Thập Niên 60 Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh

Chương 413 -

Chương 413 -Chương 413 -
Chương 413 -
Khó khăn lắm bọn họ mới tới công xã, vừa thấy tình huống không ổn, bác sĩ vội vàng khiêng Nghiêm Thục Phân lên bàn mổ, bắt đâu châm cứu cầm máu cho cô ta trước.
Anh ta là bác sĩ trung y, chỉ biết chút ít về tây y.
Nghiêm Thục Phân thở thoi thóp, cố hết sức bắt lấy tay áo bác sĩ.
"Cứu... đứa nhỏ."
Dường như cô ta có thể cảm nhận được sinh mệnh của bản thân đang xói mòn nhanh chóng, thế nên cô ta hy vọng bác sinh hãy nhường cơ hội sống cho đứa bé.
Bác sĩ đâm vài kim khiến lượng máu chảy ra ít hơn, nhưng hiệu quả lại rất nhỏ.
Anh ta vội vàng hỏi ý kiến người nhà: "Hiện giờ tình huống rất nguy hiểm, sản phụ sắp không chịu đựng được nữa, cô ấy nói muốn cứu đứa bé, còn mọi người thì sao?"
Chính bác sĩ cũng nghiêng về phương án cứu đứa bé, nhưng nói gì thì anh ta cũng phải thông báo với người nhà.
Anh ta không phải Hoa Đà, năm nào anh ta cũng gặp phải vài trường hợp bệnh nhân thế này, nếu may mắn đưa tới sớm thì hai mẹ con có thể bình anh, nhưng người bệnh trước mắt vì thời gian kéo dài quá lâu, đến lúc nguy kịch mới được đưa tới nên anh ta đành bó tay.
Bây giờ dù có đưa cô ta lên huyện thì cũng chết, bọn họ chỉ có thể cố gắng tới phút cuối mà thôi.
Cố Đình Xuyên ngồi xổm dưới sàn, anh ấy ôm đầu, đau khổ nói: "Cứu người lớn.'
"Mong anh cố gắng cứu người lớn, nếu đứa bé thật sự không giữ được thì cũng đành chịu." Mẹ Cố nói.
"Với tình huống hiện giờ tôi chỉ có thể cố gắng hết sức."
Bác sĩ nhanh chóng đi vào, anh ta châm cho Nghiêm Thục Phân thêm mấy kim và rạch một đường bên hông, dùng tay cố gắng đẩy đứa bé ra ngoài.
Hồi lâu sau, ba người bên ngoài đều giật mình khi nghe thấy tiếng trẻ con khóc nỉ non.
Bác sĩ giơ đứa bé sơ sinh lên cho Nghiêm Thục Phân nhìn.
"Là con trai.
Trên khuôn mặt trắng bệch của Nghiêm Thục Phân lộ ra nụ cười.
Bỗng nhiên, bác sĩ nhìn thấy máu lại bắt đầu chảy, dù anh ta có châm cứu cũng không câm máu được.
"Người nhà, người nhà mau vào đây, sản phụ không ổn rồi." Lúc Cố Đình Xuyên vọt vào, Nghiêm Thục Phân vui sướng nhìn anh ấy: "Anh Xuyên, cuối cùng em đã sinh được con trai cho anh, anh có vui không?”
Cố Đình Xuyên khóc không thành tiếng: "Anh không cần con trai nữa, không gì sánh được với việc em còn sống cả."
Con người là vậy, sau khi mất đi rồi mới nhận ra niềm hạnh phúc khi có được.
Sinh mệnh của Nghiêm Thục Phân vĩnh viễn dừng lại tại đây.
Sau biết bao gian khổ, cuối cùng cô ta cũng sinh được một nhóc béo nặng bốn kí hai.
Cũng trong năm đó, Thanh Duyệt bình an sinh ra một cô con gái.
Đồng thời nhận được hai bức thư này khiến cảm xúc của Lý Thanh Vận trở nên lẫn lộn.
Mạng người quá mỏng manh, chị dâu cả Cố luôn muốn làm lớn chuyện cuối cùng cũng có được con trai như ý muốn, nhưng cái giá mà cô ta phải trả lại là tính mạng của chính mình.
Lý Thanh Vận gửi sữa bột cho cả hai đứa bé.
Sữa bột này cô mua ở cửa hàng, chứ sữa bột trong không gian đã bị Tam Tam uống hết sạch.
Cuối năm, cha Cố gửi thư nói cho họ biết Cố Đình Hoa đã dẫn Nguyệt Nguyệt bỏ trốn theo một người tới từ nơi khác.
Từ khi chị dâu cả Cố qua đời, anh cả Cố hoàn toàn suy sụp, anh ấy bỏ mặc tất cả, suốt ngày chỉ biết uống rượu.
Ngay cả đứa bé mới sinh cũng ném cho mẹ Cố chăm sóc, vì bị mắc kẹt trong bụng mẹ quá lâu nên phổi của đứa nhỏ không được tốt, hơi sơ sẩy một chút là lại bị cảm và phát sốt khiến cha mẹ Cố chăm sóc rất vất cả, sữa bột mà Lý Thanh Vận gửi về đã giúp giải quyết như cầu cấp thiết.
Vì quá bận rộn nên cha Cố và mẹ Cố không nhận ra sự khác thường của con gái út.
Mãi đến khi phát hiện đã mấy ngày rồi con gái không tới nhà mình, bọn họ tới nhà cô ta xem thử mới thấy trong nhà chẳng còn ai.
Cố Đình Hoa chỉ để lại một bức thư nói bản thân đi chung với người ta tới phương nam, người trong nhà không cần đi tìm.
Từ rất lâu, cô ta đã bí mật sử dụng con dấu của cha mình để chuẩn bị cho bản thân một đống thư giới thiệu.
Hơn nữa năm nay, cô ta dùng khoản tiền mượn từ chỗ anh hai đi theo Điền Mỹ Tuyết buôn bán ở chợ đen, kiếm lời được một mớ.
Lăn lộn một thời gian, cô ta quen với một tài xế lái xe tải đường dài, người nọ đã giúp cô ta mang hàng từ nơi khác về vài lân. Cố Đình Hoa bán sang tay số hàng đó ở chợ đen, kiếm lời khá nhiều tiên.
Tình cảm giữa cô ta và tài xế xe tải nhanh chóng phát triển.
Vì suốt ngày lái xe bên ngoài nên vợ của người nọ đã bỏ trốn theo người khác, tính ra hai người đến với nhau thì không ai chịu thiệt cả.
Nhưng sau khi cha Cố và mẹ Cố gặp mặt người nọ thì lại chết sống không đồng ý gả con gái cho anh ta.
Vì vậy, Cố Đình Hoa dứt khoát hoặc là không làm, một khi đã làm thì phải làm đến cùng. Cô ta bỏ lại một bức thư rồi dẫn theo con gái bỏ trốn cùng người ta.
Chuyện này khiến cha Cố và mẹ Cố tức tới bốc khói.
Ở thời đại này, muốn tìm một người bỏ trốn không phải chuyện dễ, cho nên bọn họ đành mặc kệ cô ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận