Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 374: Hay là không đánh nữa, đền không nổi

Chương 374: Hay là không đánh nữa, đền không nổi
“Anh nói với Triệu tổng đi.” Vương Hữu Sơn khoát tay.
“Triệu tổng, tôi chỉ có thể nói là, nếu Dương tổng truy cứu đến cùng, vậy chỉ sợ con trai ông sẽ bị phán nặng, dù sao quốc gia cũng đang đả kích xã hội đen, con trai ông đánh hai người phục vụ, còn đập phá cửa hàng, loại hành vi này. . .”
Lý Đông Lai vẫn có đạo đức nghề nghiệp, chỉ thảo luận kết quả có thể xảy ra, chứ không để lộ nội dung thẩm vấn.
Nhưng Triệu Duyệt Sơn nghe vậy thì biết việc này không mất máu là không giải quyết được, ai bảo con trai mình lại chọc phải một tỷ phú có giá trị con người chục tỷ chứ, nói câu khó nghe, nếu như đối phương là người bình thường, dù có đánh chết cũng chỉ bồi thường vài triệu, lại tìm một người trong đám người để gánh tội thay, lại tìm quan hệ phán cái ngộ sát gì đó. . .
Nhưng chiêu này căn bản không dùng được với Dương Hạo, người ta không thiếu tiền, chỗ dựa thì chỉ có thể mạnh hơn mình.
“Lão Triệu, theo tôi thì để con trai ông vào ngồi mấy năm đi, để chính phủ giúp ông giáo dục lại. . .”
Hoàng Đại Trung vỗ vỗ bả vai của Triệu Duyệt Sơn, trong lòng thì vô cùng sảng khoái.
Triệu Duyệt Sơn thì muốn chửi má nó, thầm nghĩ: Sao ông không cho con trai ông vào đạp máy may!!
Nhưng lúc này ông cũng không thể trở mặt với Hoàng Đại Trung, còn trông chờ vào người ta nói giúp kìa.
Triệu Duyệt Sơn cắn răng nói: “Lão Hoàng, ông nói với Dương tổng một tiếng, tôi nguyện ý bồi thường 50 triệu!”
Từ thái độ của Dương Hạo, có thể thấy 20, 30 triệu là không có ý nghĩa gì.
Cho nên, Triệu Duyệt Sơn trực tiếp tăng lên 50 triệu, nhưng nội tâm lại đau lòng không thôi.
Như Dương Hạo nghĩ, nếu 20 triệu thì Triệu Duyệt Sơn cắn môi là qua, nhưng 50 triệu thì Triệu Duyệt Sơn sẽ đau lòng không thôi.
Nhưng bây giờ chỉ có hai con đường, hoặc là hòa giải, hoặc là để đứa con ngu xuẩn của mình đi vào đạp máy may.
Mà nghe Triệu Duyệt Sơn nói muốn bồi thường 50 triệu, Vương Hữu Sơn và Lý Đông Lai đều choáng váng, bọn họ chưa từng xử lý vụ án nào có khoản bồi thường lớn như vậy.
Nhưng nghĩ đến vị Dương tổng kia là tỷ phú, hình như cũng hợp tình hợp lý.
Nếu như bồi thường theo tiêu chuẩn của người bình thường, người ta căn bản không thèm để ý, không thấy hô 20 triệu mà người ra quay đầu bước đi luôn rồi sao!
Đây chính là thế giới của kẻ có tiền nha!
“Được, tôi đi tìm Tiểu Dương nói chuyện.”
Hoàng Đại Trung cũng cảm giác được, Triệu Duyệt Sơn đã nhịn đau cắt thịt rồi, 50 triệu nha, đã bằng 1/3 vốn lưu động mà Triệu Duyệt Sơn có thể chi phối rồi, xem như có thành ý.
Sau khi Hoàng Đại Trung rời đi, Triệu Duyệt Sơn lập tức mở miệng: “Sở trưởng Vương, tôi có thể vào gặp con trai mình không?”
“Bây giờ còn chưa phải lúc sử dụng biện pháp cưỡng chế, cho nên ông có thể gặp, nhưng không thể rời khỏi đồn cảnh sát.”
Vương Hữu Sơn nhỏ giọng nói một câu, nhưng thật ra là không thể gặp, nhưng vẫn phải nể mặt lãnh đạo, tuy không thể cố ý thiên vị Triệu Kim Long, nhưng để hai cha con gặp mặt một lần cũng không sao.
“Cha, mau cứu con ra ngoài!”
Hai cha con vừa gặp mặt , Triệu Kim Long lập tức kêu rên, lúc này hắn đã tỉnh rượu, trong nội tâm chỉ còn lại vô tận sợ hãi.
Mà Triệu Duyệt Sơn nhìn thấy con trai bị đánh thành đầu heo thì cũng kinh ngạc.
Theo tin ông nhận được, con trai dẫn người đến phá quán, còn vây đánh Dương Hạo!
Kết quả vừa rồi nhìn thấy Dương Hạo không làm sao cả, trái lại thì con trai mình bị đánh đến người làm cha như ông cũng suýt không nhận ra.
“Mày có biết mày đã gây họa lớn thế nào không?”
“Hiện giờ Dương Hạo đòi 70 triệu mới bằng lòng hòa giải, cho nên tao dự định cho mày đi vào đạp máy may mấy năm!”
Triệu Duyệt Sơn nghiêm mặt, dáng vẻ như rất tức giận.
“70 triệu, sao không đi cướp đi??”
Triệu Kim Long đầu tiên là mắng một câu, tiếp đó lại khóc như nhà có tang: “Cha, con không muốn đạp máy may, nghe nói trong đó rất loạn, rất nhiều biến thái!!”
Nói đến đây, Triệu Kim Long vô thức sờ sờ mông, hắn nghe nói đám biến thái kia rất thích loại béo như hắn, nếu như di vào đạp máy may, còn không phải hát hoa cúc tàn sao.
Triệu Duyệt Sơn không tiếp tục đề tài này, mà nghe con trai kể lại mọi chuyện xảy ra.
Nếu như truy cứu đến cùng, con trai ngu xuẩn nhà mình nhất định sẽ bị phán là kẻ chủ mưu!
Cho nên, xem ra cắt thịt là kết quả tất nhiên!
Mà lúc này, Triệu Duyệt Sơn nhận được tin nhắn của Hoàng Đại Trung: Một giá 66.66 triệu, nhất định phải trịnh trọng xin lỗi!
Lúc này, Triệu Kim Long lại kêu rên: “Cha, con không muốn đi vào đâu, cha nhất định phải cứu con!”
Triệu Duyệt Sơn trợn mắt nhìn đứa con ngu xuẩn này, hỏi: “Có thể thành khẩn xin lỗi Dương Hạo không?”
“Có thể, dập đầu xin lỗi cũng được! Chỉ cần không bắt con đi vào là được!”
Triệu Kim Long vội vã tỏ thái độ.
Triệu Duyệt Sơn thì hết ý kiến, đứa con ngu xuẩn này đúng là vừa nhát lại sợ phiền phức, không có lòng tự trọng.
Chờ về nhà, nhất định phải cho tên ngu xuẩn này một trận!!
Triệu Duyệt Sơn âm thầm tính toán, đồng thời cắn răng trả lời Hoàng Đại Trung: Được.
Sau đó, dưới sự chứng kiến của Vương Hữu Sơn và Lý Đông Lai, song phương đã hòa giải, Dương Hạo thì ký một tờ thông cảm.
Mà khoản tiền hòa giải 66.66 triệu này cũng phá vỡ kỷ lục phí hòa giải ở đồn cảnh sát!
Mã Thiên Kiều chứng kiến toàn bộ mọi chuyện cũng tương đối khiếp sợ, nàng vốn cho rằng Dương Hạo chỉ là chủ câu lạc bộ thôi, sau này mới biết chủ câu lạc bộ chỉ là một thân phận của Dương Hạo mà thôi, còn là thân phận thấp nhất nữa.
Người đàn ông rất giỏi đánh nhau này, lại có tài sản 10 tỷ!
Phí tổn thất tinh thần đã nhiều như vậy rồi, nếu như mình đánh anh ta bị thường, chẳng phải gia đình phải bồi thường đến phá sản??
Hay là đừng đánh nữa!
Không đền nổi!!
Hay là ký một bản thỏa thuận miễn trách trước kia đánh?
Không được, loại thỏa thuận này là vô hiệu.
Vị thiên kiêu giới cảnh sát này đang yên lặng tính toán!
Nhưng bởi vì hiệu quả của ‘lắng nghe tiếng lòng’ vẫn còn,, tiếng lòng của nàng đã bị Dương Hạo nghe thấy hết.
Một cảnh sát ngày ngày chỉ nghĩ đến đánh nhau, bảo sao lại bị điều xuống đây.
Dương Hạo yên lặng oán thầm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận