Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 591: Nhiệm vụ ngẫu nhiên, niềm vui nhân đôi

Chương 591: Nhiệm vụ ngẫu nhiên, niềm vui nhân đôiChương 591: Nhiệm vụ ngẫu nhiên, niềm vui nhân đôi
"Chuyện gì thế này?"
Tào Chí Dương trực tiếp ngẩn ngơ, miệng há hốc, nhìn vào Dương Hạo với vẻ không thể tưởng tượng nổi.
Không chỉ là hắn, mà Ngô Đức Hải, Trần Nham và Tống Tuyết Kiều cũng ngẩn người.
Ba người họ cũng không ngờ Dương Hạo lại xử lý như vậy.
Kết thúc hợp tác, trực tiếp đuổi Tào Chí Dương.
Nói cách khác, sau này Giải trí Kiêu Dương sẽ không có khả năng hợp tác với Giải trí Mạch Điền nữa.
Hơn nữa, Dương Hạo còn muốn thưởng cho người kết thúc hợp tác.
Câu nói này làm Trân Nham sáng mắt lên, trên thực tế, cũng không có ai nói là không thể hợp tác với Giải trí Kiêu Dương, hắn chỉ dựa vào thân phận của Tống Tuyết Kiều để phán đoán như vậy.
Cho nên, nếu như nhất định phải tìm người đã kết thúc hợp tác, vậy dĩ nhiên là Trân Nham.
Hắn đang lo làm thế nào để ổn định vị trí của mình trong công ty, không bị ảnh hưởng bởi lần rung chuyển này, kết quả trời xui đất khiến thế nào lại đứng vào hàng chính xác.
Lúc này Ngô Đức Hải cũng nghĩ, chủ nhiệm Tống quả nhiên là dòng chính của chủ tịch, bằng không thì không thể giải quyết theo cách này được.
Thấy Tào Chí Dương sững sờ tại chỗ, Ngô Đức Hải trực tiếp vỗ vỗ vai hắn, loại tình huống này, tự nhiên phải có người đứng ra tiễn khách.
Ngô Đức Hải nóng lòng biểu hiện, liền đứng ra sắm vai này.
“Chuyện này. .. tôi ”
Tào Chí Dương lấy lại tinh thần, há to miệng lại không biết nên giải thích thế nào.
Người ta đã nói rất rõ ràng, rằng sẽ không hợp tác với Giải trí Kiêu Dương nữa.
Còn nói muốn thưởng cho người đã ra quyết định này.
Tào Chí Dương lại nhìn Dương Hạo và vợ cũ Tống Tuyết Kiều một chút, bỗng nhiên cảm thấy hai người này có một chân, bằng không đường đường là chủ tịch của Giải trí Mạch Điền, tại sao lại che chở Tống Tuyết Kiều như vậy chứ.
Tuy nhiên, hắn không thể chứng minh quan hệ của hai người này.
Ngô Đức Hải thấy Tào Chí Dương vẫn ngồi yên, trực tiếp vừa đẩy vừa kéo hắn ra khỏi văn phòng chủ tịch.
"Ngô tổng, theo ngài việc này còn có cơ hội không?" Chờ ra khỏi văn phòng, Tào Chí Dương cuối cùng cũng lấy lại tinh thần, vẻ mặt như đưa đám nói với Ngô Đức Hải: "Tôi cũng không quen biết vị chủ tịch này của các anh!"
Nếu như đánh mất đồng bạn hợp tác quan trọng là Giải trí Mạch Điền, vậy tình cảnh của Giải trí Kiêu Dương sẽ rất gian nan, nói không chừng còn phải đóng cửa.
"Hôm nay cũng là lần thứ hai tôi gặp chủ tịch, tôi nào biết chủ tịch nghĩ gì chứ!" Ngô Đức Hải lắc đầu, tiếp đó lại chỉ chỉ vào thang máy: "Tào tổng, mời trở ve trước đi, vê phần có hợp tác tiếp hay không, tôi cảm thấy có lẽ Tào tổng nên thương lượng với chủ nhiệm Tống."
Nói xong, Ngô Đức Hải đã liếc mắt ra hiệu với thư ký chủ tịch Lưu Viện Viện: "Thư ký Lưu, tiên khách!"
"Tào tổng, mời đi bên này." Luu Viện Viện là thư ký số một, kinh nghiệm làm việc phong phú, nàng cũng nhìn ra chút đầu mối từ sắc mặt của hai người Ngô Đức Hải và Tào Chí Dương.
Bởi vậy Ngô Đức Hải nói tiên khách, nàng lập tức đứng lên, thái độ nhìn như khách khí nhưng thực ra cứng rắn, đưa Tào Chí Dương vào thang máy.
Tào Chí Dương đi thang máy xuống lầu, cả người vẫn hoang mang, được chủ tịch của Giải trí Mạch Điền tiếp đãi, hắn vốn cho rằng sẽ có tin tốt.
Kết quả lại trực tiếp bị Giải trí Mạch Điền 'phong sát'.
Mặc dù chỉ là kết thúc hợp tác, nhưng sau khi tin này truyền ra ngoài, lực ảnh hưởng của nó là không thể coi thường, hễ là công ty có hợp tác với Giải trí Mạch Điền, thì sẽ cẩn thận khi nói chuyện hợp tác với Giải trí Kiêu Dương.
Nói cách khác, con đường của Giải trí Kiêu Dương ngày càng hẹp.
Hai nhân viên nòng cốt của công ty Tào Chí Dương vẫn chờ ở đại sảnh, thấy Tào Chí Dương đi xuống thì lập tức tiến lên đón.
"Tào tổng, thành công không?”
"Chủ tịch của Giải trí Mạch Điền đích thân tiếp đãi Tào tổng của chúng ta, nhất định là thành công rồi!"
Tuy nhiên, rất nhanh hai người đã phát hiện sắc mặt của sếp mình không được bình thường, hai người vốn định nói gì nữa, lại vội vàng ngậm miệng.
Đều là cáo già lăn lộn nhiều năm, nhìn thấy sắc mặt của Tào Chí Dương, trong lòng hai người đã có phán đoán, chỉ sợ là không thành công rồi!
Văn phòng chủ tịch.
Dương Hạo nhìn về phía Trần Nham: "Là anh quyết định kết thúc hợp tác?"
Trần Nham lập tức ra vẻ được yêu mà sợ, vốn đang ngồi trên ghế lại đứng dậy đáp: "Chủ tịch, tôi không dám đưa ra quyết định như vậy, cũng không có quyền đó."
"Nhưng xét thấy quan hệ của Tào Chí Dương và chủ nhiệm Tống, tôi tạm thời gác lại, muốn báo cáo chuẩn bị xét duyệt lại một lần."
"Đương nhiên, lựa chọn gác lại là bởi vì tối hôm qua khi đi xã giao, tôi cảm thấy nhân phẩm của Tào Chí Dương có vấn đề! Tôi cảm thấy nhân phẩm của ông chủ công ty đối phương cũng rất quan trọng trong vấn đề hợp tác."
Khó có cơ hội thể hiện trước mắt chủ tịch, Trần Nham tất nhiên sẽ không bỏ qua, mà câu trả lời của hắn có thể nói là chu đáo.
Đầu tiên là suy nghĩ đến dòng chính của Dương Hạo là Tống Tuyết Kiều, mà từ thái độ vừa rồi của Dương Hạo, chứng tỏ quan hệ của hai người không cạn, cho nên lúc này hắn trực tiếp lấy Tống Tuyết Kiều làm một trong những nguyên nhân, cũng coi như là thống nhất tư tưởng với chủ tịch, nên tự nhiên không có vấn đề.
Thứ yếu, hắn lại nói ra phán đoán của mình, tạo cho mình một hình tượng chính diện, thuận tiện phân rõ giới hạn với loại người không có nhân phẩm như Tào Chí Dương.
"Ừm, làm không tệ."
Dương Hạo gật đầu biểu thị tán dương, vừa rồi hắn đã dùng Hỏa Nhãn Kim Tỉnh với Trần Nham.
Cha hack đánh giá là 'A và B', thuộc về loại có năng lực, đồng thời cũng rất có dã tâm, nếu có cơ hội tốt hơn, khả năng cao sẽ đổi việc làm. Dương Hạo đã gặp rất nhiều loại người này trong công ty, cách xử lý của hắn chính là, để bọn ho làm ở trung tầng trong công ty, sáng tạo hiệu quả và lợi ích cho công ty.
Tiền lương và đãi ngộ có thể tăng lên một chút, nhưng chức vụ thì không được tăng quá nhiều.
Bởi vì không có độ trung thành mà ngồi ở chức vụ cao, một khi rời khỏi công ty sẽ tạo thành ảnh hưởng không nhỏ.
Bởi vậy Dương Hạo tạm thời chỉ khen ngoài miệng, về phần ban thưởng thì phải kiểm tra lai lịch của Trân Nham rồi tính sau.
Vừa rồi Trân Nham nói rất hay, nhưng có thật hay không thì không ai biết, còn cần điều tra.
"Ngô tổng, quản lý Trần, hai người đi làm việc trước đi, tôi có việc muốn nói với chủ nhiệm Tống."
Trò chuyện vài câu, Dương Hạo liền để hai người rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận