Thập Niên 60 Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh

Chương 279 -

Chương 279 -Chương 279 -
Chương 279 -
"Anh ấy chưa bao giờ nhắc tới, chẳng qua hôm nay nhìn thấy Nhị Bảo anh ấy thật sự rất thích, cũng là một người thích trẻ con. Chị cả, chị nói xem với thân thể này của em, còn có thể mang thai được không?”
Nhìn thấy người đàn ông đó thích trẻ con như vậy, nội tâm cô ấy trong nháy mắt hoảng hốt, dù sao thì trước đây cô ấy gả cho Hàn Quốc Đống lâu như vậy mà vẫn không mang thai được một đứa con, còn bị mẹ Hàn lên án lâu như vậy, điêu này khiến cho cô ấy nghi ngờ sâu sắc có phải chính mình đã xảy ra vấn đề gì không.
Trước đây khi Lý Thanh Vận đưa cô ấy đến bệnh viện thăm khám, vị bác sĩ trung y kia nói cô ấy mắc chứng tử cung lạnh, hẳn là quanh năm suốt tháng không chú ý thân thể gây nên, chẳng qua vấn đề không lớn, chậm rãi điều dưỡng lại sẽ không thành vấn đề, phụ nữ ở thời đại này, xuất hiện mấy vấn này là điều khó tránh khỏi.
Sợ trong lòng cô ấy có gánh nặng, Lý Thanh Vận không nói sâu thêm, chỉ là nhắc nhở cô ấy: "Em đừng suy nghĩ nhiều làm gì, khi em còn ở nhà họ Hàn, mỗi ngày đều ăn không đủ no ngủ không đủ giấc, thân thể làm sao có thể chống đỡ được việc em sinh con chứ. Bây giờ mọi chuyện đã khác xưa, nhân lúc mùa đông này ở nhà ngủ đông, bản thân em phải chú ý, phải điều trị thân thể cho thật tốt, mỗi ngày ăn cơm đúng hạn, bổ sung đầy đủ dinh dưỡng, mỗi ngày đều phải ăn món chính rau dưa và cả thịt.
Đừng đụng đến những đồ ăn sống với nguội, đặc biệt là vào những ngày như mấy ngày nay, giặt quần áo và rửa chén đũa đều cố hết sức dùng nước ấm. Nói không chừng một ngày nào đó em đột nhiên có thai, đừng để bản thân sự dọa sợ mình, em xem em gái em với chị này, đều không có vấn đề gì cả, em và bọn chị đều do một mẹ đẻ ra, làm sao có vấn đề được chứ”"
Nghe xong những lời Lý Thanh Vận nói, trong lòng Thanh Hoan hơi bình tính hơn một chút.
"Vậy em sẽ nghe lời chị cả." Chị cả có nhiều ý tưởng hơn cô ấy, đầu óc thông minh hơn, khẳng định không sai.
Nghĩ đến bộ dạng vui vẻ khi chọc đứa bé vừa rồi của Trình Hoài Sơn, cô ấy thật sự rất hy vọng bản thân cũng có thể cho anh ta một đứa con.
"Trong nhà đã chuẩn bị lương thực, củi lửa cho mùa đông chưa? Có yêu cầu gì thì cứ việc mở miệng nói với chị."
"Có cả rôi, chị cả, lương thực đầu người của anh ấy và lương thực đầu người của em, cộng với thổ sản vùng núi anh ấy chuẩn bị vào mùa thu, cùng củ cải và cải trắng chặt bỏ từ đất tự giữ, hoàn toàn đủ cho chúng em ăn, bình thường anh ấy còn có thể lén đi sẵn một ít con môi.
Củi lửa cũng không thiếu, mùa thu anh ấy cùng thím Đường và những người khác đã đi chặt rất nhiều chêm gỗ, đủ cho chúng em dùng. Củ cải và cải trắng trong hầm ở nhà không thiếu, chỉ là không có yêm dưa chua và dưa muối, một người đàn ông như anh ấy không rành làm những việc này lắm, cũng không muốn làm phiên người khác.
Mấy ngày nay em định làm dưa chua và dưa muối, nếu chậm trễ hơn chút nữa sẽ rất khó lên men. Suýt chút nữa em quên mất, lần này đến đây còn muốn hỏi xem kim chỉ lần trước chị làm như thế nào, nó ngon lắm ạ”"
"Vậy là tốt rôi, có cái gì nhớ gọi chị một tiếng." Lý Thanh Vận nói giải thích một cách cặn kẽ về phương pháp làm kim chi và dưa muối của chính mình. Trình Hoài Sơn bên kia cũng thu dọn đồ đạc xong, anh ta ôm Nhị Bảo trêu đùa ở bên cạnh, thỉnh thoảng sờ sờ khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mại của cậu bé, thật sự rất thích.
Hai chị em lại nói về chuyện trong nhà một lúc, sau đó Trình Hoài Sơn và Thanh Hoan đứng dậy chuẩn bị chào tạm biệt.
"Hoài Sơn, Thanh Hoan ngày xưa sống rất vất vả, chịu nhiều đau khổ, thân thể có chút yếu đuối, mùa đông này em phải chăm sóc cho con bé thật tốt, nếu có nên tảng tốt, sau này sinh con mới không đau đớn, đứa con cũng khỏe mạnh." Lý Thanh Vận nhắc nhở nói.
"Chị cả, em biết rồi, chị đừng lo lắng. Thanh Hoan ởi theo em, không nói có thể ăn được sơn hào hải vị, nhưng nếu trong nhà có món ngon gì, em đều sẽ bôi dưỡng cho cô ấy." Trình Hoài Sơn nói với vẻ bảo đảm. Thanh Hoan nghe xong lời này, trong lòng vừa vui mừng, lại vừa thẹn thùng, lặng lẽ nhéo nhéo cánh tay của người đàn ông.
Bạn cần đăng nhập để bình luận