Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 311: Ảm đạm phai mờ

Chương 311: Ảm đạm phai mờ
Một bên khác.
Dương Hạo đi đến cửa hàng Mercedes 4S.
Hắn tìm hiểu từ chỗ của Vương Tuyết Như, cha nàng thích xe, có lẽ cái này cũng liên quan đến nghề nghiệp của ông, kỹ sư cơ giới cao cấp của tập đoàn thuyền Giang Thành.
Đương nhiên, đây chỉ là suy đoán của Dương Hạo, dù sao đàn ông thích xe là không cần lý do!
Dương Hạo không biết ông thích nhãn hiệu ô tô nào, nhưng tặng đàn ông một chiếc G chung quy là không sai.
Cho nên, sáng nay Dương Hạo để Lưu Tử Phong giới thiệu một nhân viên bán Mercedes, giờ Dương Hạo chỉ đến lấy xe và giao tiền.
Hắn mua chiếc Mercedes G63 bản kỷ niệm 55 năm.
Giá bán là 2.81 triệu, nhưng giá này là không thể lấy được xe, phải thêm 800 ngàn.
Cộng thêm thuế và nội thất linh tinh, tổng cộng đã vượt quá 4 triệu!
Nhưng Dương Hạo mua một lúc hai chiếc, một chiếc tặng cha của Vương Tuyết Như, một chiếc bổ sung vào kho xe của mình.
G63 dù lái không thích bằng YangWang U8, nhưng đối với một phú ông mà nói, kho xe nhất định phải có nó, mà dù sao ban thưởng cũng là hoàn trả gấp đôi, tương đương với chơi không một chiếc G63, thật là thơm!
Dương Hạo đặt hai chiếc xe khác màu, một chiếc màu đen, một chiếc màu xanh lục.
Màu đen trầm ổn khí thế, màu xanh lục mạnh mẽ lại lẳng lơ!
Trong sảnh triển lãm, Chu Hiểu Thu mặc đồng phục, mặt đầy hâm mộ hỏi: “Viện Viện, nghe nói cô có khách hàng mua một lúc hai chiếc G63?”
“Ừm, là khách anh Phong giới thiệu.”
Hôm nay Quách Viện Viện rất vui vẻ, mấy ngày nay nàng còn đang lo về nhiệm vụ tiêu thị, kết quả sáng nay lãnh đạo cũ Lưu Tử Phong giới thiệu cho nàng một vị khách.
Nàng vốn tưởng chỉ là một khách hàng bình thường, kết quả người ta mua một lúc 2 chiếc G63, xe cũng không thèm xem, không thèm mặc cả, trực tiếp đưa tiền cọc.
“Có thể mua một lúc hai chiếc G63, tuyệt đối là đại gia!”
Chu Hiểu Thu lại nháy mắt ra hiệu nói: “Viện Viện, cơ hội hiếm có nha, đừng lãng phí dáng người đẹp như này.”
“Chị Chu, chị đừng đùa tôi, người ta là đại gia, sao có thể thiếu phụ nữ được! Huống hồ ai biết vị đó bao nhiêu tuổi! Nếu như là ông già, cho tôi 2 chiếc G63 tôi cũng không theo!” Quách Viện Viện bĩu môi.
“Cô vẫn quá trẻ tuổi! Lão già cái gì, nếu cho tôi hai chiếc G63, vậy chính là lão Baby!” Chu Hiểu Thu cảm khái từ đáy lòng.
Mà lúc này, giọng của lễ tân truyền đến từ máy bộ đàm: Viện Viện, có khách tìm cô!
“Đến đây!”
Quách Viện Viện hít sâu một hơi, tiếp đó lập tức đi ra ngoài, Chu Hiểu Thu không có việc gì cũng đi theo, tuy đây không phải khách của nàng, nhưng người có thể mua hai chiếc G63, có cơ hội kết bạn tự nhiên là tốt.
Chẳng may đối phương thích loại hình như mình thì sao, nàng trực tiếp leo lên người đối phương, cũng không cần vất vả như bây giờ.
Hai cô gái một trước một sau, đều tò mò về người mua một lúc hai chiếc G63.
Tiếp đó, một người đàn ông cao to, thành thục trầm ổn tiến vào trong tầm mắt của hai người.
Nhìn qua khoảng 30 tuổi, không chỉ cao mà còn khá đẹp trai, nhìn cách ăn mặc thì biết ngay là nhân sĩ thành công.
“Anh Dương, chào anh.” Quách Viện Viện tiến lên vài bước, cười ha ha nói: “Tôi là Quách Viện Viện, anh gọi tôi Viện Viện là được.”
“Ừm, đưa tôi đi thanh toán đi!” Dương Hạo gật đầu, vào thẳng vấn đề.
“Được. Mời anh Dương đi theo tôi!”
Trên wechat, Quách Viện Viện đã cảm nhận được sự hào phóng của đối phương, nên cũng không bất ngờ với phong cách quả quyết dứt khoát này của Dương Hạo.
Nàng dẫn Dương Hạo đến phòng tài vụ, mà lúc này Chu Hiểu Thu lại ngây người khi nhìn thấy Dương Hạo, ban đầu nàng chỉ cảm thấy vị đại gia trẻ tuổi này quả thực là đồ ăn (gu) của mình!
Nhưng nhìn một lát, lại phát hiện người này khá quen mắt.
Tiếp đó lại nhớ đến tên của chồng bạn thân thời đại học Lý Mạn Thù.
Không sai!
Chính là anh ta!
Tháng trước lúc mình ăn cơm với Mạn Thù, Mạn Thù còn diss chồng cũ.
Chu Hiểu Thu bước nhanh vài bước, đuổi kịp Dương Hạo hỏi: “Anh là Dương Hạo?”
Thấy người gọi tên mình, Dương Hạo hơi giật mình nhìn Chu Hiểu Thu một chút, tiếp đó cũng cảm thấy cô gái này quen mắt.
“Cô là bạn đại học của Lý Mạn Thù?”
Dương Hạo cũng có ấn tượng khá sâu với Chu Hiểu Thu này, bởi vì đối phương là người có dáng người đẹp nhất trong số đám bạn đại học của Lý Mạn Thù.
Lúc Dương Hạo và Lý Mạn Thù yêu đương, từng mời bạn đại học của nàng ăn cơm, trong đó bao gồm cả Chu Hiểu Thu, Chu Hiểu Thu cũng tham gia hôn lễ của họ.
Sau này Chu Hiểu Thu cũng từng đến tiệm lẩu của hắn vài lần, cho nên hai người cũng gặp mặt vài lần, hơi nhớ lại là có thể nhận ra.
“Đúng đúng, tôi là Chu Hiểu Thu! Chúng ta còn add wechat!”
Chu Hiểu Thu nói xong còn lấy điện thoại ra, tìm wechat của Dương Hạo còn gửi tin qua.
Tiếp đó wechat của Dương Hạo còn vang lên.
Xác nhận người quen xong, Chu Hiểu Thu lập tức cười ha ha hỏi: “Anh Hạo, anh đến lấy xe ư?”
“Ừm.” Dương Hạo gật đầu, thuận miệng hỏi: “Cô làm ở đây?”
“Đúng nha! Anh Hạo, lần sau mua xe nhớ tìm tôi nha!”
Chu Hiểu Thu lại nói với Quách Viện Viện một câu: “Viện Viện, không phải tôi cướp khách của cô, mà là tôi và anh Hạo là người quen.”
Mà Quách Viện Viện nghe hai người đối thoại thì chỉ gật đầu cười, cũng không tiện nói gì.
Nhưng trong lòng lại đang oán thầm: Nhìn qua cũng không phải rất quen, giữ hộ khách phải dựa vào bản lĩnh của mọi người thôi!
“Anh Hạo, sao Mạn Thù không đi chung với anh? Rất lâu không gặp rồi, vừa hay tụ tập một chút.”
Chu Hiểu Thu biết rõ còn cố hỏi, giả bộ như không biết hai người đã ly hôn.
“Tôi và Lý Mạn Thù đã ly hôn rồi.”
“A? Ly hôn??”
Chu Hiểu Thu bắt đầu diễn, ra vẻ vô cùng khiếp sợ, tiếp đó lại như đứng về phía Dương Hạo: “Anh Hạo, không phải tôi nói xấu Mạn Thù, nhưng cô ấy quá tùy hứng, cũng chỉ có anh mới bao dung cô ấy lâu như vậy, đổi lại là người khác có lẽ đã chia tay lâu rồi!”
Dương Hạo cười cười không đáp, hắn chỉ gặp Chu Hiểu Thu vài lần mà thôi, chưa nói là thân quen gì, tự nhiên không có ý nghĩa giao lưu quá nhiều với nàng.
Nhất là khi, người phụ nữ có dáng người không tệ trước kia, bây giờ nhìn lại thì chỉ thấy bình thường.
Đây cũng không phải vấn đề của Chu Hiểu Thu, mà là tầm mắt của Dương Hạo đã khác với trước kia, dù sao bên cạnh hắn cũng có mấy mỹ nữ được cha hack chấm hơn 90 điểm.
So sánh ra, Chu Hiểu Thu đúng là ảm đạm phai mờ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận