Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 131: NPC số 3

Chương 131: NPC số 3
Nếu không phải Tôn Tâm Di đang nằm trong trạng thái yếu ớt, cộng thêm gần đây có cảm giác nguy cơ, thì nàng cũng không nói mấy chữ này.
Khi Dương Hạo đi đun nước, có người nhấn chuông cửa.
Chắc là thuốc do Tôn Tâm Di đặt.
Dương Hạo đi mở cửa, quả nhiên là người bên Chuột Túi.
“A, anh Hạo? Gần đây không thấy anh đi làm!”
Người đưa thuốc dĩ nhiên lại là đồng nghiệp cũ của Dương Hạo, nhìn thấy Dương Hạo thì rất kinh ngạc.
“A, gần đây không chạy.”
Dương Hạo không ngờ lại trùng hợp như vậy, sửng sốt một chút, tiếp đó gật đầu một cái.
“Đổi nghề rồi à?” Tính lưu động của ngành ngày rất lớn, đổi nghề là chuyện bình thường.
Dương Hạo cười đùa một câu: “Ừm, đổi nghề làm tổng tài.”
“Ha ha, vậy còn không bằng làm tổng thống.”
Đối phương tự nhiên không tin, cười ha ha lại nói: “Bạn gái ốm à?”
“Ừm.” Dương Hạo gật đầu, không phủ nhận.
“Gần đây đang có dịch, vẫn phải cẩn thận một chút. Tôi có đơn khác, đi trước nha.”
Đóng cửa, Dương Hạo tiện tay bỏ túi thuốc Tôn Tâm Di mua qua một bên, có lẽ tạm thời không dùng đến, bởi vì hắn mua rất nhiều thuốc.
Mà Dương Hạo không biết là, thật ra vị đồng nghiệp cũ này đã hỗ trợ hắn một tay.
Người kia hỏi bạn gái ốm à, Dương Hạo không phủ nhận.
Tôn Tâm Di tim đập nhanh hơn khi nghe thấy hai người đối thoại, dựa theo tình hình của Dương Hạo bây giờ, Tôn Tâm Di cũng biết dù mình có đến với Dương Hạo thì quá nửa cũng là loại quan hệ như Mạnh Ngọc Ngọc.
Nhưng đối với một cô gái như Tôn Tâm Di mà nói, nàng rất cần một danh phận ‘bạn gái’ này.
Dù cho chỉ là hai người họ biết và tán thành cũng được.
Dương Hạo pha nước ấm, tiếp đó mang cho Tôn Tâm Di uống.
Sau khi uống nửa ly nước nóng, trên trán Tôn Tâm Di lại rịn mồ hôi.
“Toát mồ hôi, ngủ một giấc sẽ khá hơn nhiều.”
Dương Hạo tiếp nhận ly, ra hiệu Tôn Tâm Di nằm xuống giường, lại đắp chăn cho nàng.
Mà toàn bộ quá trình Tôn Tâm Di đều không nói gì, chỉ yên lặng quan sát vị tổng tài có giá trị bản thân hơn trăm triệu này.
Nàng phát hiện đối phương rất biết chăm sóc người khác, cẩn thận và tỉ mỉ, để người cảm thấy thoải mái!
Bình thường Dương Hạo cũng chăm sóc con gái như vậy đi!
Tôn Tâm Di thầm nghĩ.
Mà Dương Hạo bận rộn một lát liền nhìn thời gian, dĩ nhiên đã 10 giờ hơn.
“Không còn sớm nữa, nghỉ ngơi đi! Nếu như nửa đêm lại sốt, thì gọi cho tôi, tôi ở ngay phòng khách!”
Dương Hạo nói xong thì chuẩn bị rời đi, kết quả Tôn Tâm Di lại chủ động duỗi tay ra khỏi chăn, tiếp đó kéo một ngón tay của Dương Hạo, nhỏ giọng nói: “Giường rất rộng!”
“Cái này không hay lắm đâu!”
Dương Hạo miệng nói như vậy, nhưng đã đặt mông ngồi lên giường.
“Trong tủ có chăn gối.”
Tôn Tâm Di đỏ mặt bổ sung một câu, hiển nhiên nàng không định nằm chung chăn với Dương Hạo.
Nhưng Di Bảo không có kinh nghiệm gì ở phương diện này, căn bản không biết chỉ cần để đối phương ở lại, thì có tám cái chăn cũng vô dụng!
Nhưng Dương Hạo lúc này tự nhiên không để lộ râng nanh, hắn nnghe lời đi lấy chăn gối ở trong tủ.
Dù sao đêm dài đằng đẵng, NPC số 3 nhất định là Di Bảo rồi!!
Thận là căn nguyên của sinh mệnh cơ thể.
Một người có trẻ tuổi hay không, quan hệ trực tiếp với trạng thái của thận.
Cho nên mới có cách nói mỗi người đều có hai loại tuổi tác: một là tuổi tác sinh lý, một là tuổi tự nhiên.
Có người hơn 20 tuổi, lại có thận 40, 50 tuổi, tuổi tác sinh lỹ đã rất già, có lẽ nếu điều chỉnh kịp thời thì sẽ khá hơn.
Mà có người dù đã nhiều tuổi, nhưng thân lại rất trẻ trung, làm người ta cảm thấy rất có tinh thần.
Dương Hạo bây giờ dùng nước thuốc cường thần là thuộc về cái sau, công năng của thân đã về đến trạng thái đỉnh cao, cũng rất có tinh thần.
Bởi vậy nên 10 giờ hơn thì hắn không thể ngủ nổi, nhưng giờ phút này, dù không ngủ được thì cũng phải nằm trước.
Ba!
Khi nằm xuống, Dương Hạo thuận tay tắt đèn trong phòng.
Nhưng đèn phòng khách vẫn sáng, xuyên qua khe cửa rơi vào trong phòng, mơ hồ có thể nhìn thấy đôi tay khẩn trương nắm chặt chăn của Tôn Tâm Di, thân thể còn run nhẹ.
“Rất lạnh à?”
Dương Hạo biết đối phương đang căng thẳng, nhưng hắn vẫn cố tình bổ sung một câu: “Phát sốt chính là như vậy.”
Đây coi như cho Tôn Tâm Di một bậc thang, nếu không nàng sẽ quýnh.
Tất nhiên đây cũng là làm nền.
Dương Hạo lại đắp chăn của mình lên người Tôn Tâm Di: “Như vậy thì không lạnh nữa.”
“Dương đại ca, không cần. Như vậy anh sẽ lạnh.” Tôn Tâm Di nhỏ giọng nói.
“Tôi không lạnh! Đàn ông đều chịu được lạnh, cô không biết sao?”
Dương Hạo miệng nói như vậy, nhưng thân thể lại rùng mình một cái.
Giả bộ quá vụng về!
Ừm, vẫn là Mạnh Trà Trà diễn tốt!
Dương Hạo thầm nghĩ.
Tôn Tâm Di không đáp lời, gian phòng lập tức yên tĩnh nhờ tờ.
Đến mức, Dương Hạo có thể nghe thấy tiếng tim đập thình thịch của vị tiểu thư ký này.
“Hay là đắp chung chăn đi! Tâm Di, cô cũng biết nhân phẩm của tôi mà!”
Dương Hạo biết, lúc này cần chủ động, bởi vì Tôn Tâm Di vốn là loại người không hiểu biểu đạt, nàng đã dùng hết dũng khí để giữ hắn lại rồi.
Lại để nàng chủ động nữa thì không quá thực tế.
“Vậy nha!”
Không chờ đến câu trả lời, lúc này yên lặng thật ra chính là câu trả lời tốt nhất.
Dương Hạo nhấc một góc chăn, chui vào trong như một con cá.
Trong chăn rất ấm, nhưng hắn cảm giác được thân thể của Tôn Tâm Di run rẩy kịch liệt.
“Lạnh như vậy à! Trong ngực tôi rất ấm áp!”
Dương Hạo nói xong liền kéo Tôn Tâm Di vào ngực, thuận tiện nói một lời nói dối kinh điển: “Tôi chỉ ôm thôi, không làm gì cả!”
Tôn Tâm Di bị ôm vào ngực, thân thể lại run rẩy kinh hơn, nhưng thấy Dương Hạo không có động tác gì, nàng cũng dần dần bình tĩnh lại, bắt đầu hưởng phụ phần vuốt ve an ủi này.
Đối với vị Dương đại ca này, ban đầu Tôn Tâm Di đã có hảo cảm, chỉ là tình cảm chưa ấm đến trình độ có thể đến với nhau.
Ý nghĩ của nàng là chờ một thời gian nữa, nhưng hiện thực là không cho nàng cơ hội phát triển.
Bạn muốn chậm rãi phát triển, nhưng đã có người đẩy nhà phá trụ rồi!
Mà chờ đến khi mất trụ, nàng mới biết tầm quan trọng của cái trụ phòng ngự này.
Người chính là như vậy, phải mất đi mới biết trân quý.
Mà bây giờ, Tôn Tâm Di thì lại có loại cảm giác thích thú khi mất đi mà lại có được.
Lại bởi vì từng mất đi, nàng không muốn trải nghiệm cảm giác đó lần nữa, cho nên mới không hi vọng Dương Hạo rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận