Thập Niên 60 Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh

Chương 302 -

Chương 302 -Chương 302 -
Chương 302 -
Chuyện này cứ quẩn quanh trong đầu Lý Thanh Vận, phải mất một khoảng thời gian khá lâu cô mới bình tĩnh lại.
Trong thời đại khắc nghiệt này, cuộc sống của phụ nữ vô cùng khó khăn, cô chỉ có thể chăm sóc cho bản thân và người thân của mình mà thôi.
Năm 1967 đến đúng hẹn.
Tết Nguyên Đán vừa kết thúc, thời gian chính thức bước vào tháng chạp, trong thời tiết giá rét này Lý Thanh Vận chỉ trốn ở nhà hết ăn lại uống.
Thân là anh trai, Đại Bảo tiếp nhận trách nhiệm trông chừng em trai còn cô phụ trách cho hai đứa nhỏ ăn no và làm áo khoác lông vũ cho mình, cô rất nhớ áo khoác lông vũ của kiếp sau.
Bắt đầu từ mùa đông, trong nhà được chia thịt nên cô không đến tìm thím Giang mua thịt nữa, tuy lúc trước Cố Đình Chu đã mang theo một phần thịt dự trữ trong nhà nhưng vẫn còn lại rất nhiều, một mình cô chẳng ăn bao nhiêu.
Đại Bảo đã không ăn cơm nhà hơn nửa tháng nên hơi gây hơn lúc trước, vì vậy mỗi ngày cô đều thay đổi các phương pháp chế biến khác nhau để nấu thịt chó cậu bé ăn, tranh thủ làm cho cậu bé béo lên.
Trong vòng mấy tháng, dưới sự chăm sóc của cô Đại Bảo và Nhị Bảo đã cao và đầy đặn hơn trông thấy.
Trong nhà không có người khác nên Lý Thanh Vận quyết định lấy bánh bao cất giữ trong không gian đã lâu ra ăn cho đỡ thèm, thỉnh thoảng lười nấu cơm cô sẽ lấy thức ăn làm sẵn trong không gian ra ăn.
Vì tay nghề nấu ăn của cô tốt nên Đại Bảo không hề nghi ngờ gì cả, cậu bé còn khen cơm mẹ nấu quá ngon, ngày nào cũng ăn hết sạch. Ngoại trừ trái cây, những thức ăn khác trong không gian Lý Thanh Vận đều lấy ra cho Đại Bảo ăn, quả nhiên trẻ con đều thích gà rán và khoai tây chiên của KFC, bà mẹ già Lý Thanh Vận cười trộm, thì ra là trẻ con sống ở thời đại nào thì khẩu vị cũng giống nhau.
Về phần trái cây, trừ táo và lê có thể lấy ra cho hai đứa nhỏ ăn thử, còn những thứ khác Lý Thanh Vận chỉ dám trốn trong không gian ăn một mình. Có một hôm cô lén ăn sầu riêng, Đại Bảo đã nói trong nhà hôi quá và hỏi có phải mùi hôi này là do Nhị Bảo gây ra hay không.
Hiện giờ Nhị Bảo rất hứng thú với trái cây ngọt ngào, nếu cô dùng muỗng dầm táo đút cho cậu bé thì Nhị Bảo có thể ăn hết khoảng nửa quả, cậu bé vừa ăn vừa chảy nước miếng trong rất đáng yêu.
Lý Thanh Vận chỉ chừa lại hai con thỏ trong không giá để ăn tết, số còn lại đã bị cô làm thành thịt nguội, hiện giờ trong không gian có chừng hai chậu thịt thỏ nguội. Mỗi khi muốn ăn cô chỉ cần lấy ra một chén, rất tiện lợi, món này có thể ăn như đồ ăn vặt hoặc ăn kèm với cơm.
Lý Thanh Vận làm hai vị thịt nguội, một loại siêu cây và một loại cay nhẹ, loại cay nhẹ là dành riêng cho Đại Bảo.
Vì thịt lợn rừng quá nhiều nên cô cũng lấy mấy chục cân ra làm thịt băm để ăn kèm với màn thầu, bánh nướng, mì hoặc cơm, số thịt băm này đủ để nhà họ ăn trong cả mùa đông.
Lý Thanh Vận cũng mang cho Cha Cố, mẹ Cố và gia đình Trình Kiệt mỗi chỗ một chén thịt thỏ nguội và một chén thịt băm.
Thu Cúc và mọi người đều nói thịt thỏ nguội quá cay, nếu ăn kèm với cơm thì đỡ hơn chút, chỉ có Trình Kiệt chịu được, sau khi ăn mặt không hề đổi sắc. Về phần thịt dê, Lý Thanh Vận cũng bỏ công ra làm một mẻ thịt dê xiên vừa đủ hai mẹ con ăn, lúc ăn chỉ cân nướng thịt trên bếp lò nhỏ, nướng thịt xông thì có thể nướng thêm một ít rau củ ăn kèm. Thịt nướng mà chấm với nước chấm vạn năng thì tuyệt vời vô cùng.
Đại Bảo không ngờ thịt lại có nhiều cách ăn như thế, đây là chuyện mà trước đây ngay cả nghĩ cậu bé cũng không dám nghị, thật sự quá tuyệt.
Còn tâm trạng của Điền Mỹ Tuyết bên kia lại không tốt như thế.
Từ lúc bị tống tiền, cô ta đã buôn bực, ấy vậy mà khi còn trai về nghỉ đông còn móc ra hai bài kiểm tra nhăn nhúm, bài ngữ văn bốn mươi lăm điểm còn toán thì năm mươi điểm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận