Thập Niên 60 Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh

Chương 131 -

Chương 131 -Chương 131 -
Chương 131 -
Đang chuẩn bị làm chút đồ ăn cho đứa nhỏ, chị dâu cả Cố thấy mấy cái bánh quai chèo và một gói kẹo trái cây trên tủ đâu giường trong phòng, trong lòng bất giác uất ức một trận, mặc dù chồng mình không giỏi ăn nói, nhưng anh ta luôn tử tế với cô ta và đứa nhỏ.
Cô ta nhanh chóng đưa cho mỗi đứa một cái bánh quai chèo để lót bụng.
Tối hôm trước, cô ta và Cố Đình Xuyên cãi nhau một trận, nguyên nhân là vì anh ta làm chậm trễ nhà mình kiếm công điểm, đi thay mái nhà cho em trai mình.
Nhà thằng hai không phải có tiên sao, sao phải làm lỡ việc mình kiếm công điểm mà đi giúp đỡ chứ, anh ta là một kẻ ngu ngốc, không biết nghĩ cho gia đình mình.
Sáng hôm sau, cô ta vẫn còn tức giận, sáng sớm đã dậy đưa hai đứa con vê nhà cha mẹ đẻ.
Đây là lân đầu tiên trong suốt những năm chung sống cô ta trở về nhà cha mẹ đẻ vì cãi nhau với chồng, bình thường chỉ những ngày nghỉ lễ cô ta mới trở vê.
Tuy nhiên, chính chuyến đi này đã phá vỡ ảo tưởng của cô ta.
Cô ta nghĩ chồng sẽ cân nhắc kỹ hơn, đi đón mấy mẹ con cô ta về nhà.
Cô ta nghĩ rằng khi cô ta trở về nhà cha mẹ đẻ sẽ có người làm chỗ dựa cho cô ta, khiến cô ta yên tâm mà sống.
Nhưng sự thật là, cô ta đã ở nhà cha mẹ đẻ đợi một ngày một đêm mà vẫn không thấy bóng dáng chồng đâu.
Suốt ngày đêm cô ta và đứa con lâm vào cảnh nước sôi lửa bỏng, đau khổ cùng cực.
Cô ta đã sai rồi, cô ta không nên nghĩ tốt vê nhà mẹ đẻ mình như vậy.
Vì không phải ngày Tết, trong lòng tức giận, cô ta không thèm mang quà về cho gia đình, đi tay không, còn mang theo hai đứa con.
Người cháu thấy cô ta về, vô cùng vui vẻ chạy lại gọi cô, chủ yếu xin cô ta bánh kẹo, thấy cô ta không mang theo gì thì lăn ra đất khóc.
Cha mẹ và em trai em dâu tỏ ra không vui, dỗ dành hai đứa nhỏ, cô ta cảm thấy rất xấu hổ, hai cô bé cũng nắm chặt tay cô ta, sợ hãi lùi lại sau lưng cô ta.
Căn bản là không ai quan tâm cả, ba mẹ con cô ta thậm chí ngay cả bữa sáng cũng không có.
Người nhà biết cô ta cãi nhau với chồng nên giận dữ trở vê nhà cha mẹ đẻ, còn nói cô ta không hiểu chuyện, còn suy nghĩ đủ thứ ở tuổi này.
Cô ta vốn không sinh được cháu trai cho ông bà nhà họ Cố, cha mẹ chồng và chồng không chỉ trích hay đánh đập cô ta đã tốt lắm rồi.
Đem cô ta mắng một trận, cảnh cáo cô ta, rằng con rể đến đón, cô ta lập tức theo anh ta về, cũng đừng tức giận đến mức khiến gia đình xấu hổ.
Thật vất vả mới ăn sáng, kết quả là mẹ mình trọng nam khinh nữ, đồ tốt đều cho cháu trai, hai cô con gái của cô ta chỉ có đáy bát, ăn không đủ no.
Lúc bọn chúng đẫm lệ nhìn cô ta, lần đầu tiên cô ta cảm thấy mình thực sự không nên tức giận với chồng mà trở về nhà cha mẹ đẻ.
Cô ta chịu ủy khuất thì không sao, nhưng hai cô con gái đi theo cô ta cũng phải chịu tội, tuy không có con trai, nhưng hai cô con gái cũng là bảo bối của cô ta.
Suốt buổi chiều giúp việc nhà, hai cô con gái của cô ta cũng bị cháu trai ức hiếp suốt buổi chiêu, chúng nó đáng thương tìm cô ta cáo trạng, nhưng chính mình lại không thể làm chỗ dựa cho bọn chúng.
Lúc này, cô ta ước gì Cố Đình Xuyên sớm tới đón bọn họ về nhà, một giây cô ta cũng không ở nổi nữa.
Trước đây Cố Đình Xuyên thường đưa bọn họ đến đây vào đêm giao thừa, sau bữa trưa sẽ vội vàng trở về, thật không biết, chính mình đã là bát nước đổ đi, không có nhà mẹ đẻ.
Trước đây, cha mẹ cùng em trai em dâu vẻ mặt vui vẻ, hóa ra đều là vì chính mình mang lễ vật tới và vì thể diện.
Tối đến, cô ta ôm các con ngủ tạm trên ghế dài trong phòng chính, hai cô bé rưng rưng nước mắt cầu xin cô ta đưa chúng về nhà, Nhị Ni nói, vê sau có đánh chết bé cũng không về nhà bà ngoại nữa.
Đại Ni lớn hơn một chút, nên không nói ra những lời khiến lòng cô ta đau lòng, mà chỉ khóc nói nhớ nhà.
Thật ra cô ta cũng rất nhớ nhà, trước đây cô ta từng cho rằng nhà mẹ đẻ sẽ mãi mãi là chỗ dựa của mình, nhưng bây giờ mới nhận ra, hóa ra là chính mình đang lừa mình dối người, trong nhà đã sớm không còn vị trí cho cô ta nữa rồi.
Ngôi nhà hiện tại của cô ta là chồng và con cái, nơi nào có chồng và con, đó chính là nhà của cô ta.
Cô ta quyết định, sáng mai sẽ về nhà.
Đại Ni và Nhị Ni cắn một miếng bánh quai chèo do mẹ đưa rồi đưa cho chị dâu cả Cố để cô ta nếm thử, rất ngon.
Bạn cần đăng nhập để bình luận