Thập Niên 60 Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh

Chương 185-

Chương 185-Chương 185-
Chương 185 -
Cố Văn Lễ vừa đến gần đã cảm thấy không ổn, vì sao tất cả mọi người đều nhìn ông ta với dáng vẻ như đang xem kịch vui, thậm chí còn tự giác chừa trống cho ông ta một lối đi, để ông ta đến gần đám đông.
Quả nhiên vừa bước vào đã nhìn thấy con trai lớn của mình mặc một chiếc váy hoa của phụ nữ đang quỳ trên mặt đất, không nói một lời nào.
Quả nhiên, vừa đi vào, ông ta đã nhìn thấy con trai cả của mình và một người phụ nữ mặc váy hoa quỳ trên mặt đất, không nói một lời nào.
"Anh Văn Lễ, chuyện của Đình Võ nhà anh và quả phụ Vương, anh tự xử lý đi, mọi người đều đang nhìn đấy." Đại đội trưởng nói.
Cố Văn Lễ cảm thấy trời đất như rung chuyển. Ông ta còn chưa lên tiếng thì vợ của Cố Đình Võ đã xông tới, tát cho quả phụ Vương đang quỳ trên đất một bạt tai.
"Mày là một con điếm giết người, dụ dỗ đàn ông trên đầu dì mày, loại gái điểm cưỡi trên ngàn người ngủ với ngàn người, loại đồ chơi thấp hèn." Cái tát vẫn chưa làm cho cô ta thấy hả giận, muốn lột quần áo của quả phụ Vương ra.
"Mày còn mặc quân áo làm gì, không phải mày thích cởi hết để dụ dỗ đàn ông sao? Tao nói mày dụ dỗ đàn ông, làm đi, tao giúp mày cởi đồ, để tất cả mọi người đều nhìn thấy hai lạng thịt kia trên người của mày."
Quả phụ Vương cố gắng giữ chặt quần áo của mình, không quan tâm đến người khác, cùng lắm thì mất mặt hay chết thôi, cô ta cũng không sợ.
Nhưng cô ta không muốn hai đứa bé núp trong đám đông nhìn thấy bộ dạng chật vật khốn khổ này của cô ta. Mặc dù cô ta đã biết sẽ có ngày sự việc bị bại lộ, nhưng cô ta không quan tâm được nhiều như vậy, người đàn ông đã ra đi được mấy năm, cô ta phải một mình nuôi hai đứa trẻ, còn có một người mẹ chồng bị liệt trên giường, cô ta chỉ muốn được thoải mái một chút, cô ta cũng không còn cách nào khác.
Cô ta lặng lẽ rơi nước mắt, cố gắng nắm chặt lớp màn che cuối cùng của mình.
Cố Đình Võ cũng không có tâm trạng để ý hai người phụ nữ đánh nhau, đầu óc chỉ nhanh chóng muốn tìm biện pháp bào chữa cho chính mình, nhưng nghĩ tới nghĩ lui cũng không có cách nào khác, đã bị bắt gian tại giường rồi, hơn nữa lúc đó còn có nhiều người đến như vậy.
Trong lòng anh ta bắt đầu đổ lỗi cho quả phụ Vương, cô ta là người câm đèn dầu lại còn gây ra hỏa hoạn khiến cho họ bị người ta bắt gian, mất hết mặt mũi, còn liên lụy đến danh tiếng của cha anh ta, lúc này anh ta không hề nghĩ tới cha sẽ từ bỏ anh ta.
Khi mọi người đang xem trò hê này thì Cố Văn Lễ cũng đang điên cuồng suy nghĩ, dù sao ông ta cũng là kế toán cho Cố Gia Lĩnh nhiều năm như vậy, ông ta có hiểu biết và suy nghĩ nhiều hơn Cố Đình Võ.
Nghĩ đi nghĩ lại, ông ta biết con trai của mình không thể cứu được nữa, dù miệng lưỡi của ông ta có dẻo đến đâu cũng không thể rửa sạch được tội ngoại tình của con trai mình, nếu thoát tội cưỡng ép có thể khiến cho mọi người cảm thấy phản cảm, ngay cả nghề kế toán này của ông ta, có giữ được hay không cũng khó nói.
Bây giờ chỉ có thể hy vọng trong làng sẽ tự xử lý, đừng làm râm rộ lên công an, nếu để người khác biết được trong nhà có một tên tội phạm đang bị cải tạo thì lúc đó không chỉ là vấn đề bị mất mặt.
Sau khi bị bắt, mặt mũi của quả phụ Vương cũng toàn vết thương, không có ý định buông quần áo của mình ra, vợ của Cố Đình Võ lại đi đến cào lên người của Cố Đình Võ.
"Anh đúng là một con sói trắng, bà đây móc tim móc phổi hết lòng lo đối xử với anh, anh còn dám tìm con khác, cô ta có gì tốt hơn bà đây?" Cô ta vừa mắng vừa muốn xé nát đối phương ra.
Dù sao Cố Đình Võ cũng là đàn ông, có sức mạnh, nóng nảy đẩy vợ mình ra, trong lòng vừa nóng lòng vừa khó chịu, không có tâm trạng tranh cãi với cô ta.
"Được rồi, con dâu lớn, đứng qua một bên đi, con đang nói cái gì vậy?" Sắc mặt của Cố Văn Lễ tối sâm lại, lên tiếng ra lệnh, vợ của Cố Đình Võ bị người nhà kéo đi.
Sau đó ông ta nhìn mọi người với vẻ mặt nghiêm trọng: "Tôi, Cố Văn Lễ, đứng ở đây xin lỗi mọi người, đã nuôi dạy ra một đứa con trai suy đồi đạo đức như vậy, tất cả đều mặc cho mọi người xử trí, dù là nhốt trong chuồng lợn hay ngâm trong hố phân, tôi cũng không nói một lời nào."
Bạn cần đăng nhập để bình luận