Thập Niên 60 Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh

Chương 249 -

Chương 249 -Chương 249 -
Chương 249 -
Gần đây cuộc sống của Điền Mỹ Tuyết cũng rất khổ sở, từ khi Trân Dũng chết rồi, thái độ của cha mẹ chồng cô ta đối với cô ta và con cũng càng ngày càng không tốt, thỉnh thoảng còn tìm cơ hội đến mắng một trận, bây giờ còn nói muốn lấy lại căn nhà mà nhà cô ta đang ở, bảo cô ta trả chỗ sớm một chút.
Cô ta không ngờ rằng hai ông bà có thể độc ác như thế, không cho hai mẹ con bọn họ đường sống, tuy rằng Trần Dũng đã chết, nhưng Trần Nghị vẫn là cháu trai ruột của bọn họ, cũng không màng không lo sao?
Thu hoạch vụ thu năm nay, cô ta và Trân Nghị, hai người kiếm được một vài công điểm, cùng với lúc trước cô ta làm công kiếm được, với cả sau khi trả món nợ nạn đói trước đó của nhà cô ta, hai người vẫn có có thể dư được hai mươi đồng tiền, cộng thêm lương thực theo đầu người, còn có đặc sản vùng núi mà cô ta cất được trong mùa thu thì không khó để chịu đựng được mùa đông này.
Ai ngờ, không biết cha mẹ chồng có chỗ nào bất thường, bỗng nhiên đến cả chỗ tránh nạn cuối cùng của hai mẹ con cũng muốn lấy lại. Điền Mỹ Tuyết tìm bí thư thôn để hoà giải nhưng bọn họ vẫn kiên quyết, hơn nữa còn nói rằng phải dọn đi ngay. Bí thư cũng đành hết cách, dù sao đây cũng là căn nhà mà cha mẹ Trần Dũng tự mình xây nên.
Vì thế nên Điền Mỹ Tuyết phải đi cầu xin Cố Đình Hoa, nhờ bố chồng cô ta, lãnh đạo công xã hoà giải giùm, nhưng vậy cũng vô dụng, căn nhà này là do người ta xây.
Thế nên Điền Mỹ Tuyết đau đến xé lòng, vì sao số mạng của cô ta lại khổ như vậy chứ.
Khó khăn thì vẫn phải chịu, cũng may Trân Nghị là đứa bé vâng lời, biết cô ta vất vả nên mỗi ngày đều đi theo phụ giúp cô ta rất nhiều, Điền Mỹ Tuyết lặng lẽ thê ở trong lòng rằng chắc chắn phải sống cho thật tốt, để cho mấy người bọn họ thấy được.
Điền Mỹ Tuyết đã đi tới bước đường cùng, nghe người già trong thôn nói trước đây có người chuyên đi đào nhân sâm trong núi sâu, rất đáng giá. Là người sống trong núi nên mọi người đều biết nhân sâm đáng giá, thế nhưng hâu như trong ngọn núi gân đây đã bị người ta lấy sạch, không còn đâu vết của nhân sâm lâu năm từ lâu lắm rồi, muốn đào nhân sâm đáng giá thì phải vào rừng sâu núi thẳm.
ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ.
Trong lòng cô ta đã nảy sinh ý nghĩ rằng cô ta muốn đi vào núi sâu đào nhân sâm.
Cô ta không có ai có thể giao phó Trân Nghị, hết cách rồi nên cô ta chỉ có thể lựa chọn đưa cậu bé theo, cũng tốt, lỡ như cô ta xảy ra chuyện gì trong núi sâu, đứa bé thành trẻ mồ côi thì cũng đáng thương, nên dứt khoát rằng hai mẹ con bọn họ phải ở cùng nhau, chết thì cũng hạnh phúc. Mang theo suy nghĩ không màng sống chết như thế, Điên Mỹ Tuyết làm đủ bài học, mang theo cậu bé, lương khô và các loại vật phẩm đi vào núi sâu.
Chuyến đi này dài năm ngày, Trần Nghị không hổ là đứa con trai mang vận mệnh may mắn trong truyền thuyết, hai mẹ con đi một lúc lâu trong núi đều không gặp phải con thú hoang dã nguy hiểm nào, cũng đụng phải một vài chuyện nguy hiểm nhưng cuối cùng đều vượt qua, gặp dữ hoá lành.
Đường đi bên trong rừng sâu núi thảm không hề thoải mái như vậy, đói thì gặm bánh khô, khát thì uống nước sương, buổi tối hai mẹ con sẽ tìm cây to để leo lên, khúm núm ở trên cây, lấy một cái áo bông cũ của Trân Dũng làm chăn, hai mẹ con cuộn ở bên trong, run lẩy bẩy.
Khi hai người vào núi được ba ngày thì lạc đường ở trong núi, lòng vòng rất lâu mà không đi ra được. Trước đó, bọn họ vẫn luôn dùng phương pháp buộc sợi vải đỏ để nhớ đường, chỉ sợ lỡ như không thể quay về.
Đúng vào lúc hai người cảm thấy vừa mệt vừa khát, không kiên trì được nữa, Trân Nghị nói muốn đi tiểu, vừa mới giải quyết nhu cầu sinh lý xong, cậu bé cúi đầu nhìn xuống thì thấy chẳng phải gốc cây bên dưới mông mình chính là nhân sâm hay sao?
Hai mẹ con cũng tìm thấy một vài nhân sâm dọc theo đường đi nhưng đều là mấy năm tuổi, không đáng giá, thế nhưng cây dưới mông Trân Nghị thì khác, thoạt nhìn nó có vẻ rất không tâm thường, trên đâu mọc lên một vài miếng vảy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận