Thập Niên 60 Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh

Chương 123 -

Chương 123 -Chương 123 -
Chương 123 -
Thay xong mái phòng bếp, tiếp đến là căn phòng phía Đông.
Đến mười giờ rưỡi, Lý Thanh Vận chuẩn bị đi làm cơm trưa, buổi trưa có rất nhiều người ăn, công việc nặng nhọc, mọi người mệt mỏi nên cô muốn chuẩn bị đồ ăn sớm một chút.
Mẹ Cố và chị dâu Thu Cúc tiếp tục làm trợ thủ giúp đỡ cô, bấy giờ Nhị Bảo uống xong sữa đã ngủ say, Phán Đệ cũng xuống bếp giúp cô một tay, dù sao thì nhóm lửa vặt rau cũng không phải chuyện gì khó.
Trong lúc mọi người bận việc của mình, Cố Đình Chu vào phòng bếp làm một nồi chè đậu xanh ngôi ở giếng. Trời lạnh căm căm còn rải đường, vừa đủ để uống, mỗi người uống một chén xong có thể tiếp tục làm việc.
Anh không làm được việc nặng nên đảm bảo công việc hậu cần, tay mắt lanh lẹ, giúp việc gì cũng được. Lý Thanh Vận thâm đánh giá người đàn ông này cũng không tồi, biết nhìn trước sau.
Giữa trưa, Lý Thanh Vận chuẩn bị nấu một nồi thịt heo hâm miến, món này mà ăn với cơm thì rất tốn. Thêm một ít sốt trứng gà ớt cay, quấy cơm trộn mì, màn thầu đều rất ngon, cách làm cũng đơn giản.
Về thức ăn chay thì cô chuẩn bị ba loại rau tươi, ớt xanh khoai tây thái sợi và đậu phụ hầm tương.
Đậu phụ là do mẹ Cố cầm sang từ buổi sáng, mẹ Cố nói đêm qua có làm mấy cân đậu phụ nên cho bọn họ hai cân ăn thử.
Làm đậu phụ là một quá trình khá phức tạp, tốn rất nhiều cây đậu. Mỗi gia đình đều dùng công điểm đổi lấy lương thực và tiên quanh năm suốt tháng, cây đậu cũng là một vật tượng trưng cho sự trao đổi này.
Cuối cùng là đến canh trứng cà chua, năm món ăn và một món canh, phần ăn nhiều hơn một chút, đủ cho cả sáu người ăn.
Người ăn trưa quá đông, món chính chỉ có nguyên cơm hấp cũng khó, Lý Thanh Vận còn làm thêm màn thầu. Hai vố màn thầu cô hấp buổi sáng vốn là đủ cho cả buổi trưa, nhưng bây giờ chỉ còn thừa hai cái, cuối cùng cô đành hấp thêm một nồi màn thầu nữa.
Phương thức làm màn thầu phổ biến nhất là làm bằng bột mì trắng và bột ngô, mặc dù cũng có thể ăn màn thầu làm từ bột mì trắng nhưng như vậy không bắt mắt, hơn nữa màn thầu hấp bằng bột ngô sẽ thơm hơn.
Sau khi bỏ hai vố màn thầu vào nồi, cô bắt đầu chuẩn bị đồ ăn.
Màn thầu được lấy ra khỏi nồi, còn hai nôi đang nấu, một là nồi thịt heo hâm miến, một là đậu phụ chiên. Hai món này cần nhiều thời gian hơn chút, giờ chỉ cần xào thêm vài món nữa là có thể ăn cơm.
Giữa trưa, mặt trời lên cao, nắng nóng tới mức người ta chảy mồ hôi ròng ròng, mắt không mở nổi. Bấy giờ họ không thể làm tiếp được nữa, làm việc vào cái giờ nắng nóng nhất như giờ ngọ rất dễ bị say nắng rồi ngất xỉu, đặc biệt đây còn là công việc trên cao, lỡ xảy ra sự cố gì lại khổ.
Mặc dù cha chồng nói càng già càng dẻo dai, nhưng ông ấy cũng đã hơn năm mươi gần sáu mươi tuổi rồi, chỉ sợ xảy ra chuyện chẳng may.
Vậy nên sau khi nấu cơm xong, Lý Thanh Vận lập tức bảo Cố Đình Chu gọi bọn họ xuống dưới ăn cơm.
Đám người rửa mặt rồi ngồi xuống ăn cơm.
Vì cùng là người một nhà nên không câu nệ gì nhiều, tất cả cùng vây quanh bàn ăn to.
Trước đó Lý Thanh Vận vốn định gọi chị dâu cả Cố và Đại Ni, Nhị Ni qua đây ăn cùng, dù sao thì cả gia đình đều tập trung ở đây cả, chỉ trừ bọn họ. Nhưng sau đó cô nghe mẹ Cố nói sáng sớm nay chị dâu cả Cố đã đưa hai đứa nhỏ về nhà mẹ đẻ, không cần phải để ý đến bọn họ.
Trông thái độ của mẹ Cố lúc nói chuyện có vẻ không được ổn lắm, dường như bà ấy không vui. Lý Thanh Vận cũng không hỏi nhiều, thâm nghĩ chẳng lẽ hai vợ chồng chị dâu cả Cố cãi nhau vì chuyện giúp đỡ nhà mình ư? Tại sao không phải ngày tết ngày lễ gì mà lại quay vê nhà mẹ đẻ?
Một bữa cơm gia đình ngập tràn niềm vui và hạnh phúc, ai cũng khen tay nghề nấu nướng của Lý Thanh Vận, chỉ có mẹ Cố là tự hỏi tại sao nhà thằng hai cứ suốt ngày mua thịt ăn như vậy, sống hoang phí thế này mãi không được. Nhưng bà ấy cũng biết rằng không nên để mọi người mất hứng vào những lúc thế này, nên cũng chỉ tự nghĩ thâm trong lòng.
Suy cho cùng, nếu bà ấy có nói ra thì cũng chẳng hay ho gì, vợ thằng hai sẽ không nghe lời bà ấy.
Thôi bỏ đi, chỉ cân cô và thằng hai có thể sống vui vẻ bên nhau, chăm sóc tốt cho các con, tiêu phí thì cứ tiêu phí đi, cùng lắm thì bà ấy để dành tiền tiết kiệm nhiều hơn cho hai đứa cháu trai mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận