Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 313: Bức Vương luôn ẩn ở phía sau

Chương 313: Bức Vương luôn ẩn ở phía sau
Trước khi đến, Vương Tuyết Như đã nói trước với Dương Hạo, mà nàng nói cô của nàng miệng tương đối nát, hiển nhiên là không sai chút nào.
Theo quan sát của Dương Hạo từ khi tiến vào phòng, đối phương chính là loại thích đạp thấp nâng cao, luôn tâng bốc bợ đít Vương Tĩnh Như và Tôn Cát Tinh từ kinh thành trở về.
Cũng làm tương tự với bạn thân kiêm lãnh đạo của Vương Xương Đạt.
Loại người này có rất nhiều trên xã hội, hầu như mỗi người đều có một người họ hàng tương tự, Dương Hạo cũng không thấy kinh ngạc.
“Gọi Tiểu Dương đến ăn bữa cơm thôi, chuẩn bị quà cáp gì chứ!”
Thọ tinh Vương Xương Đạt giảng hòa, tiếp đó còn trừng mắt với em gái.
Tôn Cát Tinh là con rể thật, Dương Hạo chỉ là bạn trai của con gái, so sánh với hai thì chính là không công bằng.
Huống hồ chắc hai người mới qua lại không lâu, đối phương có thể hiện hay không thì cũng không có vấn đề.
Nhưng đến tay không thì đúng là hơi khó coi, nhưng thân là kỹ sư cao cấp, Vương Xương Đạt cũng không tính toán mấy thứ này.
“Em chỉ thuận miệng nói thôi.”
Thấy Dương Hạo không đáp lại, Vương Hồng Nga cảm thấy đã đạt được mục đích, quay đầu bà có thể nói với cháu gái Vương Tuyết Như: Bạn trai này của cháu không được, đại thọ 60 của cha cháu mà lại đến tay không!
Cô giới thiệu cho cháu một người tốt hơn!
Nhưng lúc này, Dương Hạo lại nở nụ cười, mấy ván cấp thấp như đồng đoàn này, hắn muốn chơi thế nào thì chơi thế đó, hoàn toàn là nghiền ép.
Lúc này, Tôn Cát Tinh lại rất vui vẻ, cảm thấy rất có mặt mũi với nhà vợ!
Lúc này, con gái của Vương Hồng Nga là Phương Nghiên nhỏ giọng nói một câu: “Chị hai, chị chọn đàn ông thì phải học chị cả. . .”
Vị em họ này của Vương Tuyết Như được di truyền toàn bộ gen từ mẹ mình, giọng nói của nàng tuy nhỏ, nhưng người hai bên trái phải vẫn có thể nghe thấy.
Hôm nay gia đình Vương Băng Như cũng có mặt, tuy cha nàng đứng thứ ba, nhưng kết hôn hơi muộn, khiến cho nàng nhỏ nhỏ hơn Phương Nghiên một tuổi, phải gọi đối phương là chị!
(Ở TQ, cứ sinh trước là anh là chị, không quan tâm cha mẹ là anh cả hay em út)
Sau khi nghe thấy lời nói của vị chị họ này, nàng không khỏi lườm một cái, tiếp đó lại có chút đồng tình nhìn hai mẹ con nhà này.
Nàng biết thực lực của sếp mình, tiền tiêu vặt còn dùng đơn vị chục triệu kìa!
Chỉ có thể nói, bây giờ nhảy càng cao, lát nữa mặt càng đau!
Có điều, Vương Băng Như cũng lười nhắc nhở, nhà nàng ở thành thị nhỏ khác, mỗi khi tụ tập gia đình, cũng bị bà cô này đâm chọc không ít lần.
Nàng đến Giang Thành thực tập, bà cô này cũng biết, nhưng chỉ giả bộ hư tình giả ý trong nhóm gia đình, nói là rảnh rỗi thì qua nhà ăn cơm gì gì đó, nhưng chưa từng liên lạc với nàng, có thể thấy là không hề có thành ý!
“Nghiên Nghiên, nói vậy là hơi quá rồi!”
Vương Tuyết Như đã dự liệu được việc mình dẫn bạn trai đến sẽ được cô cô ‘chiếu cố’.
Nhưng nàng không muốn nhìn thấy người đàn ông của mình bị công kích!
Nhất là Dương Hạo chịu theo nàng về, khiến Vương Tuyết Như cực kỳ cảm độc, nào còn có thể để Dương Hạo chịu loại tức giận này.
Khiến cho người luôn tốt tình như Vương Tuyết Như không nhịn được mà mở miệng diss em họ Phương Nghiên một câu, đồng thời giọng nói cực lạnh!
“Em nói sự thật thôi mà.” Phương Nghiên bĩu môi, lại nhỏ giọng bồi thêm một câu: “Chị nhìn anh rể lớn mà xem.”
Thật ra nàng còn muốn nói, coi như anh rể cũ Thẩm Minh Sơn cũng sẽ không đi tay không, nhưng nàng không dám nói như vậy, chỉ có thể oán thầm trong lòng.
Thấy vị em họ mới gặp mấy lần tâng bốc mình, Tôn Cát Tinh vô thức ưỡn ngực, còn nhiều thêm vị em họ này vài lần, cô em vợ này dù không xinh đẹp bằng em Vương Tuyết Như, nhưng cũng không kém.
Chỉ có thể nói gen của Vương gia rất mạnh, cô em vợ nhà chú ba kia cũng là nghiêng nước nghiêng thành, làm người anh rể như hắn cũng thấy ngứa ngáy, đáng tiếc là không có cơ hội tiếp xúc.
“Tuyết Như, Nghiên Nghiên cũng là vì tốt cho cháu!”
Vương Hồng Nga nhảy ra nói chuyện giúp con gái, mà lý do ‘vì tốt cho bạn/ anh/ em/… ‘, chính là lời dạo đầu tiêu chuẩn cho việc bắt cóc đạo đức.
Anh vì tốt cho em, em đừng không biết tốt xấu.
Mẹ vì tốt cho con, nói cái gì con nghe cái đó là được!
Đây chính là ý ngầm trong câu nói này!
“Tuyết Như, mọi người thường nói ngã một lần sẽ khen hơn. Cháu cũng coi như bị thiết rồi, cho nên Nghiên Nghiên nhắc nhở không sai, đúng là cần cảnh giác cao độ!”
“Xã hội ngày nay quá phức tạp, nhìn người cũng tốt, nhìn việc cũng được, không thể chỉ nhìn vẻ ngoài.”
“Trên mạng có câu rất hay, muốn biết một người đàn ông có tốt với bạn hay không, đừng nhìn anh ta nói gì, mà phải xem anh ta làm gì.”
“Tiền tuy không phải thước đo duy nhất để phán đoán đàn ông có tốt với cháu hay không, nhưng một người đàn ông không chịu bỏ tiền ra vì cháu, vậy cháu phải cẩn thận. . .”
Vương Hồng Nga bắt đầu mở hình thức dạy đời, còn dẫn chứng bằng súp gà cho tâm hồn ở trên mạng.
Mà nghe bà nói đến vấn đề tiền, Vương Tuyết Như không nhịn được cười.
Nếu cô nói đến tiền, vậy thì đúng rồi.
“Tuyết Như, vẻ mặt cháu là sao? Cô còn không phải vì tốt cho cháu sao!!”
Vương Hồng Nga cảm thấy nụ cười trên mặt cháu gái là chế giễu mình, bà lập tức nhíu mày.
“Cháu cảm thấy cô nói rất có lý.” Vương Tuyết Như nói: “Mà dựa theo cách suy luận của cô, vậy Dương đại ca thật sự là quá tốt với cháu!”
“Hả? Tuyết Như, cháu nói vậy là có ý gì?”
Vương Hồng Nga kinh ngạc.
Những người còn lại đều mơ hồ, đương nhiên, không tính Vương Băng Như.
Lúc này, Vương Băng Như mở miệng nói: “Cô à, cô có biết cháu thực tập ở đâu không?”
“Nghiệp báo Giang Thành! Đơn vị này rất tốt, tiếc là cháu chỉ thực tập một thời gian ngắn, rồi phải đi học nghiên cứu sinh!”
“Thật ra nếu cháu có thể trở thành nhân viên chính thức của Nghiệp báo Giang Thành, cũng không kém hơn đi học nghiên cứu sinh đâu!”
Vương Hồng Nga tuy không hiểu vì sao cô cháu gái này bỗng nhiên hỏi như vậy, nhưng vẫn khoe khoang tri thức của mình.
“Thật ra ra nếu cháu muốn làm nhân viên chính thức thì quá đơn giản.” Vương Băng Như nói tiếp: “Thậm chí muốn tăng chức tăng lương cũng không phải không được!”
Sau khi nói đến đây, Vương Băng Như vô thức nhìn về phía sếp mình.
Mà lúc này, Dương Hạo đang thảnh thơi uống trà, hắn vốn không định so đo với một bà cô như Vương Hồng Nga.
Bây giờ có chị em Vương Tuyết Như và Vương Băng Như liên thủ ra trận, thì càng không cần hắn lên tiếng.
Bức Vương, luôn luôn ẩn giấu ở phía sau!
Dương Hạo cảm thấy kiếp trước mình nhất định là hộp bút, còn là loại ba tầng kia!
Bạn cần đăng nhập để bình luận