Thập Niên 60 Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh

Chương 248 -

Chương 248 -Chương 248 -
Chương 248 -
Nghi thức lắp xà vừa xong, già trẻ lớn bé đều đến xếp hàng nhận bánh bao, nói vài câu chúc phúc, rất nhộn nhịp, đương nhiên cũng không phải là tất cả mọi người trong thôn đều tới, chỉ một bộ phận nhỏ thôi, đa phần là người thân quen mới đến tụ tập cuộc vui này, dù sao nhà ai cũng đều có việc.
Khi phân chia bánh bao đã gân xong, hai đứa con của quả phụ Vương khoan thai đến muộn, hai đứa bé xách một cái giỏ đi đến.
“Thím, chúc mừng chúc mừng, đây là lê rừng mà cháu và anh trai hái, trái nhỏ nhưng mà rất ngọt, thím chớ chê." Ni Nhi nhỏ giọng nói, hai đứa bé cố ý tới sau cùng là vì sợ bị người khác nhìn thấy, bây giờ người trong thôn đều tránh xa bọn họ như tránh xa rắn rết, vì vậy cô bé không muốn liên lụy đến Lý Thanh Vận, người đã đối xử tử tế với bọn họ.
"Cảm ơn cháu, thím rất thích ăn cái này. Thanh Hoan, em tìm người gói lê lại đi." Lý Thanh Vận đổ quả lê trong giỏ ra, lại đổ sọt bánh bao cuối cùng của mình ra, đổ vào trong giỏ.
“Thím, thím đang làm cái gì vậy, cho chúng cháu một cái là được rồi." Ni Nhi vội vã từ chối, cậu bé cũng xua tay tỏ ý không cần.
"Mọi người đều nhận xong rồi, cũng không ai muốn những cái này, các cháu câm về ăn dần dần, không được phép từ chối, các cháu về trước đi, bên này thím vẫn còn bận việc." Lý Thanh Vận cũng lười giải thích, việc cô có thể làm cũng chỉ như thế thôi.
Hai anh em ra về mà không nỡ rời đi.
Lắp xà xong, lợp mái ngói lên, nhà mới đã chính thức hoàn công, nhanh và sớm hơn nhiều so với dự tính, chủ yếu là vì không tiếc tiên nên thuê thêm nhiều người làm, như anh cả Cố bên kia ít thợ mộc hơn, vậy nên hoàn công chậm một chút, lắp xà muộn hơn khoảng mười ngày so với bọn họ bên này.
Sau khi hoàn công, Cố Đình Chu đã trả tiên công cho mọi người ở bên phía nhà mình, cuối cùng tính ra thì đã tốn hơn bốn trăm năm mươi đồng tiền vật liệu và nhân công.
Bởi vì vốn dĩ hai bên tách nhau ra làm việc, cho nên mỗi bên tự tổng kết tiền là được.
Chị dâu cả Cố còn đến thăm dò ý tứ, biết được tiền công của bọn họ thì so sánh, tiền công của nhà cô ta đã ít hơn một nửa, bỗng chốc cảm thấy nhà mình kiếm được bộn tiền, tiết kiệm được một chút tiền, chủ yếu là vì hơn một nửa trong bọn họ là người vẫn đang đi làm.
Lý Thanh Vận cũng chẳng hề hà, làm xong sớm thì dọn vào sớm, nhân lúc Cố Đình Chu ở đây thì vẫn có thể giúp làm chủ cục diện, làm chung với một đám người, bản thân cô cũng không hề hiểu những việc giám sát công việc gì đó.
Không phải sau khi hoàn công là có thể dọn vào ở ngay, vẫn phải làm giường cho mấy căn phòng, cũng phải đục bếp lò, quét vôi, nhà vệ sinh cũng phải bày trí.
Ngược lại, đồ gia dụng gì đó lại không cần mua, đây đều là đồ mà cha Cố để lại khi chia nhà vào mấy năm trước, vẫn rất chắc, kiểu cách đơn giản nhã nhặn, có một vẻ đẹp của kiểu sờn màu, cũng là kiểu mà Lý Thanh Vận thích, vậy nên không cần thay đổi.
Vâ cơ bản, Cố Đình Chu đã bao hết việc chân tay, Lý Thanh Vận chủ yếu nấu cơm và làm việc vặt, bởi vì sắp tới đám cưới của Thanh Hoan, Lý Thanh Vận không cho cô ấy giúp đỡ, để cho cô ấy tập trung tâm trí may áo cưới giày cưới, thỉnh thoảng trông con giùm là được. Bận bịu thêm mấy ngày, cuối cùng nhà mới cũng coi như tươm tất, chỉ chờ giường và bếp lò khô ráo thì có thể dọn nhà.
Khoảng thời gian xây nhà này, nhìn bằng mắt thường đều có thể thấy mọi người đã gây đi, đặc biệt là Cố Đình Chu, lượng mỡ nuôi được trong hai tháng trước bây giờ đều mất hết rồi, chỉ còn lại một cơ thể cơ bắp, cứng rắn.
Mỗi ngày anh đều phải tính toán tổng thể, còn phải cùng nhau làm việc chân tay, từ sớm đến tối cũng không có lúc nghỉ, chỉ có mỗi tối mới có thể nghỉ ngơi được, tựa vào Lý Thanh Vận để cô xoa bóp cho mình, giãn gân cốt, sau đó thì bắt đâu táy máy tay chân, sờ tay, hôn môi gì đó, lấy điều này để xua tan mệt mỏi của một ngày.
Khánh thành nhà mới thì cũng đã đến thời gian Thanh Hoan đi lấy chồng, cũng sắp đến thời gian Cố Đình Chu quay về đơn vị.
Bạn cần đăng nhập để bình luận