Thập Niên 60 Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh

Chương 93 -

Chương 93 -Chương 93 -
Chương 93 -
Mãi cho đến ba giờ chiêu Cố Đình Chu mới trở về.
Trình Kiệt đỡ anh đi vào.
'Em dâu, bác sĩ nói chân Đình Chu khôi phục khá tốt, tiếp tục uống thuốc là được."
Trình Kiệt cho rằng mục đích chủ yếu của chuyến đi này chính là khám chân, Lý Thanh Vận cũng không giải thích, nhiệt tình chào hỏi anh ấy, còn mời cả nhà bọn họ buổi tối tới nhà ăn cơm.
Trình Kiệt cũng không có từ chối, thoải mái đồng ý.
"Để anh về bảo chị dâu em tới giúp em một tay.'
Một mặt Lý Thanh Vận nghĩ trong nhà có rất nhiều thịt, nếu không ăn thì sẽ hỏng, vốn dĩ cũng định đưa tới cho họ. Hơn nữa bọn họ đã kết nghĩa, mà chưa có mời tới ăn riêng. Mặc khác hôm nay đã làm phiền Trình Kiệt, trong lòng thấy ngại.
Thấy Trình Kiệt đã đi xa, Cố Đình Chu mới nói: "Anh gọi điện thoại cho chiến hữu đã chuyển nghề của anh rồi, anh ấy nói anh ấy sẽ sắp xếp xử lý."
"Vậy thì tốt quá."
"Phía Phán Đệ, trước tiên đừng nhắc tới chuyện này, để tránh cô ấy có gánh nặng tâm lý.'
"Được.
Hai người thương lượng xong, Cố Đình Chu về phòng nghỉ ngơi, Lý Thanh Vận chuẩn bị bữa tối.
Hai con cá chép kho, sườn làm chua ngọt, còn có canh vịt sạch sẽ để lại từ trưa cũng xem như một món, sườn còn để lại thì làm một chút cháo sườn. Cổ họng Mao Đầu không tốt, chỉ có thể ăn cháo.
Xào thêm một đĩa trứng xào mướp, dưa chuột trộn. Buổi sáng còn bánh bao dư lại làm bữa chính, như vậy cũng đủ rồi.
Sau khi chuẩn bị đồ ăn xong thì bắt đầu làm.
Không lâu sau, chị dâu Thu Cúc cũng tới, hai người vừa làm việc vừa nói chuyện phiếm, thời gian cũng trôi qua rất nhanh.
Cửa có người đập cửa, Lý Thanh Vận còn tưởng là Trình Kiệt mang đứa nhỏ tới, bảo Đại Bảo đi mở cửa.
"Mẹ, là dì nhỏ tới." Đại Bảo ở cửa kêu †o.
"Em gái, để chị làm, em đi xem thử đi." Thu Cúc nhận lấy cái mui trong tay cô.
Lý Thanh Vận rửa tay tùy tiện lau trán rồi chạy ra ngoài.
"Vọng Đệ, sao em lại tới đây thế?"
Một cô gái cao cao gây gây dắt Đại Bảo đi tới, trong tay còn xách theo một cái giỏ.
"Chị cả, sáng sớm hôm nay em nghe người ta nói, chị đến nhà họ Hàn đón chị hai đi, nghĩ tới nghĩ lui, trong lòng thấy không yên tâm nên tới xem thử chuyện là thế nào." Vọng Đệ nói xong đưa giỏ tới.
"Mang cho chị chút tương ớt em tự làm, chị đừng chê nhé."
Tính tính Vọng Đệ rất cởi mở, tuy lấy người có điều kiện bình thường, chồng còn bị cà lăm, thế nhưng cô ấy biết cách đối nhân xử thế, nắm chắc chồng mình trong lòng, cha mẹ chồng cũng xem như hòa thuận với cô ấy.
Cô ấy mới vừa kết hôn một năm, bình thường cũng rất ít về nhà mẹ đẻ, không tết không lễ thì cơ bản cô ấy sẽ không vê nhà. Cha Lý mẹ Lý âm ï thế nào cô ấy cũng mặc kệ, không nên cho thì một xu cũng không cho, ngày tết vê nhà cũng chỉ mang một chút trái cây. Cha Lý mẹ Lý tỏ thái độ với cô ấy thì cô ấy rời đi ngay.
Nói thật, trong bốn chị em họ thì Vọng Đệ có tính cách tốt nhất, không có lệch lạc, cho nên cuộc sống của cô ấy khá tốt.
"Vậy thì cảm ơn nhé, chị thích nhất là tương ớt em làm.
Đây cũng là lời nói thật, trước đây nguyên chủ nấu ăn thật sự rất bình thường, thích ăn nhất là tương ớt do em hai này làm, vừa ngon lại hao cơm, xào rau cũng rất ngon.
"Đi, chị dẫn em đi thăm chị hai của em."
Ba người gặp mặt là lại bộc bạch hết một phen, trọng điểm là nói hết chuyện xảy ra khi đi tới nhà họ Lý và chuyện xảy ra khi đi tìm Phán Đệ cho Vọng Đệ nghe.
Vọng Đệ bỗng chốc lại cảm thán sự đời vô thường, thay cho số phận thảm thương của ba chị em mình.
Ba người cùng nhau khóc lóc.
Trước đây Vọng Đệ luôn cảm thấy chị cả ích kỷ, liên quan đến lợi ích của chính cô thì cô sẽ không hề để tâm mà từ bỏ bọn họ, cho nên cô ấy vẫn luôn biết rõ rằng mình chỉ có thể dựa vào bản thân.
Nhưng chuyện của Phán Đệ làm cho cô ấy phát hiện, chị cả cũng không có vô tình vô nghĩa như trong tưởng tượng, ít nhất cô có thể không chút do dự đưa chị hai vê nhà khi cô ấy chịu uất ức, rất đáng để cô ấy tôn trọng.
Hiểu rõ được chuyện đã xảy ra, cũng biết chị cả và anh rể sẽ giúp đỡ chị hai, cô ấy cũng yên tâm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận