Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 203: Con và anh rể?

Chương 203: Con và anh rể?
“Mẹ, con biết sai rồi.”
Lý Mạn Thù biết cha mẹ vẫn còn tức giận, dù sao lúc trước cha mẹ cũng không đồng ý cho nàng ly hôn, còn khuyên bảo nàng rất nhiều.
Nhưng nàng khư khư cố chấp, nhất quyết đòi ly hôn, cha mẹ có ý kiến với nàng cũng là chuyện bình thường.
Lý Mạn Thù uể oải nói: “Thật ra mấy ngày trước con có đi tìm Dương Hạo, nhưng anh ấy không đồng ý tái hôn, con cũng hết cách rồi.”
“Con tìm con rể?”
Lúc này Khang Tuệ Chi mới nhìn thẳng con gái, có câu nói rất hay: Biết sai mà sửa quý hơn vàng.
Nếu như Mạn Thù ý thức được sai lầm, thật lòng nhận sai và tái hôn với con rể, vậy bà tự nhiên vui vẻ.
“Mạn Thù, nếu con biết sai rồi, vậy thì phải có thành ý.”
Cha Lý Bảo Quân cũng nói theo, hai người họ đều nhất trí, con gái và con rể tái hôn là kết quả tốt nhất.
“Cuộc đời này có thăng có trầm mới là bình thường! Ngày tháng thoải mái sống dễ chịu là bình thường, nhưng thời gian khó khăn mà vẫn sống thoải mái mới là bản lĩnh! Huống hồ tiểu Hạo là người đàn ông có trách nhiệm và năng lực, sớm muộn gì cũng xoay người.” Lý Bảo Quân lại bổ sung một câu.
Lý Mạn Thù thì vẻ mặt đưa đám, trong lòng lại nghĩ: đúng là sẽ xoay người, hơn nữa còn đã xoay người!!
“Con biết sai thật rồi, cũng thật lòng xin lỗi.”
“Cha mẹ, hay là che mẹ khuyên Dương Hạo một chút, chỉ cần anh ấy đồng ý tái hôn, con đảm bảo sau này sẽ ngoan ngoãn nghe lời.”
Lý Mạn Thù thề son sắt.
Nàng biết cha mẹ mình và Dương Hạo vẫn rất thân thiết, nói không chừng cha mẹ khuyên bảo vài câu, Dương Hạo sẽ tái hôn với mình.
“Nếu biết vậy, sao lúc trước còn làm.” Lý Bảo Quân thở dài.
“Con nhất thời bị mỡ heo làm mê muội tâm trí.” Lý Mạn Thù hối hận nói.
“Được rồi, chờ gặp mặt, mẹ sẽ tâm sự với tiểu Hạo.”
Thấy con gái giống như đã nhận thức được sai lầm, Khang Tuệ Chi cuối cùng vẫn mềm lòng, muốn để con gái và con rể quay lại với nhau.
Khi nói chuyện, bốn người đã đi đến bãi đỗ xe.
“Không gọi xe à?”
Khang Tuệ Chi chỉ chỉ khu chờ xe taxi ở cách đó không xa.
“Mạn Thù, còn lại mua xe rồi?”
Lý Bảo Quân nhìn về phía con gái, ông biết đối phương lấy được ít tiền khi ly hôn.
“Con nào có tiền mua xe! Là Mạn Ny.” Lý Mạn Thù có chút đau xót.
“Mạn Ny mua xe rồi??”
Hai ông bà đều giật mình nhìn con gái út.
“Mạn Ny, con mới đi thực tập không lâu mà? Lấy tiền đâu mà mua xe?”
“Mạn NY, me nói này, chúng ta không thể đi đường tắt…”
Khang Tuệ Chi nghiêm túc cảnh cáo, Lý Mạn Thù đã làm bà đau đầu rồi, bà không muốn Lý Mạn Ny lại gặp vấn đề nữa.
“Mẹ, mẹ nghĩ gì vậy! Là anh rể tặng con!” Lý Mạn Ny bất đắc dĩ.
“Tiểu Hạo tặng??”
Hai ông bà liếc nhau, đều hơi giật mình.
“Anh rể tặng sinh nhật.”
Trong khi nói chuyện, bốn người đã đi đến cạnh chiếc Porsche Cayenne, Lý Mạn Ny nhấn chìa khóa, đèn xe lập tức sáng lên.
“Đây là… Porsche Cayenne??”
Lý Bảo Quân kinh ngạc há hốc miệng, bây giờ ông đang làm bảo vệ ở siêu thị lớn nhất huyện thành, thường xuyên qua lại trong bãi xe, nên cũng rất hiểu xe, liếc mắt đã nhận ra chiếc xe này.
“Xe này rất đắt à?”
Khang Tuệ Chi cũng không hiểu xe, nhưng bà vẫn biết Porsche.
“Phải hơn một triệu!”
Cayenne vẫn cho người cảm giác là xe sang cấp hơn triệu, Lý Bảo Quân tuy biết nhưng cũng không biết giá cả cụ thể.
“Cái gì?? Hơn một triệu á???”
Khang Tuệ Chi choáng váng, hai mắt trợn tròn, ngay cả nếp nhăn nơi khóe mắt cũng căng ra.
Trong ấn tượng của bà, thời kỳ cao nhất thì con rể cũng không lái được xe sang hơn triệu!
Sao bây giờ lại tặng con gái một chiếc xe đắt như vậy?
“Lên xe rồi nói đi.”
Lý Mạn Ny vẫn không nói cho cha mẹ, chính là vì không biết giải thích thế nào, nhưng bây giờ tự nhiên là không gạt được.
Sau khi lên xe, Khang Tuệ Chi lập tức truy vấn: “Mạn Ny, rốt cuộc là thế nào?”
“Nói đơn giản là anh rể lại phát đạt rồi, hơn nữa còn giàu có hơn ngày xưa. Có điều, con cũng không ngờ anh rể lại tặng quà đắt như vậy.” Lý Mạn Ny nói thật.
“Phát đạt? Còn giàu có hơn trước kia?”
Khang Tuệ Chi kinh hãi, bà cũng cho rằng sau này con rể nhất định sẽ xoay người, nhưng không ngờ lại nhanh hơn vậy.
“Tôi biết là tiểu Hạo nhất định có thể xoay người mà! Đàn ông có thể làm nên chuyện hay không, chỉ cần nhìn là biết ngay, đừng thấy bản thân thôi không được, nhưng tôi vẫn có mắt nhìn người.” Lý Bảo Quân lập tức cảm thán một câu.
Mà lúc này, Khang Tuệ Chi lại nhìn về phía Lý Mạn Thù: “Thì ra con cũng biết tiểu Hạo phát đạt, cho nên mới nhận sai, muốn tái hôn??”
“Mẹ, sao mẹ lại nói vậy! Con thật sự biết sai, không liên quan gì đến việc anh ấy có tiền hay không. Con chỉ muốn cho Hề Hề một mái nhà hoàn chỉnh thôi.” Lý Mạn Thù nói.
Mà Lý Mạn Ny đang chuẩn bị lái xe thì vô thức lườm một cái.
Da mặt này của chị gái, nàng cũng chịu phục!
“Chị, em đưa chị về trước nhé!”
Lý Mạn Ny trực tiếp chuyển chủ đề, không muốn nghe giọng điệu dối trá của chị mình nữa.
Mà Khang Tuệ Chi lại rất hiểu con gái mình, bà thở phì phò nói: “Theo mẹ thì con thấy tiểu Hạo lại phát đạt, cho nên mới muốn quay lại kìa!!”
“A, sao tôi lại sinh ra một đứa con gái như vậy chứ!!”
Khang Tuệ Chi ôm ngực, hiển nhiên là tức giận đến đau tim.
“Mẹ, sao mẹ lại nghĩ con như vậy chứ!”
“Con muốn tái hôn thật sự không liên quan gì với tiền!!” Lý Mạn Thù nghiêm túc phủ nhận, nàng vẫn muốn có hình tượng tốt trước mặt cha mẹ, như vậy cha mẹ sẽ giúp nàng khuyên bảo Dương Hạo.
“Con nghĩ gì, con tự hiểu!”
“Trước khi kết hôn, mẹ không phản đối con tìm người có điều kiện tốt, kinh tế đúng là rất quan trọng, nhưng con đã kết hôn rồi, thì phải sống thật tốt!”
“Khi sự nghiệp của tiểu Hạo gặp khó khăn, con lại phủi mông chạy trước!”
“Thật ra bây giờ mẹ cũng không có mặt mũi gặp Tiểu Hạo, là do mẹ không dạy dỗ được con gái…!!”
Khang Tuệ Chi thở dài.
Nếu như Dương Hạo bây giờ còn chưa xoay người, bà cũng muốn khuyên hai người tái hôn.
Nhưng bây giờ người ta đã phát đạt rồi, còn sống tốt hơn trước kia, bà cũng không dám mở miệng nữa.
Lúc người ta khó khăn thì lại chạy, người ta phát đạt thì lại quay về, chuyện này là sao chứ!!
Khang Tuệ Chi thật sự không mở miệng nổi.
“Con biết sai thật rồi mà, bảo con xin lỗi Dương Hạo thế nào cũng được, hai người khuyên Dương Hạo một chút đi. Dù sao nếu bọn con quay lại, cũng là chuyện tốt với Hề Hề và cha mẹ.” Lý Mạn Thù bắt đầu khuyên bảo cha mẹ.
Khang Tuệ Chi thì lại bĩu môi khinh thường: “Loại lời này, mẹ không mở được miệng.”
“Tôi cũng không mở được miệng.” Lý Bảo Quân phụ họa.
Thấy thái độ của hai người như vậy, Lý Mạn Thù không khỏi cạn lời, nàng không ngờ ngay cả cha mẹ mình cũng không chịu hỗ trợ.
“Mạn Ny, anh rể vẫn rất thương em. Em khuyên anh rể một chút đi.”
Lý Mạn Thù lại ký thác hi vọng lên người em gái.
“Chị, chị tìm anh rể nói đi. Chuyện của hai người, em không muốn tham gia.”
Lý Mạn Ny lắc đầu, cũng không biết xuất phát từ tâm lý gì, nàng đã không hi vọng anh rể và chị gái quay lại với nhau.
Nhất là sau khi nhìn thấy hành động gần đây của chị gái, nàng càng cảm thấy chị mình không xứng với anh rể.
“Con hiểu rồi, mọi người đều không muốn con sống tốt.”
Liên tục gặp khó, Lý Mạn Thù hầm hừ quay đầu ra ngoài cửa sổ, dưới cái nhìn của nàng, hôm nay vẫn có thu hoạch.
Nàng biết Dương Hạo bây giờ đang là tổng tài của Nghiệp báo Giang Thành, muốn tìm Dương Hạo thì trực tiếp đến Nghiệp báo Giang Thành là được.
Mặt khác, câu nói ‘che mẹ vẫn là cha mẹ’ kia cũng chứng tỏ Dương Hạo không muốn hoàn toàn cắt đứt với mình.
Trở lại nội thành, Lý Mạn Ny đă chị gái về nhà trước, tiếp đó mới lái xe về Tinh Vân Loan.
Chờ Lý Mạn Thù xuống xe, Khang Tuệ Chi lập tức nói với Lý Mạn Ny: “Mạn Ny, con ngàn vạn lần không được học theo chị con, chúng ta có thể tìm bạn trai điều kiện tốt, nhưng không thể thấy người ta khó khăn thì mình lại chạy trước.”
“Mẹ, con biết rồi.” Lý Mạn Ny gật đầu, bản thân nàng không phải người như vậy.
“Đúng rồi, vậy con có bạn trai chưa?” Khang Tuệ Chi lại hỏi.
“Không có.” Lý Mạn Ny lắc đầu: “Anh rể mới thăng chức cho con, công việc rất bận rộn.”
“A? Tiểu Hạo thăng chức cho con??” Khang Tuệ Chi bắt được điểm quan trọng trong lời nói của Lý Mạn Ny.
“Quên nói cho hai người, anh rể đang là lãnh đạo của con.”
Lý Mạn Ny giải thích qua về tình hình của Dương Hạo bây giờ.
“Tiểu Hạo đã trở thành tổng tài rồi??”
“Bảo sao xe sang hơn triệu mà nói tặng liền tặng.”
Lý Bảo Quân mặt mũi tràn đầy khiếp sợ.
“Nói đến cái xe này, coi như tiểu Hạo nhiều tiền hơn nữa, tặng một chiếc xe hơn triệu cũng quá quý giá rồi.” Khang Tuệ Chi nhíu mày, tiếp đó lại nhìn con gái út đã trưởng thành, bỗng nhiên nhướng mày nói: “Mạn Ny, con và anh rể con không có gì chứ??”
Két!!!
Nhắc tới cũng đúng dịp, lúc Khang Tuệ Chi nói câu này, phía trước có xe taxi đi loạn, Lý Mạn Ny vô thức đạp phanh.
Mà dưới tác dụng của quán tính, Khang Tuệ Chi và Lý Bảo Quân ngồi ở phía sau không khỏi nghiêng về trước, Lý Bảo Quân không đề phòng nên bị cụng đầu vào ghề phía trước.
Thấy con gái có phản ứng mạnh như vậy, Khang Tuệ Chi còn tưởng rằng mình nói trúng, bà lại ngồi thẳng, trên mặt hiện vẻ khiếp sợ: “Mạn Ny, không lẽ con thật sự có gì đó với anh rể con?”
“Cái gì? Tiểu Hạo lại thành con rể chúng ta??”
Lý Bảo Quân xoa xoa trán, mặt mũi cũng tràn đầy khiếp sợ.
Mà Lý Mạn Ny thì mặt mũi đỏ ửng, nàng lấy lại bình tĩnh, trả lời: “Vẫn chưa có, hai người đừng nói lung tung!!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận