Thập Niên 60 Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh

Chương 369 -

Chương 369 -Chương 369 -
Chương 369 -
Lý Thanh vận nắm chặt lại bàn tay của anh: “Anh trở về lúc nào?"
"Vừa về, còn khó chịu không? Anh đi gọi bác sĩ tới." Ánh mắt của người đàn ông trong chớp mắt tỏa sáng, dịu dàng vuốt tóc mái cô ra sau tai.
Lúc này Lý Thanh Vận mới nhìn thấy trên lưng anh còn đeo bọc hành lý lúc ra cửa, quên cởi ra.
Đồ ngốc này.
Chưa đến nửa phút, Cố Đình Chu đã kéo một người trung niên mặc áo choàng trắng vào.
"Bác sĩ, vợ tôi tỉnh rồi, ngài mau xem thử."
Bác sĩ kia bị anh kéo đến mức hết cách, ông ấy cũng không tức giận mà cười ha ha kiểm tra một phen cho Lý Thanh vận, lại thăm dò mạch đập rồi gật đầu. "Không có vấn đề gì lớn, chính là tích trụ trong lòng, đau lòng quá độ, thân thể mệt mỏi, cộng thêm ba tháng đầu còn chưa ổn định lắm. Trở về bổ sung dĩnh dương thêm cho cô ấy, nếu có điều kiện thì ăn thêm gan heo và nội tạng bổ máu."
Vẻ mặt Cố Đình Chu vô cùng hoài nghi, anh đều không hiểu cả câu phía trước và câu phía sau, ba tháng này có nghĩa là gì?
"Bác sĩ, ba tháng gì cơ? Vợ tôi bị bệnh ba tháng à?" Anh căng thẳng hỏi.
Lý Thanh Vận nghe lời bác sĩ nói xong thì lập tức phản ứng lại.
Hai tháng này cô quả thực chưa tới đèn đỏ, bởi vì cũng khá bận rộn nên không đặc biệt chú ý chuyện này, không ngờ đã sắp ba tháng rồi sao?
Cô khẽ chạm vào bụng mình.
Nghĩ tới có một sinh mệnh lặng lẽ thai nghén, cắm rễ và thành hình bên trong thì cảm thấy thật thân kỳ.
Bác sĩ một bên nghe Cố Đình Chu tra hỏi thì mới biết tên to con ngốc nghếch này còn chưa biết mình sắp làm cha.
"Chúc mừng anh, anh sắp làm cha rồi."
Cố Đình Chu đứng đực tại chỗ, ngay cả bác sĩ đi ra ngoài cũng không biết.
Lý Thanh Vận nhìn dáng vẻ ngốc nghếch của anh thì nhất thời không phân rõ anh đang vui mừng hay không VI.
Anh sẽ thích đứa trẻ này chứ? Dù sao đã là cha của hai đứa con trai, chắc hẳn sẽ không có cảm giác chờ mong với con cái nữa?
"Bà xã, chúng ta thật sự có con rồi?" Cố Đình Chu cẩn thận ngồi xuống, nắm chặt bàn tay để trên bụng của Lý Thanh vận.
Mặc dù anh cũng rất yêu thương Đại Bảo và Nhị Bảo, nhưng không thể không nói, lúc bọn họ được sinh ra đời, lúc đó anh còn ở trong quân đội, thật sự chưa có cảm giác gì đặc biệt.
Mà tên nhóc này khiến anh lần đầu cảm nhận được cảm giác chờ mong và thấp thỏm không yên khi sắp làm cha.
Sự khó tin và vui mừng trong ánh mắt không lừa được người khác.
"Quá tốt rồi, quá tốt rồi" Anh lầm bâm lầu bầu đứng lên, đi tới đi lui trong phòng, không biết đang nghĩ gì.
"Anh phải gọi điện cho cha mẹ anh báo một tiếng. Nếu không để mẹ anh qua chăm sóc em nhé? Chúng ta trả lương cho bà ấy. Bây giờ em có con rồi, còn cần người ta chăm sóc, Nhị Bảo cũng phải có người chăm sóc, một mình em không chú ý tới được. Công việc này của anh nói đi là đi, khó tránh khôi không để ý tới trong nhà, uất ức cho em rồi, bà xã. Công việc của lớp Dục Hồng, em thích làm thì làm tiếp, không thích cứ ở nhà, bây giờ trợ cấp của anh có thể nuôi được cả nhà chúng ta, em không cần luôn san sẻ với anh nữa.
Lúc Cố Đình Chu tới đây thì đã hiểu rõ đầu đuôi sự việc, biết bà xã mình bây giờ đang làm việc ở lớp Dục Hồng, trong lòng anh tưởng rằng Lý Thanh Vận vì san sẻ và gánh vác gia đình giúp anh mới ra ngoài đi làm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận