Thập Niên 60 Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh

Chương 169 -

Chương 169 -Chương 169 -
Chương 169 -
Chị dâu Thu Cúc đành phải đi tìm một cái sọt tre cho cậu bé, anh cả Trình Kiệt ở nhà phê chữa bài tập nên cũng không có thời gian đi cùng với bọn họ.
Hai người dẫn theo hai đứa bé kéo chân sau xuất phát.
Bọn nhỏ còn nhỏ và chưa từng đi vào trong rừng. Dọc đường đi, bọn nhỏ hễ trông thấy cái gì cũng đều cảm thấy mới lạ nên không ngừng đặt câu hỏi nên hành trình bị trì hoãn nghiêm trọng.
Cũng may là câu hỏi của bọn nhỏ cũng nhiều, Lý Thanh Vận cũng được chị dâu Thu Cúc chỉ dạy những điều cần lưu ý khi cắt cỏ u-la rồi. Cô cũng chưa từng trông thấy cỏ u-la, đây được xem như cô gái đã trưởng thành mới lên kiệu đi.
Trong rừng có rất nhiều loại cỏ dại có hình dạng tương tự với cỏ u'la, nhưng chỉ có cỏ u-la mới có tính năng giữ ấm tốt nhất, cho nên phải phân biệt thật kỹ, bằng không sẽ dễ dàng cắt nhầm cỏ.
Rất nhanh, mấy người đi tới một bãi đất rộng có rất nhiêu cỏ u-la mọc, hai người lớn chịu trách nhiệm thu hoạch cỏ, còn hai đứa nhỏ chịu trách nhiệm cất cỏ đã cắt vào trong sọt.
Chẳng bao lâu sau, hai cái sọt đã được chất đầy cỏ.
Mấy người vừa nói vừa cười đi về, đúng lúc đụng phải Liễu Thúy Hoa dẫn theo con dâu của mình chạy tới đây chặn đường.
Thu Cúc không thể không nể mặt mà chào hỏi một câu: "Thím Thúy Hoa, thím cũng tới đây cắt cỏ u-la sao?"
Liễu Thúy Hoa liếc mắt nhìn cô ấy một cái, bà ta lại thấy gân như toàn bộ cỏ u-la ở đây đều bị bọn họ hái hết nên trong lòng bà ta cực kỳ không vui vì mình đã tới chậm một bước.
"Nhà Trình Kiệt, nhà Đình Chu, với điêu kiện của hai nhà mấy người như thế mà hai người còn tranh giành cỏ u-la với những người nghèo khổ như chúng tôi nữa sao? Buổi sáng, tôi xem trọng bãi cỏ u-la, thật vất vả lắm mới đi tới đây cắt. Hiện tại, cái gì cũng không còn nữa. Cô nói xem chuyện này phải tìm ai để nói rõ lý lẽ đây." Liễu Thúy Hoa biết tính cách của Thu Cúc mềm yếu, dễ nói chuyện nên muốn dọa cô ấy, bà ta lười đi tìm bãi cỏ khác.
Buổi sáng, bà ta thật sự có đi ngang qua nơi này và xem trọng bãi cỏ u-la này, chuẩn bị buổi chiêu kêu con dâu tới đây cắt cỏ, bà ta mới không chịu bỏ sức ra làm đâu. Ai ngờ đâu lại tới chậm một bước.
Trên mặt của Thu Cúc có chút không vui nói: "Trên núi đêu có cỏ u-la này. Thím à, thím lại không có viết tên của mình lên đây.' Lý Thanh Vận nghe vậy, cô cũng sẽ không quản tật xấu của cô ấy.
"Thím Thúy Hoa nói thế là có ý gì? Bãi cỏ u-la này là do nhà của thím trông hay sao? Hiện tại, tôi đi cắt nó đây này!"
"Cô, cô, đây là bãi cỏ mà tôi coi trọng trước." Lần trước, Liễu Thúy Hoa bị cô dạy dỗ nên bây giờ bà ta vẫn còn hơi sợ cô.
Con dâu của Liễu Thúy Hoa cũng hơi sợ, cô ta nhanh chóng kéo Liễu Thúy Hoa để bà ta đừng nói nữa.
"Thím coi trọng chính là của thím hay sao? Thím gọi nó một tiếng thì nó sẽ lên tiếng trả lời hay sao? Đừng có không biết xấu hổ như thế chứ. Tránh ra cho tôi, đợi lát nữa, thím có bị ngộ thương cũng đừng trách tôi.
Nói xong, Lý Thanh Vận dẫn đầu đi thẳng về phía trước, cũng mặc kệ đằng trước có người hay không, bỏ qua việc đấu đá lung tung. Liễu Thúy Hoa thấy cô muốn đụng vào mình, bà ta vội vàng né tránh, bà ta tức muốn hộc máu, không biết ở phía sau đang lầu bâu cái gì nữa.
Sau khi đi thật xa, Đại Bảo như suy tư gì nói: "Mẹ, hình như con đã hiểu ý nghĩa trong câu nói của cha rồi. Khi giúp đỡ người khác, cũng phải phân chia tình huống. Đối với hạng người muốn không làm mà ngồi hưởng như bà Liễu, chúng ta không thể giúp đỡ bà ta được.
Đối với những người chăm chỉ lao động giống như anh Nhị Ngưu, chúng †a cần phải giúp đỡ anh ấy.
ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận