Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 139: Có người vợ như này, con không phải ruột lại làm sao

Chương 139: Có người vợ như này, con không phải ruột lại làm sao
Hà Mẫn nhìn Bạch Văn Tùng một chút, nhỏ giọng nói: “Hơi thấp, Tâm Di nhà chúng ta cao 1m72, chưa chắc đã để ý đến người này.”
“Tuy hơi thấp một chút, nhưng điều kiện gia đình rất tốt, cha mẹ đều là công chức, hơn nữa còn mua nhà cưới rồi.”
Trương Hồng Lệ tự nhiên là nói giúp cháu mình.
“Bao nhiêu tuổi?” Hà Mẫn hỏi.
“Năm nay mới tròn 30.”
“Vậy là lớn hơn Tâm Di 6 tuổi af!’
Hà Mẫn nhíu mày, bản xứ có cách nói chênh sáu tuổi sẽ xung đột.
“Đó là mê tín.” Trương Hồng Lệ cũng hiểu ý của chị dâu, vội vàng nói.
“Thật ra tôi cũng không quá quan tâm đến việc tìm đối tượng của Tâm Di, chỉ cần con bé thích là được. Chờ lát nữa Tâm DI trở về, để bọn nhỏ tự giải quyết đi.”
Hà Mẫn có ấn tượng khá bình thường với Bạch Văn Tùng do Trương Hồng Lệ dẫn đến, gầy gò lại thấp, cực kỳ khó cho người cảm giác an toàn.
“Khi nào Tâm Di về?” Trương Hồng Lệ hỏi.
“Sắp rồi, nói là giữa trưa sẽ về đến nơi.”
Hà Mẫn nhìn thời gian, lúc này đã là 11:30.
“Ừm, lát nữa để bọn nhỏ tâm sự đi!”
“Nhưng chị dâu, em nói cho chị biết, nhà Văn Tùng có thể bỏ rất nhiều lễ hỏi, 200, 300 ngàn là không thành vấn đề, đến lúc đó chị và đại ca có thể đổi căn nhà cũ này rồi.” Trương Hồng Lệ còn bổ sung thêm một câu.
“Xem duyên phận của bọn nhỏ đi.”
Hà Mẫn cũng không phải loại mẹ vợ sẽ đòi tiền lễ hỏi kếch xù, bà vẫn nghĩ đến con gái đầu tiên.
Dưới lầu.
Sau khi xuống xe, Dương Hạo bắt đầu lấy quà tặng đã chuẩn bị từ trước.
“Dương đại ca, anh biết hôm nay là sinh nhật mẹ em?”
Nhìn đủ loại hộp quà chất đầy cốp sau, Tôn Tâm Di mới phản ứng lại, vị Dương đại ca này không phải là nhất thời muốn đi, mà là đã mưu đồ từ lâu, trong lòng nhất thời thấy hơi cảm động.
“Hôm trước nghe thấy.”
Dương Hạo nói bừa một lý do, hắn cũng không thể nói là biết từ chỗ cha hack được.
“A, cảm ơn Dương đại ca!”
Tôn Tâm Di không khỏi ôm lấy vị Dương đại ca biết quan tâm săn sóc này.
Đều nói mấy ông chú biết yêu thương người, làm việc chu đáo.
Hôm nay Tôn Tâm Di cũng coi như là cảm nhận được sự ấm áp của các ông chú.
Hơn nữa còn có chút mơ mộng nữa.
Dương Hạo mua một thùng Mao Đài, bốn cây thuốc Hoa Tử, bốn hộp lá trà và một ít quà tặng cho mẹ và em gái của Tôn Tâm Di.
Bởi vì tương đối nhiều đồ, nên khi đi lên còn rất vất vả.
Cũng may là nhà Tôn Tâm Di ở tầng ba, rất nhanh đã đến.
Trong tay đầy đồ, Tôn Tâm Di chỉ có thể dùng cùi chỏ gõ cửa.
Lúc này, Hà Mẫn đang bận rộn trong bếp, ba người đàn ông uống trà trò chuyện ở phòng khách, Trương Hồng Lệ lại nghe thấy âm thanh.
Bà vừa đi mở cửa vừa nói với ba người đàn ông: “Tâm Đi về rồi.”
Bạch Văn Tùng thật ra đã từng gặp Tôn Tâm Di, hơn nữa còn là vừa thấy đã yêu, nên mới nhờ dì mình làm mối.
Lần gặp mặt đó chính là lúc ăn tết, Tôn Tâm Di đi chúc tết chú hai, khi đi ra cửa thì gặp phải Bạch Văn Tùng đi đến chúc tết.
Khi đó Tôn Tâm Di không để ý đến người qua đường này, nhưng Bạch Văn Tùng lại bị bóng người cao gầy xinh đẹp kia hấp dẫn.
Lúc này nghe thấy Tôn Tâm Di trở về, Bạch Văn Tùng vội vàng đứng lên, sửa sang lại quần áo và đầu tóc, nghĩ cho đối phương một ấn tượng tốt.
Mở cửa xong, Trương Hồng Lệ cười chào hỏi: “Tâm Di, cháu về rồi! Chỉ thiếu cháu…”
Tuy nhiên, ngay sau đó nụ cười của bà đã cứng ở khóe miệng.
Bởi vì phía sau cháu gái mình, dĩ nhiên còn có một người đàn ông cao to.
“Cô hai, hai người đến rồi.”
Tôn Tâm Di tự nhiên không biết, vị cô này có dẫn người đến, nàng cười ha ha chào hỏi.
Tiếp đó lại giới thiệu Dương Hạo: “Dương đại ca, đây là cô hai của em.”
“Chào cô hai.”
Dương Hạo gọi theo Tôn Tâm Di, mỉm cười chào đối phương.
“A, xin chào…” Trương Hồng Lệ ngẩn người, tiếp đó vẫn đáp lại một tiếng.
Lúc này, những người còn lại cũng tiến lên đón, Bạch Văn Tùng đi theo sau, sau khi nhìn thấy Tôn Tâm Di, hắn không khỏi hai mắt tỏa sáng, trong lòng không khỏi cảm thấy: Có người vợ như này, con không phải ruột lại có làm sao!!
Hắn đang định tiến lên chào hỏi, kết quả lại phát hiện có chút là lạ.
Đối phương không trở về một mình!
Phía sau còn có một người đàn ông!
Điều này…
Đây mẹ nó là thế nào??
Không chỉ Bạch Văn Tùng ngẩn người.
Mà cha và chú hai của Tôn Tâm Di cũng sửng sốt không thôi.
Lúc này, Hà Mẫn nghe thấy âm thanh cũng đi ra từ nhà bếp.
“Dương đại ca, đây là cha em, đây là chú hai.”
“Chào chú Tôn, chào chú hai.” Dương Hạo chào hỏi theo thứ tự.
“A? Vị này là?”
Nhìn thấy người lạ là Bạch Văn Tùng ở trong nhà, Tôn Tâm Di cũng ngẩn người.
“Tâm Di, đây là cháu ngoại cô, Văn Tùng.” Trương Hồng Lệ tranh thủ thời gian giới thiệu.
Nghe vậy, Tôn Tâm Di lập tức hiểu ý của vị này, nàng hơi nhíu mày, vô thức liếc nhìn Dương Hạo bên cạnh.
Trong lòng thì đang nghĩ, Dương đại ca sẽ không tức giận chứ!
Thế nhưng… mình thật sự không biết nha!
Lúc này, Hà Mẫn đi tới.
“Tâm Di về rồi!’
Mà sau khi nhìn thấy Dương Hạo, bà cũng ngây ngẩn cả người.
“Dương đại ca, đây là mẹ em.”
Tôn Tâm Di qua bỏ phân đoạn chào hỏi Bạch Văn Tùng, trực tiếp giới thiệu mẹ mình.
“Chào dì.” Dương Hạo mỉm cười chào hỏi.
“Tâm Di, vị này là?”
Hà Mẫn đánh giá Dương Hạo một chút, tuy trong lòng đã có phán đoán, nhưng vẫn hỏi một câu.
“A, đây là…” Tôn Tâm Di hơi do dự, dù sao quan hệ của nàng Dương Hạo cũng không rõ ràng.
“Dì, chú, cháu là Dương Hạo, là bạn trai của Tâm Di!”
Dương Hạo cũng đoán được ý nghĩ của Tôn Tâm Di, nên chủ động tự giới thiệu.
Mà nghe hắn giới thiệu như vậy, Tôn Tâm Di lập tức thấy ngọt ngào, nụ cười trên mặt rực rỡ hơn vài phần.
“Mau vào đi!”
“Vào nhà rồi nói…”
Mặc dù là tông xe, nhưng người đã đến rồi, không thể đứng ở cửa được.
Dương Hạo thì yên lặng sách túi đồ đặt ở bên cạnh tủ giày, cũng không nhắc đến.
Tuy nhiên, tất cả mọi người đều nhìn thấy đồ trong tay hắn và Tôn Tâm Di.
Nhất là thùng Mao Đài kia, phía trên còn có bốn cây thuốc Hoa Tử, cực kỳ nổi bật.
Tôn Đức Hải là biên tập nhật báo Kinh Môn, lúc ăn tết cũng tặng không ít Mao Đài và Hoa Tử, nhìn qua cũng nơi như biết giá cả của thùng Mao Đài và bốn cây Hoa Tử này.
Phi Thiên Mao Đài này tuy công bố là 1499 một chai, nhưng căn bản là không mua được với giá này, một thùng bốn chai phải rơi vào khoảng 8000, bốn cây Hoa Tử lại là 3000, chỉ rượu và thuốc thôi đã hơn chục ngàn rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận