Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 123: Kẻ có tiền thật biết chơi!

Chương 123: Kẻ có tiền thật biết chơi!
“Bên nhân sự báo có tổng cộng 11 người, nếu không có gì bất ngờ, có lẽ tất cả đều đến.” Ngụy Chính Nghĩa đáp một câu.
Dương Hạo khẽ gật đầu, lại trò chuyện vài câu với Ngụy Chính Nghĩa.
“Dương tổng, có cần sửa chữa lại phòng làm việc và phòng nghỉ không?”
Trò chuyện vấn đề phỏng vấn xong, Ngụy Chính Nghĩa bỗng nhiên chuyển đề tài.
Văn phòng của Dương Hạo có phòng nghỉ riêng, hơn nữa còn là loại có cửa ngầm ẩn, nếu không mở thì không ai biết trong văn phòng còn có một phòng trong.
Về phần tại sao lại thiết kế như vậy, hiểu đều hiểu.
Mà nói đến sửa chữa văn phòng, Dương Hạo lại nghĩ đến một vài phương án từng nhìn thấy lúc trước.
Nhưng sửa chữa lại thì hơi rắc rối, Dương Hạo cảm thấy công ty sau có thể dùng phương án đó, mà văn phòng và phòng nghỉ bây giờ cũng đủ dùng rồi.
9:20, Dương Hạo đọc hết hai cuốn sách quản lý, liền đi ra khỏi văn phòng.
“Dương tổng!”
Thấy vị tổng tài này đi ra.
Ba người Từ Nhã Lỵ, Tôn Tâm Di và Vương Băng Như đều đứng lên chào.
Dương Hạo nhìn đội ngũ do chính tay mình chế tạo nào, chỉ thấy rất hài lòng.
Trong lòng lại nhịn không được mà cảm khái.
Nhìn xem văn phòng tổng tài của mình đi, muốn thể lực thì có khuôn mặt, muốn trình độ thì có dáng người!
Muốn kinh nghiệm thì có cả khuôn mặt và dáng người!
Hoàn mỹ…!!!
Cảm khái một phen, Dương Hạo đi đến bộ nhân sự ở tầng 6.
Phỏng vấn được cử hành trong một phòng họp nhỏ, Vương Chấn và Ngụy Chính Nghĩa đã đến, bình thường thì Ngụy Chính Nghĩa sẽ không tham gia phỏng vấn, nhưng hôm nay là phỏng vấn chức vụ chủ nhiệm văn phòng tổng tài, Dương Hạo sẽ đích thân phỏng vấn, nên Ngụy Chính Nghĩa tự nhiên phải đi theo.
Trong một phòng khách bên cạnh.
Thái Mỹ Thần liếc trộm các đối thủ cạnh tranh của mình, mỗi một người đều là một thân hàng hiệu, đầu tóc bóng loáng, trong đó còn có hai du học sinh, và ba thạc sĩ.
Hiển nhiên lại là một trận chém giết không có khói lửa!
Trước mắt, hoàn cảnh kinh tế không quá tốt, cho nên xin việc cạnh tranh rất mạnh, nhất là loại chức vị có lương cao như vậy, cạnh tranh lại càng khốc liệt hơn.
Thái Mỹ Thần tuy cực kỳ tự tin với năng lực của mình, thế nhưng những người có thể ngồi ở chỗ này, không ai là kẻ yếu, lúc mới đến nàng còn rất thả lỏng, sau khi nhìn thấy đám đối thủ cạnh tranh thì lại hơi khẩn trương.
“Vị kế tiếp, Thái Mỹ Thần tiểu thư, mời đi theo tôi.”
Lúc này đã phỏng vấn được 5 người.
Thái Mỹ Thần là người thứ sáu.
Hà Song Song đi ra thông báo, đồng thời báo cho người tiếp theo chuẩn bị.
Nghe thấy tên mình, Thái Mỹ Thần đứng lên, sửa sang lại tóc tai một chút.
Hôm nay nàng mặc một bộ váy và âu phục đen, có vẻ tương đối trầm ổn.
Nhưng dáng người tương đối nở nang, thuộc loại có chút thịt, đồ công sở bình thường mà lại có chút mùi vị của nữ chính JAV khi ở trên người nàng.
Đi theo Hà Song Song đến cửa phòng họp, chờ khoảng 3 phút thì người phỏng vấn bên trong đã đi ra.
Thái Mỹ Thần hít sâu một hơ,, cố gắng để mình bình tĩnh hơn, tiếp đó ngẩng đầu ưỡn ngực, tràn đầy tự tin đi vào phòng họp.
Có ba nhân viên phỏng vấn, đều là đàn ông.
Có kinh nghiệm phong phú, Thái Mỹ Thần có thể đánh giá đại khái tính cách của đối phương qua cách ăn mặc.
Người đàn ông bên trái hơi hèn mọn, người bên phải thì vừa nhìn đã biết là kẻ nịnh hót.
Người ở giữa…
Chờ đã!!!
Sao người ở giữa lại quen mắt vậy???
Thái Mỹ Thần quan sát người đàn ông ở giữa, không khỏi ngây ngẩn cả người.
Nàng đầu tiên là cảm thấy người này khá quen, tiếp đó hình tượng của đối phương đã trùng khít với ‘thợ máy’ ngày hôm qua.
Điều này…
Thái Mỹ Thần vốn đã bình tĩnh, giờ phút này lại lúng túng không thôi.
Người ngồi ở giữa kia, dĩ nhiên lại là ông chủ tương lai của mình, là vị tổng tài mà mình phải phục vụ!!
Nói cách khác… hôm qua tên này nói thật!!!
Cmn, thợ máy kia dĩ nhiên lại là tổng tài của Nghiệp báo Giang Thành thật!!!
Thế nhưng, một tổng tài như anh lại chạy đi sửa máy hút mùi, cái này hợp lý ư??
Hiện giờ tổng tài bá đạo đều tán tỉnh con gái như vậy sao???
“Thái tiểu thư đúng không?”
“Tại sao không nói chuyện??”
Khi Thái Mỹ Thần đang ngây người, ‘thợ máy’ kia đã lên tiếng, trên mặt mang theo nụ cười xán lạn, tựa như chờ giây phút này đã lâu.
“Chào ba vị, tôi là Thái Mỹ Thần…”
Thái Mỹ Thần dù sao cũng là người thấy việc đời, nàng nhanh chóng điều chỉnh trạng thái, bắt đầu tự giới thiệu
Mà thân là lẻ già dặn lão luyện, Ngụy Chính Nghĩa và Vương Chấn đã phát hiện chút mờ ám khi hai người này vừa đối mặt.
“Cô gái này biết Dương tổng!’
“Dương tổng hình như có hứng thú với cô gái này!”
Là người làm nhân sự, nhất là đã lăn lộn đến cấp bậc này, năng lực nhìn mặt nói chuyện đều cực mạnh, cho nên dù Dương Hạo và Thái Mỹ Thần không nói lời dư thừa nào, hai người vẫn có phán đoán của mình.
Sau khi Thái Mỹ Thần tự giới thiệu xong, sẽ đến lượt nhân viên phỏng vấn hỏi, Ngụy Chính Nghĩa và Vương Chấn đều vô thức nhìn về phía Dương Hạo, kết quả vị Dương tổng này lại không có ý định lên tiếng.
“Thái tiểu thư, xin hỏi trạng thái hôn nhân của cô là?”
Vương Chấn mở miệng trước, Thái Mỹ Thần viết trên sơ yếu lý lịch là 33 tuổi.
Ở tuổi này, nếu đã kết hôn và sinh con thì còn tốt, nếu như chưa cưới chưa sinh thì các xí nghiệp đều không muốn lắm.
Bởi vì bạn không biết nàng có sinh con khi vừa đi làm không lâu hay không, như vậy sẽ gia tăng thành phẩm cho xí nghiệp, tuy luật lao động đã cấm chỉ loại kỳ thị này.
Nhưng quy định là quy định, trong thực tế thì phái nữ luôn phải đối mặt với vấn đề này mỗi khi đi xin việc.
“Chưa kết hôn. Gần đây tôi cũng không có dự định kết hôn.”
Thái Mỹ Thần biết ý của đối phương trực tiếp tỏ thái độ.
“Vậy mạo muội hỏi một cậu, tình trạng tình cảm của Thái tiểu thư bây giờ là?” Vương Chấn tiếp tục truy vấn.
Đối với một quản lý nhân sự có kinh nghiệm phong phú như hắn, câu trả lời vừa rồi của Thái Mỹ Thần là không tác dụng mẹ gì.
Hắn đã gặp rất nhiều người nói sẽ không kết hôn trong thời gian ngắn khi phỏng vấn, kết quả làm việc không lâu liền kết hôn sinh con, cho nên vẫn phải hỏi tình trạng tình cảm, nếu như còn chưa có bạn trai, vậy khả năng kết hôn trong thời gian ngắn sẽ nhỏ hơn chút.
Tuy nhiên, đây cũng là tương đối.
Tóm lại, một cô gái ở độ tuổi của Thái Mỹ Thần, nếu như cưới chưa sinh, thì nhất định sẽ bỏ lỡ một ít cơ hội trong thời gian tìm việc làm.
Điều kiện tương đương nhau, xí nghiệp sẽ tìm người trẻ tuổi, hoặc là người đã kết hôn và con con, đây chính là hiện thực của gái ế khi xin việc.
“Tôi không có bạn trai, gần đây cũng không có dự định tìm bạn trai.” Thái Mỹ Thần dứt khoát tỏ thái độ của mình.
“Quản Lý Vương, đừng hỏi chuyện riêng của người ta nữa. Nói đến nghiệp vụ đi.”
Nên hỏi đều hỏi xong, Dương Hạo mới mở miệng.
“Vâng Dương tổng.”
Vương Chấn cười bồi, sau đó bắt đầu trò chuyện nghiệp vụ với Thái Mỹ Thần.
Mà nói đến lĩnh vực chuyên ngành, Thái Mỹ Thần lộ ra vẻ thành thạo, biểu hiện tốt hơn mấy người phỏng vấn trước.
“Dương tổng, ngài còn vấn đề gì không?”
Vương Chấn và Thái Mỹ Thần trò chuyện mười mấy phút, cảm thấy không còn gì để hỏi, liền quay đầu nhìn Dương Hạo.
“Không có vấn đề.”
Dương Hạo lắc đầu, người cô này của Giang Ngọc Kỳ có năng lực nghiệp vụ rất mạnh.
Cho dù bỏ qua dáng người khuôn mặt và quan hệ với Giang Ngọc Kỳ, thì Thái Mỹ Thần cũng có ưu thế hơn so với mấy người phỏng vấn trước.
“Vậy cứ thế đi, chúng tôi sẽ thông báo kết quả phỏng vấn cho Thái tiểu thư.”
“Vâng, tạm biệt.”
Thái Mỹ Thần đứng lên, nhưng trước khi đi nàng vẫn không nhịn được mà liếc nhìn Dương Hạo một chút, cảm giác này thực sự quá ảo ma.
Thợ máy ngày hôm qua, dĩ nhiên lại là một vị tổng tài thật!
Kẻ có tiền thật là biết chơi!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận