Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 157: Là bảo mẫu nghiêm chỉnh sao?

Chương 157: Là bảo mẫu nghiêm chỉnh sao?
“Cô Giang, cô đến đây một lát.”
Lúc này, viện trưởng nhà trẻ nghiêm túc vẫy tay với Giang Ngọc Kỳ.
“Vâng.” Giang Ngọc Kỳ lên tiếng, vội vàng đi qua: “Viện trượng, có chuyện gì sao?”
“Có phụ huynh phản ánh, cô mặc quá bại lộ, sau này phải chú ý đến trang phục!” Viện trưởng Trương nghiêm mặt nói.
“A? Tôi ăn mặc bại lộ á???”
Giang Ngọc Kỳ ngẩn người, mặc dù nàng là cô gái thích chưng diện, nhưng khi đi làm thì luôn chú ý cách ăn mặc.
Hai ngày nay đều mặc áo lông rộng rãi và quần jean, hơn nữa vì không quá khoa trương, nàng còn mặc áo lông loại buộc ngực.
“Viện trưởng, vậy tôi phải mặc thế nào? Đây quả thực là cố tình gây sự mà.”
Giang Ngọc Kỳ can lời, ‘nãi nãi’ to hay nhỏ cũng không phải thứ nàng có thể quyết định, hơn nữa nàng đã cố gắng giấu đi rồi, cũng không thể vì đi làm mà phải đi làm phẫu thuật cắt ngực nha.
Viện trưởng liếc nhìn Giang Ngọc Kỳ một chút, lại hỏi: “Cha Mận Duệ gần đây hay tìm cô trò chuyện?”
“Đúng là có tìm tôi, nhưng chỉ nói chuyện của Mận Duệ thôi mà!”
Giang Ngọc Kỳ thành thật trả lời, trong lòng đã hiểu, chắc mẹ của Mận Duệ đã khiếu nại mình.
“Tóm lại sau này chú ý nhiều hơn đi!”
Viện trưởng lắc đầu, bà cũng đoán được đại khái tâm lý của bà mẹ kia, đoán là thấy chồng mình trò chuyện với Giang Ngọc Kỳ trẻ tuổi xinh đẹp nên ghen.
Giáo viên mầm non trẻ tuổi xinh đẹp sẽ bị một ít ông bố thèm muốn, đây cũng là hết cách rồi.
Giang Ngọc Kỳ thì lại thấy mệt mỏi, nàng đã gặp rất nhiều chuyện tương tự rồi.
Bởi vì lúc trước đã có vết xe đổ, nên khi trò chuyện với các ông bố thì nàng sẽ cực kỳ cẩn thận, không ngờ vẫn bị nhằm vào.
Chờ viện trưởng rời đi, Lương Tiểu Lộ tiến lại gần Giang Ngọc Kỳ: “Kỳ Kỳ, có chuyện gì vậy? Sắc mặt viện trưởng không tốt lắm.”
“Lại bị mẹ của học sinh khiếu nại.” Giang Ngọc Kỳ bất đắc dĩ nhún vai.
“Tâm Lý vặn vẹo!!”
Lương Tiểu Lộ cũng trải qua chuyện tương tự, nên rất hiểu.
Nhưng đây đã là chủ đề nhàm tai, nàng cũng không có hứng thú, mà thần bí nói: “Kỳ Kỳ, vừa rồi mình nghĩ đến chuyện làm bảo mẫu, tiền lương cao như vậy, sẽ không bao hàm cả phục vụ khác chứ?”
“Phục vụ gì?” Giang Ngọc Kỳ nhất thời không phản ứng kịp.
“Giả ngốc cái gì! Ngủ với nam chủ nhân thôi!!” Lương Tiểu Lộ nháy mắt ra hiệu.
“A?”
Giang Ngọc Kỳ giật mình, lúc trước nàng cũng không nghĩ đến vấn đề này.
Lương Tiểu Lộ lại nhỏ giọng thì thầm: “Dù sao hiện giờ, chục ngàn cũng có thể kiếm một cô nàng sinh viên đại học rồi.”
“Dương tổng không giống như loại người đó.”
Giang Ngọc Kỳ sờ cằm, nhưng cũng không quá chắc chắn đối phương có thèm thân thể mình hay không.
“Không có đàn ông nào không háo sắc!” Lương Tiểu Lộ bĩu môi: “Cậu phải hỏi rõ ràng đi, nếu như có loại phục vụ đó… phải thêm tiền!!!!”
“Cút đi! Mồm chó không mọc được ngà voi!!”
Giang Ngọc Kỳ đuổi người đi.

Nghiệp báo Giang Thành.
Dương Hạo đến văn phòng.
Ngoại trừ Tôn Tâm Di thì ba đóa hoa còn lại đều đang bận.
Từ Nhã Lỵ và Vương Băng Như vội vàng đứng lên chào hỏi.
“Chào buổi sáng.”
Dương Hạo đảo mắt qua hai người, khẽ gật đầu.
“A, Băng Như, vành mắt rất đen, chú ý nghỉ ngơi đi.”
Dương Hạo quan tâm vị tiểu trợ lý này một chút.
“Cảm ơn Dương tổng quan tâm!”
Vương Băng Như đáo một câu, trong lòng thì lại oán thầm: Nếu không phải vì anh, tôi sẽ mất ngủ sao??
Không chỉ mất ngủ, sáng sớm còn phải giặt quần lót.
Dương Hạo cũng không biết tâm tư của vị tiểu trợ lý này, sau khi tiến vào văn phòng thì lại ngồi chơi cả ngày.
Không đúng, là nửa ngày.
Lát nữa hắn chuẩn bị đi Giang Trung Hào Đình nhận thưởng.
Biệt thự mấy chục triệu nha!
Nhưng không thể lãng phí tài liệu tốt như vậy được, hắn chuẩn bị gọi Mạnh Trà Trà đi cùng, thuận tiện giao cho nàng việc trang trí biệt thự, lại làm video cày tiền cho mình.
Tính ra thì gần đây Mạnh Trà Trà đã giúp Dương Hạo kiếm được mấy triệu, bởi vì series video trang trí Tinh Vân Loan rất được hoan nghênh, khiến cho số dư của Dương Hạo từ 3 triệu tăng lên đến hơn 7 triệu.
Ừm, hôm nay đi nhận nhà, thuận tiện ban thưởng cho Mạnh Trà Trà một mũi tiêm!
Dương Hạo hạ quyết tâm, liền gửi wechat cho Mạnh Trà Trà, hẹn nàng gặp ở phòng tập, bởi vì hôm nay là ngày điểm danh cuối cùng, thuận tiện tiếp nhận phòng tập luôn.
Cốc cốc.
Khi Dương Hạo đang tính toán lộ trình hôm nay, có người gõ cửa văn phòng.
“Mời vào.”
Dương Hạo ngồi xuống ghế, tiếp đó nhìn thấy Thái Mỹ Thần mặc váy dài màu đen, áo sơ mi màu hồng nhạt đi vào.
Váy dài xẻ tài bên phải, bắp đùi sung mãn như ẩn như hiện, cực kỳ hút ánh mắt.
Chư vị quý ông đều hiểu, loại hình chân này thật ra chơi vui hơn loại chân đũa nhiều lắm.
Thái Mỹ Thần là chủ nhiệm văn phòng tổng tài, nhưng lại bận hơn Dương Hạo rất nhiều, cuối tuần Dương Hạo đi chơi hai gnafy, mà Thái Mỹ Thần thì chủ động tăng ca một ngày rưỡi, hoàn thành toàn bộ công việc đã tích lũy.
Lúc này nàng đặt chồng văn kiện lên bàn làm việc của Dương Hạo: “Dương tổng, đây là các tài liệu cần ngài ký tên hoặc trả lời.”
“Tài liệu cần trả lời, tôi đã cung cấp ý kiến của mình để ngài tham khảo.”
“Ừm, vất vả rồi.”
Dương Hạo yên lặng cho vị chủ nhiệm này một like.
Có chủ nhiệm Thái ở đây, tổng tài như hắn có thể yên tâm lười biếng.
“Chủ nhiệm Thái còn việc gì không?”
Thấy Thái Mỹ Thần không rời đi, Dương Hạo lại hỏi một câu.
Thái Mỹ Thần mở miệng nói: “Dương tổng, có thể trò chuyện hai câu việc riêng không?”
“Tất nhiên là được.” Dương Hạo gật đầu: “Chủ nhiệm Thái mời nói.”
“Vừa rồi Kỳ Kỳ gọi điện thoại cho tôi, nói là sáng nay Dương tổng đã tìm cô ấy.”
Thái Mỹ Thần cũng không vòng vèo, mà trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.
“Ừm, đúng là có chuyện này, sao vậy?”
Giang Ngọc Kỳ trưng cầu ý kiến của người cô này thì cũng không có gì bất ngờ.
Thái Mỹ Thần hắng giọng một cái, tiếp đó vẻ mặt thành thật nói: “Tôi muốn hỏi thay Kỳ Kỳ, Dương tổng tuyển bảo mẫu là bảo mẫu nghiêm chỉnh sao?”
“A???”
Dương Hạo sửng sốt một chút, tiếp đó mới hiểu ý trong lời nói của Thái Mỹ Thần, lập tức nghiêm túc nói: “Tuyệt đối là nghiêm chỉnh!”
“Tôi chỉ muốn tìm một bảo mẫu tài giỏi và thông minh mà thôi…!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận