Thập Niên 60 Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh

Chương 407 -

Chương 407 -Chương 407 -
Chương 407 -
Trong lòng mẹ Cố tiến thoái lưỡng nan.
Về tình cảm mà nói thì hai năm qua, khi ở chung với nhà thằng hai, bà ấy rất thoải mái, vậy nên chắc chắn bà ấy muốn chăm trẻ cho nhà thằng hai.
Thế nhưng con cái nhiều rồi thì một chén nước không bằng phẳng cũng sẽ xảy ra chuyện.
Bà ấy cũng không thể trắng trợn nghiêng vê phía nhà thằng hai.
Đứa bé này của thằng cả thật sự không dễ gì có được.
"Mọi người nhất thiết phải nói những chuyện này trong lúc ăn cơm sao? Mua ngồi xuống ăn cơm đi!" Cha Cố biết rõ vợ mình khó xử nên giải vây giúp bà ấy.
Không ai dám thách thức uy quyền của cha mẹ nên vội vã im miệng ăn cơm. Tết trôi qua rất nhanh, qua mùng một, bầu không khí đón Tết cũng phai nhạt.
Hôm nay là mùng hai.
Thanh Hoan và Thanh Duyệt không hẹn mà cùng tới cửa, dẫn theo người đàn ông và con cái nhà mình.
Dư Trường Lạc của nhà Thanh Duyệt đã hai tuổi rồi, lớn lên rất khoẻ mạnh kháu khỉnh, vô cùng đáng yêu, vui vẻ đắc ý cúi chào cô. s
Lý Thanh Vận vội vàng móc ra một bao lì xì cho cậu bé.
Con gái út của nhà Thanh Hoan nhỏ hơn Tam Tam một tháng, suốt hành trình đều được Trình Hoài Sơn bế trên tay, cũng nuôi dưỡng rất tốt.
Khi gặp mặt vào năm trước, mọi người vẫn có thể vui vẻ tán gẫu huyên thuyên.
Năm nay mỗi nhà đều có thêm một đứa bé cần phải chăm sóc. Cố Đình Chu đưa Tam Tam và Phỉ Phỉ của nhà Trình Hoài Sơn đi chơi.
Hai cô bé trạc tuổi nhau, hình như cũng rất có tiếng nói chung, tụ tập cùng nhau hò hét không ngừng, không biết nói cái gì.
Dư Trường Lạc đã có thể chạy nhảy, lẽo đếo sau mông Nhị Bảo, giơ một cái chong chóng làm bằng giấy đỏ, chạy không ngừng.
Dư Quý, cha cậu bé lo sợ cậu bé té ngã, không ngừng nói với theo ở phía sau: 'Lạc Lạc, chậm thôi."
ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ.
bác cảo đã lớn rồi, không thích chơi với những cậu nhóc này, tự mình ra ngoài tìm bạn bè lúc trước ở trong thôn để chơi pháo.
Ba chị em thì phụ trách nấu cơm trưa.
Thanh Duyệt, Thanh Hoan cũng mang rất nhiều món đồ tốt tới, Lý Thanh Vận lấy con mồi mà Cố Đình Chu săn được ra, mọi người vừa trò chuyện, vừa chuẩn bị một bàn lớn thức ăn ngon.
Thanh Duyệt lặng lẽ nói với hai người chị, cô ấy lại mang bầu rồi.
Cô ấy nói lần này muốn sinh con gái để tạo thành một chữ 'tốt".
Dĩ nhiên là hai người chị vui mừng cho cô ấy, dặn dò cô ấy chú ý cơ thể.
Trong ba chị em, đương nhiên điều kiện của nhà Lý Thanh Vận là tốt nhất, cuộc sống của Thanh Hoan cũng không tệ bởi vì Trình Hoài Sơn thỉnh thoảng lén lút săn thú mang đến chợ đêm rao bán.
Chỉ có Thanh Duyệt là tệ một chút, tuy nhiên gia cảnh của bọn họ cũng coi như giàu có, chỉ cần hai vợ chồng cố gắng chịu làm, không lo không được ăn cơm. Thanh Hoan còn nói đến ba người nhà họ Lý.
Năm ngoái Lý Đắc Bảo vậy mà lại cưới được vợ rồi, được gả đến từ một thôn rất xa, rất nghèo, nghe nói là bị cha mẹ bán cho nhà họ Lý với giá năm mươi đồng.
Lúc đó Lý Đắc Bảo còn đặc biệt đến thông báo cho Thanh Hoan, có lẽ anh ta nghĩ Lý Thanh Hoan tương đối dễ nói chuyện, dễ mềm lòng, cho nên đến đòi hỏi tiên cưới.
Anh ta đã bị Trình Hoài Sơn ném thẳng ra ngoài, không dám bén mảng tới nữa.
Lý Thanh Vận không ngờ rằng Lý Đắc Bảo vẫn còn có tiền mua vợ, thật sự là đáng thương cho con gái nhà người ta.
Thế giới này như thế đấy, không hề công bằng đối với phụ nữ, bản thân không đấu tranh thì sẽ không có ai quan tâm mình. Ba chị em dốc bầu tâm sự, san sẻ niềm vui và nỗi buồn trong cuộc sống của mình, chia sẻ khoảnh khắc hạnh phúc, còn có yêu thương đối với con cái và hy vọng về cuộc sống.
Là chị gái nên Lý Thanh Vận đã đưa ra rất nhiêu lời khuyên cho các cô ấy dựa theo sự hiểu biết và từng trải của bản thân.
Ngày hôm đó dường như trôi qua vô cùng nhanh, mọi người đều trân trọng, mãi cho tới giây phút chia tay.
Mặc dù bây giờ mấy chị em mỗi người đều sống rất hạnh phúc, thế nhưng thời gian để gặp nhau thật sự quá ngắn ngủi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận