Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 456: Không cứu nổi

Chương 456: Không cứu nổi
Sau khi nghe xong, Dương Hạo cũng thở phào một hơi, hắn còn tưởng Ngụy Phát Tài gặp chuyện lớn gì cơ!
Kết quả chỉ là vấn đề việc làm.
“Được, đây là chuyện nhỏ! Nếu lão Ngụy không đến, anh cũng trói cậu ta đến công ty của anh!!”
Dương Hạo lập tức tỏ thái độ.
Thật ra hắn đã muốn Ngụy Phát Tài đi lăn lộn với mình từ lâu rồi, nhưng hắn lại rất hiểu Ngụy Phát Tài, tên này có công việc ổn định thì nhất định sẽ không chạy qua nương tựa mình.
Hiện giờ là một cơ hội không tệ, mặc kệ là Truyền thông Thiên Mỹ và Nghiệp báo Giang Thành đều được.
“Anh Hạo, vậy thì cảm ơn anh! Nhưng anh đừng nói là em gọi cho anh nhé, bằng không lão Ngụy lại trách em!” Diêu Giai Tuệ đầu tiên là cảm ơn, tiếp đó lại dặn dò một câu.
“Yên tâm, đi, anh biết làm thế nào!” Dương Hạo hỏi: “Đúng rồi, Giai Tuệ, giờ em đang làm ở đâu?”
“Em vẫn đang làm kế toán ở đơn vị cũ!”
“Đừng làm nữa, đến công ty của anh, tiền lương gấp đôi!”
Dương Hạo đang thiếu người nhà đáng tin cậy, năng lực chỉ là thứ hai, chủ yếu vẫn là người đáng tin là được.
Dương Hạo đã biết Ngụy Phát Tài và Diêu Giai Tuệ nhiều năm, hai người tuy năng lực bình thường, nhưng đều là loại người cầu ổn, rất thích hợp giúp Dương Hạo trông coi sản nghiệp.
“A? Tiền lương gấp đôi??”
Diêu Giai Tuệ kinh hãi, nàng gọi điện cho Dương Hạo chỉ là muốn tìm một công việc cho chồng mình thôi.
Không ngờ Dương Hạo lại còn muốn đào nàng qua, hơn nữa còn cho tiền lương gấp đôi!
Dương Hạo thuận miệng nói: “Thật ra anh đã muốn em và lão Ngụy qua hỗ trợ từ lâu rồi, dạo này bận quá nên quên mất”
“Anh Hạo, vậy anh để em làm ở Nghiệp báo Giang Thành ư?”
Diêu Giai Tuệ cố gắng áp tâm trạng kích động, có thể vào Nghiệp báo Giang Thành, tự nhiên tốt hơn cái công ty nhỏ của nàng bây giờ gấp vạn lần.
Công ty của nàng bây giờ tiền ít lại nhiều việc, cấp trên thỉnh thoảng lại còn ám chỉ trò quy tắc ngầm gì đó, nếu không phải giờ khó tìm việc, nàng đã nghỉ từ lâu rồi!
Dương Hạo đáp: “Truyền thông Thiên Mỹ!”
“A? Là công ty giải trí lớn nhất Giang Thành sao??”
Diêu Giai Tuệ rất giật mình, bởi vì nàng biết quy mô của công ty này lớn hơn Nghiệp báo Giang Thành, rất nổi tiếng trong phạm vi cả nước, xem như là công ty giải trí hàng đầu.
“Đúng, chính là nó! Hiện giờ anh là chủ Truyền thông Thiên Mỹ, cho nên em đến Thiên Mỹ làm việc, cũng không cần có áp lực gì!”
Ngụy Phát Tài và Diêu Giai Tuệ còn chưa biết việc Dương Hạo đã là chủ Thiên Mỹ.
Hai người đều cho rằng hắn chỉ là tổng tài của Nghiệp báo Giang Thành, cái này cũng không thể trách họ, tài sản của Dương Hạo tăng lên quá nhanh, dưới tình huống bình thường thì cái thân phận tổng tài Nghiệp báo Giang Thành đã đủ để trang bức cả đời rồi!
“Anh Hạo, anh dĩ nhiên lại là chủ của Truyền thông Thiên Mỹ!!”
Diêu Giai Tuệ rất khiếp sợ.
Dương Hạo đáp: “Ừm, em về công ty từ chức đi, tiếp đó đến Thiên Mỹ báo danh!”
“Được! Cảm ơn anh Hạo!” Diêu Giai Tuệ mừng rỡ nói cảm ơn.
“Đừng khách khí, khi nào đến báo danh thì gọi điện cho anh!”
“Anh đang lái xe, cứ vậy nhé!”
Dương Hạo căn dặn một câu liền cúp máy.
Tiếp đó, hắn nhớ đến khách sạn Clyde mà cha hack ban thưởng.
Tối hôm qua dạy dỗ tiểu bảo mẫu nên quên chưa tìm hiểu về khách sạn này, nhưng dựa theo phong cách của cha hack, ban thưởng của nhiệm vụ chính tuyến là rất phong phú.
Lúc chờ đèn đủ, Dương Hạo thuận tay lên mạng tìm hiểu một phen, quả nhiên như hắn đoán, khách sạn này mới khai trương 2 năm, diện tích kiến trước 70.000m2, theo tin trên mạng thì khách sạn đã bỏ 120 triệu để trang trí nội thất, tất nhiên tin trên mạng cũng không đáng tin lắm, nhưng là một khách sạn năm sao, bỏ hơn 100 ra trang trí nội thất cũng là bình thường, cộng thêm đất đai bên dưới cũng thuộc quyền tài sản của khách sạn, đoán là phải tầm tỷ rưỡi.
Trước mắt Nghiệp báo Giang Thành được định giá khoảng 1 tỷ, đây là kết quả sau khi truyền thông mới hot lên.
Nhưng công ty truyền thông như Nghiệp báo Giang Thành lại không có tài sản thật thể để chống đỡ, định giá có thể tăng lên rất nhanh, nhưng một khi có tin tức bất lợi truyền ra, định giá tụt xuống còn một nửa cũng là bình thường.
Mà loại sản nghiệp thực thể như khách sạn Clyde thì lại khác, mặc kệ là nhà phía trên hay là đất ở bên dưới thì đều là thật!
Cho nên, khách sạn Clyde này coi như là sản nghiệp đáng tiền thứ hai của Dương Hạo bây giờ.
Ừm, thăm Di Bảo xong thì đi qua xem một chút!
Rất nhanh, Dương Hạo đã đến chỗ ở của Tôn Tâm Di, lúc này nàng mới rời giường ăn sáng, trong nhà còn có một bảo mẫu và một đầu bếp, cho nên cuộc sống dưỡng thai của Tôn Tâm Di cực kỳ an nhàn.
“Dương đại ca!’
Dương Hạo đến để Tôn Tâm Di rất vui vẻ, nàng để đũa xuống, cho Dương Hạo một cái ôm.
“Dương đại ca, em nhwos anh!’
Tôn Tâm Di không che giấu nỗi nhớ với Dương Hạo, hôn mạnh lên má hắn một cái.
Dương Hạo thì vỗ vỗ lưng trấn an Di Bảo, tiếp đó lại đưa tay sờ sờ bụng của nàng.
Có điều, Tôn Tâm Di mới mang thai chưa được 2 tháng, bụng dưới vẫn rất bằng phẳng, dáng người cũng không thay đổi gì, nếu không nói nàng mang thai, người khác căn bản không phát hiện.
Có một ít người mang thai thì cân nặng sẽ tăng vọt, nhưng có ít người mang thai cũng chỉ tăng vài cân mà thôi, chờ sinh con xong thì cân nặng lại quay về như cũ.
Cái sau rất được các cô gái hâm mộ.
Xem ra Tôn Tâm Di cũng là cái sau!
“Dương tổng, sao anh lại đến sớm vậy?”
Tiểu thư ký Từ Nhã Lỵ đang định đi ra ngoài, liền gặp thấy sếp mình ở trong nhà.
Nàng có chút chột dạ, bình thường thì giờ này nàng đã có mặt ở công ty, nhưng hôm qua ngủ muộn, hôm nay mới dậy muộn!
“Sớm à? Đã hơn 9 giờ rồi đấy!”
Dương Hạo nhìn tiểu thư ký một chút, tiếp đó phân phó: “Hôm nay đừng đến Nghiệp báo Giang Thành, lát nữa đi theo tôi!’
“A, được rồi!’
Từ Nhã Lỵ gật đầu, trong lòng thì oán thầm: Đừng bảo là lại bắt mình đi làm mấy chuyện không thể lộ ra ngoài ánh sáng nhé!
Đừng mà, để tôi làm việc tốt đi!
Tôi không muốn nối giáo cho giặc!!
“Dương đại ca, có thể đưa em đi với không? Em ở nhà cả ngày rất nhàm chán. . .”
Tôn Tâm Di kéo tay Dương Hạo, bắt đầu làm nũng.
“Cũng được!”
Dương Hạo sảng khoái gật đầu một cái, tiếp theo hắn chuẩn bị đi tiếp nhận khách sạn Clyde, mang Tôn Tâm Di theo cũng không có gì.
“Oa, quá tốt rồi! Vậy em đi thay quần áo!!”
Tôn Tâm Di nhảy cẫng hoan hô, dáng vẻ như một cô bé nhận được viên kéo yêu thích, rất lâu rồi nàng không ra ngoài với Dương Hạo, tự nhiên là vô cùng hưng phấn.
“Yêu đương mất não, không cứu nổi!”
Từ Nhã Lỵ yên lặng oán thầm, bạn thân của mình đúng là không có tiền đồ, chỉ đi ra ngoài với Dương Hạo thôi mà đã hưng phấn như vậy rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận