Thập Niên 60 Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh

Chương 436 -

Chương 436 -Chương 436 -
Chương 436 -
Phạm Tiểu Đan hiếm khi ghé qua đây chơi một ngày.
Cô ấy mang ớt tương băm và dầu ớt cay tự mình làm cho Lý Thanh Vận.
"Món tương ớt em làm thật sự ngon lắm, mỗi lần chị ấy ăn đều phải thêm một chút nào, mùi rất thơm, cảm ơn em Tiểu Đan." Lý Thanh Vận thật lòng khen ngợi tay nghề của cô ấy tốt.
"Chẳng là gì đâu, đặt lên bàn ăn cũng không được, ở quê em hộ gia đình nào cũng có thể làm được." Phạm Tiểu Đan chưa bao giờ cảm thấy đây là tay nghề cao siêu gì.
"Đồ ăn mỗi người làm có hương vị mỗi khác, hương vị do em làm ra thật sự rất ngon."
"Chị Thanh Vận, lần này em đến đây, ừm, là muốn..." Phạm Tiểu Đan ấp úng.
"Em có chuyện gì khó xử sao? Có chuyện gì cứ nói thẳng, với quan hệ của chúng ta, không có gì khó nói cả."
Phạm Tiểu Đan cuối cùng vẫn mở miệng.
Cô ấy biết hiện giờ Lý Thanh Vận và Bạch Ngọc đã mở nhà máy, trở thành bà chủ lớn, cũng muốn đến tìm chút việc làm.
Từ khi dọn đến Kinh thị, rời xa khỏi vùng an toàn vốn có, Lý Thanh Vận và Bạch Ngọc lại cách khá xa, bọn nhỏ mỗi ngày đều phải đi học.
Cô ấy cảm thấy một mình rất cô đơn.
Ngôi nhà bọn họ được chia là nhà lây, lâu trên lầu dưới nói chuyện, nghe rất rõ ràng.
Đã hơn một lần cô ấy nghe thấy người nhà của những người đồng đội khác của Trân Kiến Bằng âm thầm bàn luận về cô ấy.
Mọi người dường như đều có công việc và sự nghiệp của chính mình, cho dù nó chỉ là làm hộp que diêm.
Chỉ có một mình cô ấy giống như con chim hoàng yến bị nuôi nhốt, phạm vi hoạt động mỗi ngày đều ở trong nhà và những nơi khác như xã cung ứng.
Trước đây có ba đứa con nhỏ kéo chân sau, tiên lương của Trân Kiến Bằng cũng đủ nuôi cả gia đình, cho nên cô ấy thật sự không nghĩ quá nhiêu về nó.
Hiện tại con đã lớn hơn một chút, cô ấy cảm thấy dường như bản thân khá lạc lống với mọi người.
Tất cả bạn bè cũng lần lượt có sự nghiệp của riêng mình, còn kiếm được số tiền rất lớn, chỉ có cô ấy dừng chân tại chỗ, không, là càng ngày càng tệ hơn.
Người còn trở nên càng ngày càng già, trên mặt xuất hiện nhiều nếp nhăn.
Phạm Tiểu Đan có chút uể oải.
Lý Thanh Vận nghe thất vật, đây còn không phải di chứng điển hình của những bà nội trợ toàn thời gian ở đời sau sao?
Thoát ly xã hội quá lâu, không tìm được đề tài chung với người khác, không có bạn bè, cảm thấy cô đơn, không thể hòa nhập với vòng kết nối của người khác.
"Tiểu Đan, không bằng em cũng làm một số việc bản thân muốn làm đi? Đừng để những lời người khác nói trong lòng, nó chỉ biết ăn mòn em thôi. Cho phép người khác làm người khác, cho phép chính mình làm chính mình, mỗi người đều không giống nhau." Lý Thanh Vận khuyên nhủ.
"Chị Thanh Vận, em đã lớn tuổi như vậy rồi, còn có thể làm việc gì nữa? Hiện tại những nhà máy bên ngoài đều chỉ tuyển những cô gái nhỏ thôi."
"Em lớn tuổi rồi à? Vậy chị nên nói thế nào đây? Chẳng phải trở thành bà già rồi sao. Tuổi tác không phải là hạn chế, chỉ cần em muốn làm, đều không bao giờ là muộn. Hãy làm những gì em muốn làm, những việc em am hiểu, rồi nhất định sẽ làm tốt, không cần để ý đến ánh mắt của người khác."
"Làm việc mình am hiểu sao?... Phạm Tiểu Đan như suy tư gì đó.
Lý Thanh Vận chỉ chỉ mấy cái chai đặt trên bàn.
'Em nhìn xem, tương ớt em làm ăn rất ngon, đến cả mấy đứa nhỏ kén ăn nhà chị cũng rất thích chúng. Em có thể thử tự mình làm bán, tuy rằng danh tiếng của việc tự kinh doanh không tốt lắm, nhưng với xu hướng hiện tại, người ăn được con cua trước, sẽ kiếm được tiên trước."
Lý Thanh Vận sống ở thời đại này, cả trăm việc đang phế và đang chờ thực hiện, thật sự phát hiện đâu đâu cũng là cơ hội làm ăn, cho nên thật lòng khuyên bảo cô ấy. Phạm Tiểu Đan nhận được sự tán thành của Lý Thanh Vận, cũng bắt đầu tự hỏi.
Cuộc sống mấy năm nay tuy rằng không có trở ngại, nhưng nuôi ba đứa con tốn quá nhiều tiền, thỉnh thoảng còn phải gửi một ít vê cho người thân ở quê.
Mặc dù trong nhà không phải lo lắng việc ăn uống, nhưng cũng không dám chỉ tiêu nhiều gì.
Mỗi hộ gia đình đều mua các loại đồ điện gia dụng khác nhau.
Nhà của Lý Thanh Vận và Bạch Ngọc, càng là sắm sửa đây đủ các loại đồ điện gia dụng phong cách phương Tây.
Bạn cần đăng nhập để bình luận