Ta Tại Tám Mươi Truy Tháo Hán

Ta Tại Tám Mươi Truy Tháo Hán - Chương 959: Làm người không thể cùng phong (length: 8252)

Tuệ Tử thấy hắn thì vô cùng giật mình.
Đứa trẻ này không nên xuất hiện ở đây mới phải.
"Bây giờ?"
Đây là chuyện thi đấu quốc tế, hội trường có quy định.
Một khi bắt đầu thi đấu, dù chỉ là xem ở bên ngoài hội trường thôi, một khi đi ra thì không thể vào lại nữa.
Đông Đông gật đầu.
"Bây giờ!"
Tuệ Tử đứng dậy, dặn dò Vương Thúy Hoa vài câu, Giảo Giảo khó hiểu nói: "Chị dâu, lúc này sắp thi đấu rồi, sao chị lại đi ra?"
Anh trai nàng hôm nay có việc không đến, nàng còn trông cậy vào Tuệ Tử nói cho nàng chút về cờ.
Trong nhà chơi cờ vây giỏi nhất, cũng chỉ có Tuệ Tử.
"Xin lỗi Giảo Giảo, chị dâu tạm thời có chút việc — nhưng em cứ yên tâm, hôm nay Tiểu Bàn tỷ lệ thắng rất lớn."
"Vì sao?"
Tuệ Tử ghé vào tai Giảo Giảo nhỏ giọng nói: "Em xem hắn vẫn còn ăn bánh phồng đường."
"Chỉ vậy thôi sao?" Giảo Giảo đầy mặt chấm hỏi.
Tuệ Tử gật đầu, điều này nói rõ trạng thái hiện tại của Tiểu Bàn rất thoải mái, đánh cờ thi đấu điều quan trọng nhất chính là tâm lý.
Tuệ Tử vừa mới xem qua, đối thủ của Tiểu Bàn tuổi không lớn, chắc cũng là người mới, khi tham gia thi đấu thiếu kinh nghiệm.
Đối thủ rõ ràng rất căng thẳng, cứ uống nước liên tục, so sánh thì Tiểu Bàn vẫn còn đang thổi bong bóng xà phòng, có thể thấy rõ sự khác biệt.
Cho nên ván cờ hôm nay xem như chắc thắng rồi.
"Thi đấu kết thúc nhớ chúc mừng Tiểu Bàn giùm chị, một năm bánh phồng đường của hắn, chị nhận thầu." Tuệ Tử nói với Giảo Giảo xong liền đi.
Ra khỏi đấu trường, Tuệ Tử hỏi Đông Đông.
"Sao con vào được?"
Đông Đông hôm nay vốn không nên đến.
Hôm nay là ngày học không nghỉ, hắn vừa mới chuyển trường đến, Tuệ Tử không muốn để hắn lỡ học.
"Con về nhà lấy vé vào cửa, rồi bắt xe buýt chạy tới."
Đấu trường và nhà đều ở khác khu, đứa trẻ này có thể tự tìm đến, đủ thấy nó thông minh.
"Có chuyện gì mà gấp vậy?"
"Lúc con ăn cơm trưa, thấy Trần Đông với Lý Thiết Quang ở cùng nhau, con liền lén lút đi theo."
"Trần Đông?!"
Đông Đông gật đầu.
Nó biết Lý Thiết Quang không phải người tốt, trước đây còn muốn lợi dụng nó để hãm hại ba mẹ.
Cho nên khi thấy Lý Thiết Quang xuất hiện ở trước cửa tiệm bánh bao, Đông Đông chưa ăn hết bánh bao đã ném tiền rồi chạy ra ngoài.
Đứa trẻ này quả thực có chút tố chất làm đặc công.
Lần trước lén theo dõi Lý Thiết Quang không bị phát hiện, lập công cho cả nhà, lần này lại như thế.
"Con nghĩ hắn không thể vô duyên vô cớ tới gần trường học, nên theo hắn xem hắn đi đâu, hắn đi vào ngõ nhỏ, rồi gặp Trần Đông."
"Vậy con đã nghe được gì?"
"Con trốn sau thùng rác, lấy túi che lại, bọn họ không thấy con."
Thảo nào người đứa trẻ này có mùi lạ. Tuệ Tử vừa đau lòng lại vừa cảm động.
"Con nghe được Lý Thiết Quang nói, bảo Trần Đông chiều nay động thủ. Còn hình như đưa tiền cho Trần Đông, bọn họ nói cũng không rõ, con sợ lỡ việc nên chạy tới tìm cô."
Tuệ Tử xem đồng hồ, bây giờ đã là buổi chiều.
Lý Thiết Quang tìm Trần Đông, sẽ xúi giục hắn làm chuyện gì xấu đây? Tuệ Tử cảm thấy có khả năng sẽ liên quan đến gia đình mình.
Vu Kính Đình sai Lý Thiết Quang đến xưởng ngọc thạch, để tên liếm cẩu tận mắt thấy người trong lòng của hắn sống lại, cũng để Lý Thiết Quang thấy người trong lòng sắp lấy chồng.
Theo người quen bên kia phản hồi, mấy ngày nay Triệu Tứ đặc biệt xui xẻo.
Vừa bị chó cắn, lại gặp tai nạn xe, suýt chút nữa mất mạng.
Phỏng đoán đều là do Lý Thiết Quang giở trò quỷ.
Nghe nói Triệu Tứ đã nghi ngờ Hứa A Muội khắc chồng, cho dù đã muốn ly hôn với vợ cũ, nhưng vẫn không muốn cưới Hứa A Muội đang mang thai con của hắn.
Lý Thiết Quang vì Hứa A Muội mà làm liếm cẩu, thấy tận mắt người trong lòng bị ghét bỏ, thế là quậy càng lớn chuyện, suýt chút nữa chơi Triệu Tứ đến chết.
Vu Kính Đình và Tuệ Tử thích thú xem một vở kịch, hôm qua Vu Kính Đình còn cảm khái, đám đàn ông khi nòng nọc lên não thì không ai cứu được.
Năng lực gây sự của Lý Thiết Quang, nếu đem ra làm sự nghiệp thì dù không thành anh hùng cũng thành một kẻ gian hùng.
An phận làm người có chút tiền thì không phải tốt sao, cứ phải làm liếm cẩu làm gì.
Liếm cẩu, liếm đến cuối cùng thì chẳng còn gì.
Hai vợ chồng tán gẫu lúc, Vu Kính Đình còn nhắc tới, nói muốn lấy Lý Thiết Quang làm tài liệu dạy phản diện để nói với Trần Đông.
Tuệ Tử hiện tại cũng không biết người trong lòng thần bí của Trần Đông là ai, nhưng qua thái độ của Vu Kính Đình, nàng không khó nhận ra, Trần Đông bị Vu Kính Đình dòm ngó, chắc chắn có liên quan đến người trong lòng thần bí kia.
Kết quả quả dưa này ăn một vòng, lại ăn đến trên đầu nhà mình.
"Bây giờ làm sao?" Đông Đông hỏi Tuệ Tử, nó cảm giác hai người kia muốn làm chuyện xấu, nhưng những điều nó nghe được không nhiều, chỉ có thể tìm Tuệ Tử thương lượng.
"Trước đến trại chăn nuôi, Kính Đình chắc chiều nay dẫn người đến tham quan."
Tuệ Tử quyết đoán ngay, mặc kệ Trần Đông và Lý Thiết Quang tính toán cái gì, nàng vẫn nên đi gặp Vu Kính Đình trước, tuyệt đối không thể để xảy ra chuyện gì.
Chắc chắn Lý Thiết Quang đã đoán ra Đông Đông là "Nội gián", cho nên mới bỏ Đông Đông, chạy đi tìm Trần Đông.
Hai người này dính líu với nhau như thế nào, Tuệ Tử cũng không rõ, nhưng hiện tại nàng thực sự phẫn nộ.
Còn tưởng Trần Đông đã học ngoan, ai ngờ vẫn không bớt lo, nếu thực sự cấu kết với người ngoài để hãm hại người nhà, thì đứa trẻ này không cần nữa, trực tiếp trói lại quẳng vào thùng rác, ai muốn thì cứ nhặt về.
Trại chăn nuôi của nhà Tuệ Tử tương đối hẻo lánh, đã ra khỏi nội thành đến huyện.
Việc đầu tư nuôi dưỡng chỉ là ý định tạm thời của Vu Kính Đình, nhưng lợi nhuận lại vượt quá mong đợi.
Heo còn chưa lên thị trường thì đồ ăn rất tốt, lại đúng lúc giá thịt heo tăng vọt, lần xuất chuồng này nhà Tuệ Tử có thể kiếm một khoản lớn.
Trên đường đi ngang qua mấy trại chăn nuôi, đều là mới dựng lên.
Đông Đông nghĩ đến chuyện người lớn nói chuyện phiếm, không nhịn được hiếu kỳ hỏi Tuệ Tử.
"Ông ngoại vẫn luôn nói muốn mở rộng, sao hai cô chú lại không đồng ý, nhìn bên này nhiều chỗ nuôi heo thế này?"
Giá thịt heo tăng vọt, lứa heo xuất chuồng của nhà Tuệ Tử bán được giá tốt, người xung quanh thấy mà đỏ mắt, nhao nhao học theo cũng nuôi heo.
Trần Hạc ba bốn lần tìm Vu Kính Đình thương lượng, muốn tiếp tục mua heo con mở rộng quy mô, đều bị Vu Kính Đình gạt đi.
Lứa heo đầu tiên đã bán xong, hiện tại trong tay chỉ còn một số ít, sắp tới cũng sẽ xuất chuồng.
Hôm nay Vu Kính Đình dẫn người đến tham quan, mục đích là muốn chuyển nhượng trại nuôi heo này, về sau không làm nữa.
Kiếm được một chút thì dừng lại.
Hành động này làm Trần Hạc vô cùng khó hiểu.
Cảm giác Vu Kính Đình này đúng là đến mỡ đến miệng mà không thèm ăn, hai người vì chuyện này mà cãi nhau rất không thoải mái, mấy ngày nay Trần Hạc cũng không đến nhà họ Vu, báo cáo công việc thì qua loa bằng một cuộc điện thoại, cảm giác trong lòng ông ta có khúc mắc.
Tuệ Tử cũng không giải thích với hắn, thời cơ đến tự nhiên hắn sẽ hiểu.
Trần Hạc cố nhiên là người dùng được, năng lực chấp hành cũng không tệ, nhưng đồng thời hắn cũng có tính phản và chút suy nghĩ riêng, ít nhiều cũng có chút dầu mỡ lươn lẹo.
Với loại người này, ủy thác trách nhiệm thì không thể hoàn toàn tin tưởng, thỉnh thoảng phải nhắc nhở, mới có thể bảo đảm hợp tác lâu dài.
Hiện tại Đông Đông hỏi tới, Tuệ Tử liền nói cho nó hiểu chuyện làm ăn trong đó.
"Có lẽ bây giờ nói với con những điều này còn hơi sớm, nhưng làm ăn lớn nhất là kỵ mù quáng chạy theo, làm người cũng vậy. Lúc nào cũng phải tỉnh táo quan sát tình hình, không thể thấy người khác kiếm tiền là mình cũng làm theo. Thị trường mỗi giây mỗi phút đều biến đổi, hạng mục giây trước còn kiếm được tiền, giây sau liền không chắc nữa."
Giống như là giây trước còn được cô coi là "Con trai ngoan" Trần Đông, giây sau, sẽ làm cô thất vọng sao?
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận