Thập Niên 60 Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh

Chương 164-

Chương 164-Chương 164-
Chương 164 -
"Cố Đình Chu, dừng lại một chút“ Buổi sáng từ lúc ra cửa cho đến tận bây giờ không tiện đi vệ sinh. Vốn dĩ Lý Thanh Vận tưởng rằng còn vài bước nữa sẽ về đến nhà, về nhà rồi thì sẽ đi vệ sinh nhưng cô thật sự nhịn không nổi nữa.
'Làm sao vậy?”
"Người có ba cái gấp."
Lý Thanh Vận nhét Nhị Bảo nhét vào trong lông ngực của anh, cô chạy nhanh vào ruộng ngô vào thu ở ven đường.
Vì phòng ngừa bị người khác nhìn lén, cô đặc biệt vào sâu một chút.
Giải quyết xong chuyện lớn nhất đời người, cô cảm thấy thoải mái hơn nhiều.
Lúc này, cô loáng thoáng nghe được có tiếng người truyên đến. Cô lặng lẽ di chuyển tới nguồn phát ra âm thanh một chút, âm thanh càng nghe được rõ ràng hơn.
"Em cái con đĩ nhỏ này, em đã suy nghĩ kỹ chưa? Anh vất vả lắm mới tìm được cái cớ để chuồn ra ngoài. Chúng ta nhanh lên, đừng để bị phát hiện." Tiếng nói của một người đàn ông truyên đến, hơn nữa nó quen thuộc đến khó hiểu.
"Hừ, chết đi, anh gấp gáp cái gì chứ? Người ta mới may quần áo, đừng xé rách quân áo của em đó, này... Sau khi thu hoạch vụ thu xong, sẽ phân chia lương thực và tiên. Đến lúc đó, anh phải nói với cha của anh chia cho nhà của em thêm một ít công điểm và cả những thứ mà đã bổ sung thêm mà anh đã hứa với em. Đừng có quên đó.' Người phụ nữ thở hổn hển liên tục nhưng vẫn không quên nhắc nhở người kia.
Cô cũng không còn cách nào khác cũng bởi vì việc kiếm sống. Nghe được câu nói cuối cùng, Lý Thanh Vận mới phản ứng lại kịp. Đây là con trai của kế toán Cố, hèn chi cô bảo là giọng nói này hơi quen thuộc. Đồ khốn nạn, rốt cuộc đã để cho cô nắm được nhược điểm của anh ta rồi.
Tuy nhiên, người phụ nữ này là ai vậy? Mặc kệ đi, đi vê trước lại nói sau.
Cô suy nghĩ một chút, hiện tại cô mà quay về sắp xếp người tới để bắt gian đã không còn kịp rôi. Nếu làm rùm beng lên, đến lúc đó, hoặc là dọa bọn họ bỏ chạy, hoặc là bị bọn họ trả đũa, mất nhiều hơn được.
Chắc chắn là bọn họ đã ngoại tình rất nhiều lần. Đến lúc nào đó, thân không biết, quỷ không hay bắt được bọn họ và cái tội danh này sẽ đeo bám bọn họ đến cuối đời.
Lý Thanh Vận không dám tới gân nữa, cô sợ mình bị phát hiện nên lặng lẽ lui ra ngoài. Cố Đình Chu sốt ruột chờ đợi ở ven đường, anh đang chuẩn bị đi xuống tìm cô, cô đã chui ra ngoài.
"Nhỏ giọng một chút, đi mau. Cô đón cậu bé, sai sử Cố Đình Chu nhanh chóng lên xe.
"Làm sao vậy? Giống y như bị chó rượt vậy." Cố Đình Chu nghi ngờ hỏi.
"Còn mấy phút nữa là về đến nhà, em không tiết lộ trước đâu. Về đến nhà, em cho anh một bất ngờ, thật sự là một bất ngờ cực kỳ to lớn, anh có thể mong chờ một chút.' Lý Thanh Vận cười hì hì nói với anh.
Hai người vê đến nhà, Lý Thanh Vận khóa cửa lại giống y như kẻ trộm vậy.
"Anh đoán xem em vừa mới ở trong ruộng ngồ nghe được cái gì?"
"Cái gì? Lại bí mật như vậy.'
"Em nghe thấy con trai của Cố Văn Lễ và một người phụ nữ đã làm chuyện xấu ở trong ruộng ngô. Người phụ nữ kia còn yêu câu anh ta nói với cha của mình rằng cuối năm tính cho nhà của cô nhiều công điểm.
Em thấy giọng nói này hơi quen thuộc, chắc hẳn là con trai của Cố Văn Lễ không sai." Lý Thanh Vận rõ ràng có chút ngượng ngùng nói.
Cố Đình Chu kích động đến nỗi đấm một đấm vào vách tường.
"Thật là có được mà không cần tốn chút công sức nào cả. Anh còn nghĩ rằng phải đến cuối năm mới có thể tìm được cách nắm được sai lầm của bọn họ và xử lý bọn họ. Không ngờ cơ hội lại tới rồi.
Trước khi rời đi, anh đã có thể xử lý được Cố Đình Võ. Mối thù của Đại Bảo và nhà chúng ta và bọn họ xem như đã báo thù được một nửa.
Thanh Vận, em thật sự là ngôi sao may mắn của nhà chúng ta. Có em ở đây, chuyện gì cũng đều có thể giải quyết một cách dễ dàng cả.' Cố Đình Chu không hề do dự tâng bốc cô.
(Con trai của kế toán Cố tên là Cố Đình Võ, bọn họ không phải họ hàng chính thức, chỉ là cùng một gia tộc và thế hệ. Theo gia phả, chữ lót trong tên của bọn họ là giống nhau. )
Lý Thanh Vận nhấch khóe miệng, dáng vẻ của cô giống như đang nói mau khen em đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận