Thập Niên 60 Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh

Chương Z8 -

Chương Z8 -Chương Z8 -
Chương 78 -
Trình Kiệt còn dò hỏi khi nào Cố Đình Chu dự định cho con cái đi học, anh ấy dự định cho Tiểu Mao Đầu vào học lớp một vào lúc tháng chín khai giảng.
Anh ấy đã dạy cho Tiểu Mao Đầu biết một ít con số và chữ cái, đồng thời cũng đã học xong một ít từ đơn giản.
Hơn nữa, hiện tại số lượng học sinh tiểu học của công xã sụt giảm hằng năm, có rất nhiều đứa bé đã bỏ học. Hôm qua, anh ấy đi thăm hỏi một số gia đình của những học sinh có thành tích học tập khá để dò hỏi về tình hình đi học năm nay nên mới về trễ.
Bị ảnh hưởng bởi hoàn cảnh chung, hiện tại mọi người đều cảm thấy việc học hành không còn ý nghĩa gì cả, còn không bằng học làm nông sớm hơn. Chẳng phải ngay cả quốc gia cũng khuyến khích chi viện cho nông thôn bằng cách lên núi xuống làng hay sao? Cố Đình Chu trải qua thời đại này nên anh biết ánh sáng sẽ luôn đến và kiến thức sẽ thay đổi vận mệnh.
Anh suy nghĩ hỏi: "Đại Bảo đã hơn bốn tuổi rồi, tôi cũng muốn cho thằng bé đi học. Mấy ngày nay, tôi đã dạy cho thằng bé một ít phép toán đơn giản nhưng không biết là nó có thể theo kịp hay không.'
Trình Kiệt cười nói: "Sao thằng bé lại không theo kịp được chứ? Đứa bé nào mới đi học cũng đều chưa có nền tảng cơ sở cả, chúng đều bắt đầu từ con số 0 cả đó.
Qua mấy ngày nữa là khai giảng rồi, nếu anh yên tâm, đến lúc đó, để Đại Bảo và Mao Đầu học chung lớp một, xe đạp của tôi chở hai đứa nhỏ không thành vấn đề."
Cố Đình Chu lập tức phản ứng lại kịp thời đại hiện giờ không phải là ba mươi năm sau, phải có cơ sở mới có thể đưa tới trường đi học. Hiện tại, mấy đứa trẻ đều là cái gì cũng không biết thì đã trực tiếp đưa tới trường cho giáo viên dạy rồi.
"Vậy cảm ơn anh nhé."
"Đại Bảo, con đồng ý đi học chung với anh Mao Đầu không?" Lý Thanh Vận xoa đầu của thằng bé hỏi.
"Con muốn đi." Đại Bảo không hề do dự đáp.
Ba ba nói, đọc sách là có thể có tiền đồ, về sau là có thể giống hắn cùng cha nuôi giống nhau, làm nhân thượng nhân, có rất nhiều lựa chọn, tránh rất nhiều tiền.
Thằng bé muốn kiếm được thật nhiều tiền cho mẹ và Nhị Bảo tiêu.
Trình Kiệt cũng hỏi Tiểu Mao Đầu: "Mao Đầu, cha giao cho con một nhiệm vụ, con phải chăm sóc cho em trai Đại Bảo thật tốt, con có thể làm được không?”
Cổ họng Mao Đầu bị thương, cậu bé không ăn cơm, ngồi ở một bên chơi, nghe thấy cha hỏi như vậy thì cậu bé gật đầu thật mạnh.
Dáng vẻ nghiêm túc của cậu bé khiến mọi người đều bị chọc cười.
Suy xét đến tình huống Tiểu Mao Đầu đang bị thương tình huống, có lẽ cậu bé phải mất thêm một tuần để bình phục mới có thể đi học được.
Hứa hẹn với nhau qua một tuần, hai đứa nhỏ sẽ cùng nhau đi học. Trình Kiệt sẽ sắp xếp bên phía trường học. Đến lúc đó, bọn họ trực tiếp đi qua đó là được.
Đúng lúc trong khoảng thời gian này, bọn họ còn có thể dạy thêm cho Đại Bảo một ít nên móng cơ sở.
Cố Đình Chu cảm thấy kiếp trước mình quá kém cỏi. Qua mấy ngày ở chung, anh càng hiểu Đại Bảo hơn thì anh lại càng áy náy hơn.
Bởi vì công việc quá bận rộn mà anh đã bỏ qua giai đoạn trưởng thành của hai đứa nhỏ, cũng như không có quan tâm và thấu hiểu con trai của mình.
Rõ ràng là Đại Bảo là một đứa bé thông minh như thế. Thằng bé có thể học được bất cứ thứ gì mà anh đã dạy bằng tốc độ rất nhanh, hơn nữa là suy một ra ba.
Kiếp trước, anh lại tin lời người phụ nữ kia nói mà cho rằng con của mình không yêu thích việc học tập và không có chí tiến thủ.
Cuối cùng, còn đến mức hai cha con quay lưng lại với nhau. Anh đã thật sự quá lơ là với bổn phận người làm cha và không hề thấu hiểu con trai của mình.
Anh không phải là một người cha tốt.
Hiện tại, anh lại hồi tưởng về kiếp trước của mình, anh chỉ cảm thấy buồn cười đến cỡ nào. Anh đã mù quáng đến mức nào mới có thể đẩy con của mình càng ngày càng xa.
Ăn một bữa cơm xong, mọi người đều vui vẻ nói cảm ơn với Cố Đình Chu và cả nhà Trình Kiệt rồi mới rời đi.
Đây thật sự bữa cơm ngon hiếm có trong dịp Tết, mọi người đều ăn no đến nỗi cái bụng tròn xoe.
ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận