Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 327: Mua đứt hôn nhân đại sự của cô nàng màu sắc

Chương 327: Mua đứt hôn nhân đại sự của cô nàng màu sắc
“Gas tổng là…?”
Hoàng Đại Trung không phản ứng kịp, mặt đầy nghi ngờ.
Thật ra Triệu Kim Long cũng không phản ứng kịp, hắn nhìn quanh một chút, đầu óc mơ hồ, Gas tổng nào vậy??
Mà Triệu Duyệt Sơn thì phản ứng lại đầu tiên, bởi vì thường xuyên có người nói con trai ông là bình gas thành tinh.
Vì thế ông còn nhiều lần thúc giục con trai giảm cân, kết quả tên nhóc này căn bản không có nghị lực.
Cho nên, khi Dương Hạo nói ‘Gas tổng’, ông liền biết đây là đang giễu cợt con trai mình!
Hết lần này đến lần khác, tên con trai ngốc nhà mình còn không hiểu.
Lúc này, Hoàng Đại Trung cũng bừng tỉnh, ông vội vàng lắc đầu nói: “Kim Long chỉ là bạn của Hoàng gia, chuyện nhà tôi, cậu ấy tự nhiên là không làm chủ được.”
“Vậy thì mời Gas tổng ngậm miệng!” Dương Hạo cười nhún vai.
“Gas tổng là tôi??? Cmn, mày khiêu khích tao??”
Triệu Kim Long cuối cùng cũng phản ứng lại, lập tức đứng lên, chỉ tay vào Dương Hạo, cặp mắt nhỏ trợn trừng trừng.
“Kim Long, ngồi xuống!!”
Triệu Duyệt Sơn nghiêm mặt, trừng con trai một chút.
“Cha không nghe thấy tên này nói sao!”
Triệu Kim Long căm giận bất bình.
Dương Hạo thì nhìn vị công tử bình gas này một chút: “Tôi đang nói chuyện với Hoàng tổng, cậu chen miệng vào làm gì?”
“Cmn, mày…”
Triệu Kim Long đã ngứa mắt Dương Hạo lâu rồi, mở miệng muốn mắng chửi, lại bị Triệu Duyệt Sơn đập một cái vào đầu: “Ngồi xuống, dây là nhà Hoàng tổng, phải biết phép tắc!”
“A…”
Triệu Kim Long vẫn rất sợ cha mình, thấy Triệu Duyệt Sơn trầm mặt xuống, hắn vẫn cắn răng ngồi xuống, thế nhưng cặp mắt nhỏ lại nhìn chằm chằm vào Dương Hạo.
“Hoàng tổng, ông chủ Dương, hai người tiếp tục đi.”
“Kim Long không biết lễ phép, tôi xin lỗi thay nó.”
Triệu Duyệt Sơn cười ha ha chắp tay, trong lòng thì oán thầm: Để tõi xem hai người diễn đến lúc nào.
Nói xong, ông ta lại thảnh thơi uống trà.
“Ông chủ Dương, cậu có điều kiện kèm theo nào không?”
Hoàng Đại Trung cảm thấy Dương Hạo nhất định còn có điều kiện kèm theo, bằng không sẽ không đưa ra điều kiện tốt như vậy.
Dương Hạo cười gật đầu: “Đúng là có điều kiện.”
“Mời nói.”
Hoàng Đại Trung lộ ra vẻ quả nhiên.
Dương Hạo thì nhìn Hoàng Thanh ở bên cạnh, thản nhiên nói: “Hi vọng sau này Hoàng tổng không can thiệp vào chuyện hôn nhân của Tiểu Thanh nữa.”
“Hả? Chỉ cái này??”
Hoàng Đại Trung đầu tiên là khẽ giật mình, sau đó liền không thể tưởng tượng nổi.
Có 150 triệu, công ty sẽ vượt qua cửa ải khó khăn này, dĩ nhiên cũng không cần thông gia với Triệu gia, triệu đính hôn cũng không tồn tại!
Cho nên, điều kiện này là không có ý nghĩa.
Nhưng nghe thấy lời này, Triệu Kim Long lại bùng nổ, hắn lại nhảy dựng lên: “Cmn, mày dựa vào cái gì mà đòi can thiệp vào hôn sự của Tiểu Thanh?”
“Tiểu Thanh sẽ đính hôn với tao!!”
Quầy trà cao 80cm, phía trên còn có đủ loại đồ uống và vật trang trí, chiều cao phải hơn 1 mét, điều này khiến cho vị công tử bình gas Triệu Kim Long này đứng lên cũng không cao hơn quầy trà quá nhiều, làm cho Dương Hạo có một cảm giác buồn cười như đang nhìn Võ đại lang.
Nhưng Dương Hạo vẫn không thèm để ý đến vị công tử bình gas này, hắn lại nhìn về phía Hoàng Đại Trung, hỏi: “Tiểu Thanh sẽ đính hôn với cậu ta?”
“Không có chuyện đó! Tôi và Triệu tổng chỉ bàn chuyện hợp tác mà thôi.”
Hoàng Đại Trung vội vàng phủ nhận, tiếp đó lại mong chờ hỏi: “Ông chủ Dương, ngoại trừ điều kiện này, thì không có điều kiện khác?”
“Không có.” Dương Hạo lắc đầu: “Có điều, điều kiện này phải viết vào trong hợp đồng.”
“Không có vấn đề.” Hoàng Đại Trung tươi cười gật đầu, nói: “Thật ra tôi cũng không có ý định can thiệp vào hôn sự của Tiểu Thanh!”
“Chuyện của con bé, con bé tự làm chủ là được.”
Hoàng Đại Trung cũng là loại người cáo già, tự nhiên nhìn ra quan hệ của con gái và Dương Hạo, đối phương ra tay hào phóng như vậy, hơn nữa gần như là giá thị trường, có thể nói là ân nhân của Hoàng gia.
Như thế, người ta dựa vào cái gì mà giúp họ?
Còn không phải nể mặt con gái mình sao!
Mà Hoàng Đại Trung có ấn tượng tốt với Dương Hạo hơn Triệu Kim Long gấp vạn vạn lần.
Nếu con gái có thể đến với Dương Hạo, Hoàng Đại Trung không có bất kỳ ý kiến nào.
“Vậy thì tốt rồi! Hợp tác vui vẻ, tôi lấy trà thay rượu, mời Hoàng tổng một ly!”
Dương Hạo cười ha ha, cầm chén trà lên.
“Không cần lấy trà thay rượu, cũng sắp ăn cơm rồi, lát nữa chúng ta cùng uống vài chén.” Hoàng Đại Trung vừa cụng chén trà với Dương Hạo, vừa tươi cười nói.
Thấy hai người đã đạt thành thỏa thuận, Triệu Kim Long không ngồi yên được nữa, hắn vội vàng chọc chọc cha mình.
Triệu Duyệt Sơn trợn mắt nhìn tên con trai ngu xuẩn của mình, tiếp đó bình tĩnh mở miệng: “Hoàng tổng, chúc mừng chúc mừng! Cầu chúc hai vị hợp tác thành công, thương mậu Đại Trung lại sáng tạo huy hoàng!”
Nói xong, ông cũng cầm chén trà lên.
Nghe vậy, Triệu Kim Long suýt nữa hộc máu, khóe miệng co giật kịch liệt, mặt đầy khó hiểu nhìn cha mình, hắn còn muốn nói gì nữa, kết quả lại bị cha đưa tay ngăn cản.
Triệu Duyệt Sơn vẫn không tin đây là một cuộc giao dịch chân thực, một hạng mục 150 triệu, nào chỉ cần nói vài ba câu là xong?
Đùa cái gì!!
Huống hồ nghe cái điều kiện kia mà xem: Không được can thiệp vào hôn sự của Hoàng Thanh.
Đây chẳng phải là điều kiện nhằm thẳng vào cha con Triệu gia bọn họ sao, chỉ là nói cho họ nghe mà thôi.
Cho nên, Triệu Duyệt Sơn muốn xem bọn họ có thể diễn đến lúc nào.
Giả chung quy là không thật được, thương mậu Đại Trung vẫn nợ nần ngập đầu, không phải dựa vào diễn là có thể hết nợ.
“Hoàng tổng, nếu ông đã có chuyện bận, thì tôi không quấy rầy nữa. Hôm nay đến đây thôi, có gì lại liên hệ…”
Triệu Duyệt Sơn cười đứng dậy cáo từ, trong lòng thì lại nghĩ: Đến lúc tìm tôi, không phải là 70% nữa đây!
Tôi muốn 75%!
5% kia coi như là cái giá phải trả cho vở kịch này!
“Cha, chúng ta không thể đi…”
Triệu Kim Long tự nhiên là không muốn đi, hắn lại liếc nhìn Hoàng Thanh, vội không chịu được.
Chỉ còn một bước nữa là có thể ôm mỹ nhân về, hiện giờ đi chẳng phải là thất bại trong gang tấc sao!
“Không thấy Hoàng tổng đang có việc sao, chúng ta là việc tư, sau này lại nói!”
Triệu Duyệt Sơn hung hăng trừng mắt với con trai, lại khẽ gật đầu chào Dương Hạo, rồi kéo Triệu Kim Long đi ra ngoài.
“Triệu tổng, tôi tiễn ông.”
Hoàng Đại Trung nhiệt tình đưa tiễn cha con Triệu gia ra ngoài.
Tuy Triệu Duyệt Sơn ôm tâm tư nhân lúc cháy nhà mà hôi của, nhưng sau này song phương có thể có hợp tác làm ăn, nên Hoàng Đại Trung cũng không cần phải vạch mặt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận