Thập Niên 60 Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh

Chương 306 -

Chương 306 -Chương 306 -
Chương 306 -
Lý Đắc Bảo về đến nhà, kéo cái bụng đói kêu ục ục đi đến bên ngoài nhà Điền Tiểu Lệ.
Nghe thấy tiếng cười nói chúc mừng ngày lễ bên trong nhà, không biết là trong lòng có bao nhiêu khó chịu.
Thế là đợi đến lúc Điền Tiểu Lệ bước ra đổ nước bẩn, anh ta đã kéo cô ta sang một bên.
Mấy ngày này trong lòng Điền Tiểu Lệ rất vui, chông của cô ta cuối cùng đã quay về rồi, sau này sẽ không đi nữa, những ngày tháng này vẫn có thể sống được, cộng thêm có được một khoản tiên bất ngờ, cả ngày cô đều rất vui, còn thương lượng với người đàn ông của mình tranh thủ sinh đứa con.
Mặc dù thỉnh thoảng vẫn nhớ đến lần mang thai trước cô ta đã lén phá bỏ, trong lòng cô ta cũng rất đau khổ, nhưng dù gì thì do thời điểm bé đến thế giới này không đúng lúc, cũng không thể trách cô ta nhẫn tâm.
"Anh đến đây làm gì? Thả tôi ra." Điền Tiểu Lệ run sợ trong lòng nhỏ tiếng mắng nhiếc, cô ta như có tật giật mình đẩy anh ta ra xa chút.
"Cô lấy tiên của tôi những ngày tháng này sống cũng được quá đó?" Lý Đắc Bảo ngoài cười nhưng trong lòng không cười.
"Chúng ta chỉ là thuận theo nhu câu, vê sau đừng lui tới nữa, chồng tôi đánh người thì tôi không giúp được gì.' Điền Tiểu Lệ ra vẻ trấn định nói.
"Vậy cô nghĩ xem, nếu chồng của cô biết, cô từng lên giường của tôi, trong bụng này từng mang con của tôi, anh ta liệu còn thèm cô nữa không? Liệu có trừng phạt cô một trận ra trò không?'
Điền Tiểu Lệ rất hài lòng cuộc sống hiện tại, chông đối xử với cô ta cũng rất tốt, cô ta không dám nghĩ, nếu để cho chồng mình biết cô ta từng phản bội anh ta thì sẽ xảy ra chuyện thế nào.
Nghĩ tới đây vẻ mặt cô ta tràn ngập sợ hãi.
"Anh muốn làm cái gì? Anh đừng quên, tội sàm sỡ sẽ phải đi lao động cải tạo.
"Cô cảm thấy tôi muốn làm cái gì, hiện tại tôi nghèo bữa có bữa không, lao động cải tạo còn đỡ hơn, chí ít có cơm ăn. Tôi thảm như vậy, còn cô cầm tiên của tôi sống thoải mái. Nếu như tôi không được sống tốt, vậy cô cũng đừng hòng sống tốt, có chết thì chúng ta cùng chết." Mặt mũi Lý Đắc Bảo dữ tợn nói.
Mấy tháng này thực sự quá khó chịu, khiến anh ta phát sợ, rốt cuộc đã biết cuộc sống trước kia sung sướng thế nào.
"Anh muốn thế nào?” "Trả tiên cho tôi."
"Anh nằm mơ đi, đây là anh nên cho tôi.' Điền Tiểu Lệ phẫn nộ trừng to mắt. Nếu trả tiền lại, thế thì những đau khổ cô ta chịu chẳng phải là uổng công rồi, phương thuốc sẩy thai dân gian đã khiến cô ta chịu nhiều đau khổ.
"Vậy tôi sẽ lập tức nói cho chồng của cô biết chuyện của chúng ta." Lý Đắc Bảo làm bộ muốn vào cửa.
"Được.' Điền Tiểu Lệ giữ chặt anh ta, cẩn thận nhìn thoáng qua cửa: "Cho anh tối đa là năm mươi đồng, không thêm một đồng nào nữa, nếu không chúng ta cứ cá chết lưới rách đi."
Lý Đắc Bảo ngẫm nghĩ, năm mươi đồng cũng đủ anh ta sống ung dung rất lâu, có thể lấy vê coi như tiên mình kiếm, thế là hung ác nhẫn tâm nói một câu: “Thành giao.
"Anh thề, sau khi lấy được tiền không được lại tới tìm tôi, chuyện này sẽ chôn vùi trong bụng, nếu không sẽ đoạn tử tuyệt tôn, chết không yên ổn." Điền Tiểu Lệ vẫn không yên lòng, chữ tín của người đàn ông này trong lòng cô là bằng không.
"Được, tôi thê là được rồi, nếu như về sau lại chuyện này để áp chế cô, sẽ khiến tôi đoạn tử tuyệt tôn, chết không yên lành."
Điền Tiểu Lệ vội vàng xoay người, lấy năm mươi đồng từ trong túi bên người của mình, mặt đau lòng đưa cho Lý Đắc Bảo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận