Thập Niên 60 Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh

Chương 269 -

Chương 269 -Chương 269 -
Chương 269 -
Mẹ Cố nhìn thấy vợ thằng hai tới, không biết vì sao, lại âm thâm thở phào một hơi.
Thấy hai cô con dâu giương cung bạt kiếm, bà ấy vội vàng ra ngoài đi gọi người.
Chị dâu cả Cố thấy đã xé rách mặt nhau, cô em dâu còn dám đập đồ vào người mình, vì thế dứt khoát bắt đầu cãi lại: "Chẳng lẽ tôi nói sai hay sao? Có phải cô đã nhận con gà rừng của cha mẹ rồi không?"
"Tôi nhận rồi đấy, sao nào?
Nếu như tôi nhớ không nhầm, nhà chị đã tách ra ở riêng với cha mẹ rồi mà, gà cha mẹ được chia, muốn làm gì thì đó là quyền của bọn họ, có liên quan gì đến nhà chị.
Hay là chị cũng muốn con gà rừng đó? Thế thì chị lấy thịt ra đây đổi đi? Không nỡ đúng không?
Tôi lấy hai cân thịt dê đổi với mẹ đó, chị cầm hai cân thịt lợn đến đây, tôi đổi với chị, chị nỡ không?
Cái gì mà bảo tôi nên cho cơ? Là bởi vì nhà tôi được chia nhiều thịt, nên nhà tôi phải cho có đúng không? Đây là đạo lý chết tiệt gì thế? Số thịt đó là chồng tôi liều chết kiếm được, chị muốn thì cũng tự đi mà kiếm, cứ nhìn người khác thì tính là cái giống gì.
Thịt nhà chị được chia sao không biếu bố mẹ lấy hai cân? Còn dám chê tôi cho ít, cho chị mặt mũi rồi đấy.
Cha mẹ đổi thịt với nhà tôi là thiên vị, cho không nhà cô mới là không thiên vị chứ gì? Muốn không làm mà có ăn, không có cửa đâu."
Lý Thanh Vận có lý, làm một trận oán trách, chị dâu cả Cố không thể nói lại một câu nào, bị chửi cho máu chó rơi đầy đầu.
Vốn chị dâu cả Cố đã đuối lý, muốn lấy không một con gà, trước mặt mẹ Cố, còn có thể lấy sự thiên vị của mẹ chồng ra để che giấu cho mục đích của mình, nhưng trước mặt em dâu, cô ta chỉ có thể im lặng.
Cô ta cũng không ngốc, hai cân thịt lợn đổi được hơn hai cân thịt gà, cô ta còn lâu mới làm thế.
Trời lạnh, hiện giờ gà rừng cũng không tìm được thức ăn, nên rất gây, con gà này cũng mới hơn hai đến ba cân, vặt hết lông thì cũng chỉ còn hai cân, toàn là thịt nạc, làm sao so được với thịt heo mỡ màng kia cơ chứ?
Thịt mỡ có thể làm thành mỡ lợn xào rau, thịt nạc có thể muối rồi để ăn dần, có thể ăn được rất lâu, có ngu mới đổi ấy.
"Cô, cô cũng quá không tôn trọng người khác, dù gì tôi cũng là chị dâu của cô, chỉ nói có đôi đâu mà cô đã nói tôi như thế rồi đấy." Chị dâu cả Cố không còn sức lực trả lời lại.
"Tôn trọng? Chị xứng không? Tôn trọng là dựa vào bản thân mà dành lấy, nói xấu sau lưng tôi, bị bắt ngay tại trận còn không biết ăn ăn hối cải, còn muốn tôi tôn trọng chị à, năm mơ đi."
Lý Thanh Vận cũng không nhường, dù sao thì hôm nay cô cũng phải dạy dỗ bà chị dâu này một trận, dạy dỗ cho cô ta sợ thì thôi, sau này sẽ không dám làm ra cái trò gì nữa.
"Em dâu, lời này có phải đã hơi quá rồi không?" Giọng anh cả Cố vang lên từ phía cửa.
"Chồng ơi, cuối cùng anh cũng vê rồi, anh nhìn đi, người ta đã trèo lên đầu em làm trời làm đất rồi, hôm nay anh phải làm đứng ra làm chủ cho em." Chị dâu cả Cố thấy anh cả Cố về, giống như nhìn thấy cứu tinh. Mẹ Cố vội vàng chạy đến nhà mới cách nhà tổ không xa, gọi người nhà về.
Anh cả Cố vừa bước vào cửa đầu tiên, đã nghe thấy câu cuối cùng của Lý Thanh Vận.
"Anh cả, anh vê đúng lúc lắm, hôm nay chúng ta ở trước mặt cha mẹ, nói cho rõ ràng đi. Lý Thanh Vận cũng không sợ, hôm nay hoàng đế có đứng ra thì cô vẫn là người có lý.
Cha Cố cũng theo sau vào nhà, ông ấy cũng đã biết đại khái đã xảy ra chuyện gì từ lời mẹ Cố kể, vốn đang tách ra ở riêng thuận lợi, hiện giờ lại có chuyện.
"Các con vào với cha" Ông ấy nghiêm mặt, chắp tay sau lưng vào gian nhà chính.
Bạn cần đăng nhập để bình luận