Thập Niên 60 Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh

Chương 305 -

Chương 305 -Chương 305 -
Chương 305 -
Trong khoảng thời gian này cô đã giao chuyện thủ tín và gửi thư giao cho Trình Kiệt, gân đây Trình Kiệt thường xuyên đi tới đi lui công xã, không biết đang bận cái gì.
Cố Đình Chu nói nhà của bọn họ đã được chia rồi. Đó là một ngôi nhà một nhà một sân, anh đã dành thời gian dọn dẹp, trang chỉ, chỉ chờ bọn họ qua ở. Còn nữa, cũng là bởi vì năm nay anh đã nghỉ ngơi ba tháng, cộng thêm vừa mới thăng chức, có rất nhiêu kế hoạch không thực hiện được, cho nên vào tết có khả năng sẽ không có ngày nghỉ nên không trở lại, chỉ có thể vào đâu xuân năm sau dành chút thời gian trở về đón bọn họ.
Sau đó phần cuối là biểu đạt nỗi nhớ nhung sâu sắc dành cho cô và hai đứa trẻ.
Bấy giờ Lý Thanh Vận đã nâng bút viết hồi âm, nói cho anh biết tình hình gân đây trong nhà, còn có tình huống bên cha Cố mẹ Cố, để anh yên tâm.
Tiếp đó chuẩn bị một chút thổ sản vùng núi, làm một bao thịt heo lớn rồi gửi chung cho anh.
Anh nhà đã đi hơn một tháng, trong lòng cô cũng rất nhớ nhung, khi anh ở đây dường như thời gian cũng trôi qua nhanh chóng.
Kinh nguyệt của cô cũng đến đúng lúc, may mắn không xảy ra chuyện ngoài ý muốn như chuyện mang thai, nếu không cô thật sự không biết làm sao bây giờ. Mặc dù không bài xích chuyện mang thai thêm đứa nữa, nhưng hiện tại không thích hợp.
Hôm sau chính là tết mồng tám tháng chạp
Mọi nhà đều muốn làm cháo mồng 8 tháng chạp để ăn.Mu a e b oo k g i a r e l ien he Z A LO : 0 9 1 1 0 0 9 4 6 7
Đêm ngày hôm trước Lý Thanh Vận đã ngâm xong đồ rồi, nguyên liệu nấu ăn cho cháo mồng 8 tháng chạp bình thường là gạo, gạo kê, bắp ngô, hạt bo bo, táo đỏ, hạt sen, đậu phộng, long nhãn và các loại đậu, cô cho thêm một chút đậu đỏ, đậu xanh, đậu tây.
Một nồi cháo nổi lửa mồng 8 tháng chạp, dùng lửa nhỏ nấu chín hơn hai giờ, đặc quánh, thêm một chút đường trắng, hết sức thơm ngọt.
Sau khi nấu xong, Lý Thanh Vận nhân lúc còn nóng múc ra mấy bát, trước là cho cha Cố, mẹ Cố và đưa một tô lớn cho nhóm Trình Kiệt, lại cho mấy nhà thím Giang và thím Lý, thím Cao một tô, cũng đổi được mấy tô cháo mồng 8 tháng chạp có hương vị khác biệt với cháo nhà cô.
Hai mẹ con đang chuẩn bị ăn cơm, cổng đã truyền đến tiếng kêu cửa.
Lý Thanh Vận nghe thấy, giọng nói này không phải của Lý Đắc Bảo sao? Cô quơ lấy cây chổi ở cửa rồi đi tới cửa, nhìn xuyên qua khe cửa, một nhà ba người nhà họ Lý đều tới.
"Chị ơi, nhà em tới để giải quyết khúc mắc với chị, mau mở cửa để nhà em đi vào đi." Mấy tháng này cũng coi như Lý Đắc Bảo đã chịu hết cái khổ của cuộc đời, vậy mà đã học biết ăn nói khép nép.
"Mấy người từ đâu đến thì đi về đó đi, đã cắt đứt quan hệ rồi, không cần tới nữa.
"Con nhỏ chết bầm kia, mở cửa nhanh. Dẫu sao tao cũng sinh ra mày, ăn một miếng cơm của mày còn lằng nhà lằng nhăằng, sớm biết lúc sinh ra đã ấn mày chết chìm trong thùng nước tiểu." Mẹ Lý hai tay chống nạnh quát.
Lý Thanh Vận dứt khoát không thèm để ý bọn họ, trở vê phòng đóng cửa lại tới dùng cơm, không để ý tới ba người quỷ khóc sói gào ngoài cổng. Cha Lý mẹ Lý phẫn nộ đập cửa một trận, vừa đập vừa mắng, mãi đến khi lòng bàn tay bị đau mới dừng lại.
Lý Thanh Vận với Đại Bảo ăn cơm, hai mẹ con ăn đồ ăn trong tiếng "nhạc đệm' này, ăn rất ngon, không hề chịu ảnh hưởng phía ngoài.
Ba người ngoài cổng vừa mệt vừa đói, còn lạnh vô cùng.
Năm nay một nhà bọn họ chỉ lấy được lương một nửa đầu người, đại đội trưởng nói đây là nể tình một khoảng thời gian làm việc trước đó, nếu như sang năm cứ "ba ngày đánh cá, hai ngày phơi cá” sẽ trừ sạch, một nửa cũng không cho.
May mắn trước đó lúc Nhị Ni Tử ở nhà đã kiếm không ít công điểm, cộng thêm công điểm bọn họ tự kiếm, dùng công điểm đổi chút lương thực trong đội mới miễn cưỡng đủ ăn, vì chống đỡ đến vụ thu hoạch hè sang năm mới phân lương thực, hiện tại bọn họ bữa nào cũng ăn cháo cải trắng với lương thực phụ, người một nhà ăn riết đã muốn điên rồi.
Cuối cùng ba người đã nhận thấy cuộc sống có con gái (chị gái) giúp đỡ tốt đẹp biết bao.
Vừa hay mồng tám tháng chạp tết đã đến, mẹ Lý bèn muốn đến nhà con gái ăn quyt một bữa.
"Con đã nói chị sẽ không để cho chúng ta đi vào, mẹ không tin, hiện tại hay rồi, con sắp chết đói rồi." Lý Đắc Bảo phàn nàn nói.
Cha Lý cũng oán than dậy đất.
"Con còn không biết xấu hổ phàn nàn, nếu không phải con trêu chọc con đĩ thỏa đó, phải bôi thường nhiều tiền như vậy, hiện tại nhà ta sẽ ra nông nỗi này sao?" Mẹ Lý chửi con trai vài câu, sau đó đứng lên tiếp tục gõ cửa giống như bị điên.
Lý Đắc Bảo nhớ tới chuyện xưa, trong lòng đột nhiên có một kế hoạch
Và hai mẹ con bên trong đã ăn rất no.
Cháo mồng 8 tháng chạp trong nhà quá nhiều, đến mức cả một ngày này bữa ăn của hai mẹ con chỉ có cháo mồng 8 tháng chạp, mặc dù ngon, nhưng ăn một ngày cũng đã ngán. Có điều Lý Thanh Vận thà đổ hết chứ sẽ không cho ba người lòng lang dạ sói ngoài cổng.
Bởi vì có rất nhiều đậu nên không cho Nhị Bảo ăn. Cậu bé thèm chảy nước miếng, không ngừng gọi mẹ ơi, anh ơi.
Đứa nhỏ này gân đây đã nói chuyện càng ngày càng nhiều, thậm chí đã có thể vịn đồ đứng lên, xem ra cách hôm có thể tự mình đi đường không xa.
Hai mẹ con cơm nước xong xuôi thì bắt đầu ngủ trưa, giữa mùa đông thì không có chuyện gì khác, cũng không có ti vi để xem gì. Sau khi ngủ dậy thì ngoài cửa đã không còn tiếng động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận