Thập Niên 60 Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh

Chương 297 -

Chương 297 -Chương 297 -
Chương 297 -
Đại Bảo vừa mới rời khỏi giường đã bị mẹ của mình nhét cho một quả trứng gà, mi mắt của thằng bé cong cong, mẹ còn nhớ rõ sinh nhật của mình, thật tốt.
Thật ra, ở trong thế giới của con nít, những điều bé nhỏ không đáng kể đối với người lớn lại có thể là những chuyện cực kỳ quan trọng đối với bọn nhỏ.
Đại Bảo vẫn luôn biết ngày cuối cùng của tháng mười hai chính là sinh nhật của mình. Khi còn nhỏ, thằng bé không hê nhớ rõ nhưng mà năm ngoái thằng bé nhớ rõ mẹ không có luộc trứng gà cho mình khiến thằng bé còn thất vọng rất lâu nữa.
Không ngờ năm nay mẹ lại nhớ rõ sinh nhật của mình.
Tiểu nhân ở trong lòng sung sướng muốn nhảy cẵng lên, nhưng ngoài miệng thằng bé lại chỉ nói: "Cảm ơn mẹ.
Tính cách của Đại Bảo càng ngày càng giống như cha của mình.
Lý Thanh Vận chờ thằng bé ăn xong quả trứng gà, sau đó cô lấy từ sau lưng ra một bộ quân áo mới.
"Quà sinh nhật, con mặc vào thử xem."
Đây là một chiếc áo bông được làm bằng vải bông trông ở trong không gian, vừa nhẹ vừa mỏng nhưng lại đặc biệt ấm áp và càng thoải mái hơn nhiều so với áo khoác bông bình thường.
Lý Thanh Vận tự may từng đường kim mũi chỉ hơn nửa tháng trời để hoàn thành cái áo khoác này.
Mùa thu, cô vẫn luôn rất bận rộn nên không có thời gian làm. Sau đó, cô lại phải lo lắng thêm chuyện Cố Đình Chu sắp rời đi nên dành chút thời gian ra đan áo len cho anh, cô cũng không dám giao việc này cho người khác làm, cho nên cô vẫn luôn cất ở trong không gian.
Trong khoảng thời gian nghỉ đông này, cô mới lấy nó ra và bắt đầu tự học cách may quân áo từng đường kim mũi chỉ. Đầu tiên là cô may một cái áo khoác nhỏ cho Nhị Bảo mặc thử. Lúc này, cô mới dám bắt tay vào may áo cho Đại Bảo, cô còn chưa có thời gian để tự may áo cho bản thân. Mỗi ngày, cô đều ở nhà, thời gian để mặc quần áo dày dặn cũng ít nên không vội.
Đại Bảo không ngờ rằng trong ngày sinh nhật của mình ngoại trừ trứng gà mà bản thân còn có thêm quà sinh nhật nữa, thằng bé vừa mừng vừa lo mà há †o miệng.
"Nhìn mẹ làm gì? Con mặc thử xem sao?"
"Thật sự là làm cho con sao?” Đại Bảo không thể tin nổi mà nhận lấy cái áo khoác bông màu nâu mới tinh, cảm giác cầm cái ở trên tay đặc biệt nhẹ nhàng.
Lý Thanh Vận tự mình giúp thằng bé mặc vào người, cảm giác hơi lớn chút. Tuy nhiên, tay áo xắn lên cũng sẽ vừa vặn hơn chút. Chắc hẳn là sang năm sau thằng bé vẫn còn có thể mặc được nữa.
Vốn tưởng rằng chiếc áo bông nhẹ như vậy sẽ khó giữ ấm được, kết quả là phần thân trên của thằng bé lại cảm thấy rất ấm áp.
"Cảm ơn mẹ, mẹ vất vả rồi." Đại Bảo thẹn thùng hôn lên mặt của Lý Thanh Vận.
Lúc này, chính Lý Thanh Vận lại cảm thấy khó tin. Tuy rằng mấy tháng nay, Đại Bảo vẫn luôn rất ngoan ngoãn và cũng rất hiểu chuyện, nhưng giữa bọn họ lại chưa từng có sự tương tác thân mật của hai mẹ con như vậy.
Đây cũng được xem như là một bước tiến lớn. Đứa nhỏ này đã ngậm đắng nuốt cay quá lâu rồi, thằng bé không biết cách bày tỏ tình cảm, cho nên Lý Thanh Vận cũng vẫn luôn chưa từng ép buộc thằng bé, cô chỉ ở chung với nó theo phương thức mà thằng bé yêu thích.
"Thật là đẹp mắt. Hôm nay, con mặc cái áo này để ăn sinh nhật đi." Lý Thanh Vận giúp thằng bé xắn tay áo lên và sửa sang lại một chút.
"Nhưng mà lỡ đâu bị bẩn thì phải làm sao bây giờ?" Đại Bảo hơi khó xử hỏi.
Bây giờ, thằng bé còn nhỏ, có đôi khi khó tránh khỏi việc làm bẩn quần áo nếu không chú ý tới. Hiện tại, hai cái áo bông đã may lúc trước đều bị thằng bé làm bẩn cả rồi.
Lý Thanh Vận đã phát hiện vấn đề này từ lâu. Hai cái áo bông bị bẩn chỉ có thể giặt sạch và treo ở trong phòng. Nhiệt độ ở trong phòng có thể nhanh chóng hong khô quân áo. Tối qua, cô đã dùng vải mềm để may hai cái áo khoác đơn giản. Không sai, chính là cái áo có kiểu dáng mà khi còn nhỏ bà đã cho cô mặc.
Tuy rằng như vậy sẽ không thể trông thấy được bộ quân áo xinh đẹp ở bên trong, nhưng ở trong thời đại này, vốn dĩ là trẻ con cũng không cần phải ăn mặc thật đẹp, chỉ cần có thể bảo đảm được ăn no mặc ấm đã là rất tốt rồi.
Như vậy, có thể không làm dơ quần áo ở bên trong và cũng tiện cho việc tắm rửa nữa.
Sau khi dọn dẹp xong, đã đến lúc bắt đầu chuẩn bị bữa trưa cho ngày hôm nay rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận