Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 445: Chứng cứ

Chương 445: Chứng cứ
“Thị sát Quảng cáo Linh Cảm?”
“Cũng được!”
Dương Hạo gật đầu một cái, nếu như là công ty con khác thì thôi, nhưng Linh Cảm thì hắn lại muốn đi xem một lần.
“Vâng, vậy tôi sẽ đi sắp xếp ngay!”
Bao Vĩ Kiện lên tiếng, rồi quay người rời khỏi văn phòng.
“Dương đại ca, vậy em sẽ điều qua bên này, hay là kiêm hai chức?”
Từ lúc Dương Hạo tuyên bố để nàng làm phó tổng, Vương Tĩnh Như vẫn đang suy tính vấn đề này.
Dương Hạo cười vẫy vẫy tay với vị chị vợ này, tiếp đó chỉ chỉ đùi mình: “Ngồi đây rồi nói.”
“A!”
Vương Tĩnh Như vốn còn định nói chuyện công việc, không ngờ Dương Hạo đổi mặt quá nhanh.
Có điều, nàng vẫn cực kỳ nghe lời, ngồi vào lòng Dương Hạo, dù sao lúc ra khỏi nhà thì nàng đã chọn một bộ đồ lót đẹp, cũng đã chuẩn bị tâm lý rồi, thậm chí là mong chờ.
“Em tạm thời giữ hai chức đi, chờ có người thích hợp thì lui ra, hoặc em tự tìm hai trợ thủ có năng lực là được. . .”
“A, phía trước cởi rất tiện…”
Cái khoái nho nhỏ bị mở ra, hai đầu mãnh thú vẫn bị trói buộc lập tức xổ lồng...
Dương Hạo lập tức vùi đầu vào đó, hít sâu một hơi, mùi sữa mùi sữa, cực kỳ nice!
Một bên khác.
Bao Vĩ Kiện gọi điện thoại cho Mạnh Thế Cường trước, báo cho đối phương biết chuyện thị sát.
Lúc này Mạnh Thế Cường đang ngồi xe về công ty, nghe thấy tin này thì lập tức khẩn trương, vội vàng gọi về công ty để bố trí nhiệm vụ tiếp đón.
Bao Vĩ Kiện thông báo xong, lại sắp xếp các nhân viên đi cùng.
Giải quyết xong, Bao Vĩ Kiện mới đi đến ngoài cửa văn phòng chủ tịch, hơi sửa sang lại quần áo, rồi mới nhẹ nhàng gõ cửa.
“Chờ chút, tôi đang bàn công việc với Vương tổng.”
Giọng nói của Dương Hạo truyền ra từ bên trong.
“Vâng.” Bao Vĩ Kiện lên tiếng, vội vàng lùi đến bàn thư ký.
Lúc này chỗ làm việc của thư ký không có ai, hai vị thư ký cũ đều là tình nhân của chủ tịch cũ, tập đoàn đổi chủ, họ tự nhiên cũng đi.
Bao Vĩ Kiện kéo một cái ghế ngồi xuống, ánh mắt thì liếc nhìn cánh cửa đang đóng chặt kia.
Bàn công việc?
Có quỷ mới tin!
Bao Vĩ Kiện đã nhìn ra vị Vương tổng này và chủ tịch có quan hệ không tầm thường rồi, hai người không chỉ là quan hệ cấp trên cấp dưới.
Có điều, Bao Vĩ Kiện cũng không kinh ngạc với chuyện này, dù sao chính hắn và thư ký cũng là như vậy, từng làm không ít chuyện như này.
Mọi người đều là người trong đồng đạo.
Chỉ là vị Vương tổng này rất có vạn vị, là loại thục phụ mà fan của Tào tặc thích nhất, nhưng Bao Vĩ Kiện không dám có ý tưởng khác, phụ nữ của chủ tịch, dù chỉ biểu hiện ra có hứng thú thì khả năng là không giữ được công việc này.
Trên đầu chữ sắc có một cây đao, có vài phụ nữ là không thể động vào!
Từ xưa đến nay, vô số anh hùng hảo hán đã chết ở chỗ này.
Bao Vĩ Kiện nhìn đồng hồ một chút, trong lòng tính toán chắc mười mấy phút là kết thúc, liền gửi tin nhắn cho thư ký: Báo cho tất cả nhân viên đi thị sát, 15 phút nữa tập hợp dưới lầu!
Bởi vì là đi thị sát với chủ tịch mới, nên các thành viên đi theo đều không dám khinh thường, thư ký của Bao Vĩ Kiện báo 15 phút nữa, nhưng hầu hết người đều đi xuống luôn, tranh thủ cho chủ tịch mới một ấn tượng tốt.
Mười lăm phút trôi qua rất nhanh.
Bao Vĩ Kiện nhìn về phía văn phòng chủ tịch, cửa phòng vẫn đóng chặt như cũ.
Có lẽ sắp rồi.
Bao Vĩ Kiện mở wechat, xem mấy tài liệu điện tử.
Bất tri bất giác, xem hết hai phần tài liệu.
Hả?
Đã 25 phút rồi!
Bao Vĩ Kiện lại nhìn đồng hồ, ánh mắt lại rơi vào cửa phòng đóng chặt kia.
Vẫn không có phản ứng gì.
Chủ tịch khỏe mạnh thật!
Bao Vĩ Kiện nghĩ thầm, hắn năm nay 40 tuổi, thân thể đã bắt đầu xuống dốc, nhưng bởi vì bình thường chăm sóc và rèn luyện, nên mạnh hơn người đồng lứa không ít.
Nhưng so với vị chủ tịch này, hiển nhiên là kém hơn không ít, từ lúc hắn gõ cửa đã là nửa tiếng, nhưng từ khi hắn rời khỏi phòng thì đã là hơn 40 phút, khấu trừ thời gian khởi động thì vẫn rất dài.
Nhưng loại thời điểm này, Bao Vĩ Kiện đương nhiên sẽ không đi gõ cửa thúc giục, trừ phi hắn là kẻ ngu!
Cho nên, hắn lại yên lặng mở một tài liệu khác. . .
Lại qua 10 phút đồng hồ.
Thấy cửa phòng vẫn đóng chặt, Bao Vĩ Kiện đã không bình tĩnh được nữa.
Không phải là bàn công chuyện thật chứ?
Chẳng lẽ mình lấy lòng tiểu nhân đo lòng quân tử??
Cũng không phải là không có khả năng này.
Chủ tịch mới tiếp nhận tập đoàn, chắc là sẽ không làm loạn, có lẽ đang giao lưu vấn đề điều chỉnh nhân sự với Vương tổng.
Quan mới đến đốt ba đống lửa!
Chung quy vẫn có người bị mang ra tế trời!
Trong đầu Bao Vĩ Kiện lướt qua những cái tên của đám quản lý cấp cao, tính toán xem ai sẽ là kẻ xui xẻo kia.
Bất tri bất giác, lại qua mười mấy phút, cửa phòng rốt cuộc cũng mở ra.
Bao Vĩ Kiện vội vàng đứng lên, ánh mắt vô thức nhìn về phía Dương Hạo và Vương Tĩnh Như.
Chủ tịch đi trước, thần thái sáng láng, không có vấn đề gì, Vương tổng đi sau, lại có một cảm giác phơi phới.
Loại trạng thái này không giống như bàn công việc lắm nhỉ!
Bao Vĩ Kiện nghĩ vậy, tiếp đó rất nhanh đã tìm được chứng cứ.
Hôm nay vị Vương tổng này có đi tất chân màu da, nhưng bây giờ đã không thấy chiếc tất chân đó đâu. . .
Đại sảnh lầu một.
Đám nhân viên chờ đợi nhịn không được mà nhỏ giọng phàn nàn.
“Bao tổng bảo chúng ta xuống sớm như vậy, kết quả anh ta và chủ tịch lại không thấy bóng dáng!”
“Vậy mà tôi còn cố tình xuống sớm.”
“Biết thế thì chờ đến tối rồi xuống. . .”
“Tôi vừa gửi tin nhắn cho thư ký của Bao tổng, cô ấy nói chủ tịch đang bàn công việc vớii Vương tổng.”
“Bàn việc gì mà lâu vậy?”
“Tôi nghi là loại công việc không đứng đắn kia!”
Có người nhỏ giọng suy đoán, tiếp đó mấy nam nhân viên đều lộ ra nụ cười hiểu ý.
Bọn họ đều là lãnh đạo cao tầng, lại không thiếu tiền, bình thường chơi cũng rất vui.
Đúng lúc này, Dương Hạo và Vương Tĩnh Như, Bao Vĩ Kiện đã đi ra khỏi thang máy.
Mấy nam nhân viên tranh thủ thời gian thu hồi nụ cười trên mặt ,ra vẻ chững chạc đàng hoàng chào hỏi.
Dương Hạo chỉ khẽ gật đầu, tiếp đó lại đi ra khỏi cao ốc dưới sự vây quanh của đám người.

Bạn cần đăng nhập để bình luận