Thập Niên 60 Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh

Chương 368 -

Chương 368 -Chương 368 -
Chương 368 -
Trong đầu cô vẽ ra cảnh một người phụ nữ đáng thương gả cho một người đàn ông thích bạo lực gia đình, hơi không hợp ý thì sẽ bị đánh bị mắng, bị xem như máy sinh đẻ, sinh ra một đứa con gái thì sẽ phải sinh tiếp, mãi đến khi sinh ra con trai mới thôi.
Phụ nữ ở đây đều là mẹ, chuyện này thật sự khó mà không rung động.
Mặc dù Lý Thanh Vận nhiều lần tự nhủ với mình phải có ý chí sắt đá, nhưng nghe thấy cô ta nói trong nhà còn bốn đứa con gái, trong lòng có hơi mủi lòng, nếu như vợ chồng hai người xảy ra chuyện, bốn đứa con gái lại nên làm thế nào mới phải. Cô có hơi không nỡ, cuối cùng lý trí vẫn mạnh mẽ hơn.
"Lần cuối cùng cho thấy thái độ và lập trường của tôi, tôi tuyệt đối không chấp nhận người như vậy tiếp tục chăm sóc bọn trẻ. Tôi có thể nhượng bộ lớn nhất chính là cô rời khỏi nhà trẻ, nói với bên ngoài rằng trong nhà cô có việc nên chủ động từ chức.' Lý Thanh Vận dùng lời lẽ nghiêm túc để giữ vững điểm mấu chốt của mình.
Một khi chuyện này lộ ra, không chỉ cô ta, công việc của chồng cô ta chỉ e cũng không giữ được, nhóm Hồng Vệ Binh nhìn chằm chằm, loại điển hình này không bắt mới là lạ.
Mấy người khác đều hiểu tấm lòng của cô, thâm nghĩ cô Lý thật sự rộng lượng, Trân Quế Chi đối với cô như vậy, cô còn bằng lòng cho cô ta mặt mũi.
Nhưng hiển nhiên chính chủ Trân Quế Chi cũng không hiểu lòng tốt của cô, vốn không nhận thức được mức độ nghiêm trọng của sự việc, trong đầu cô ta chỉ có Lý Thanh Vận vẫn không chịu để cô giữ lại công việc này.
Bà lần bốn lượt cầu xin nhưng không có được kết quả mình mong muốn, cô ta cũng thẹn quá thành giận. Cô ta đứng lên bắt lấy bả vai Lý Thanh vận, dùng sức vừa lắc vừa nói: "Tôi cũng cầu xin cô như vậy rồi, sữa bột cũng đền cho cô, vì sao cô vẫn không chịu buông tha tôi, mấy người có tiên như các cô đều có ý đồ xấu."
Mọi người thấy thế thì vội tiến lên muốn tách hai người ra.
Lý Thanh Vận bị cô ta lắc như thế, chỉ cảm thấy trước mắt mơ hồi, có rất nhiều Trân Quế Chi lắc lư trước mặt, sau đó thì mắt cô tối sâm và ngã xuống.
Trân Quế Chi thấy cơ thể cô giống như con cá chạch trượt từ trong tay mình xuống thì sợ hãi kêu to: "Tôi không đụng vào cô ta! Không phải tôi!"
Sở trưởng Ngưu sợ hãi tiến lên thăm dò chóp mũi của Lý Thanh Vẫn thì phát hiện có hơi thở, lúc này mới thở dài một hơi.
Nhà trẻ trực tiếp rối loạn thành một đống, bọn nhỏ khóc rống, chuyện cô Lý té xỉu, Trân Quế Chi lợn chết không sợ bỏng nước sôi cũng khiến sở trưởng Ngưu cảm thấy sứt đầu mẻ trán.
Vốn dĩ cô Lý đã bảo xử lý nhẹ nhàng, bây giờ ngược lại hay rồi, người ta bị Trân Quế Chi làm té xỉu, bà ấy cũng không có cách đè mọi chuyện xuống, chuyện này có thể lập tức báo cho cấp trên lãnh đạo, nghe lãnh đạo xử lý.
Việc cấp bách trước tiên là đưa cô Lý tới bệnh viện quân khu.
Mấy bạn nữ lớp Dục Hồng đến tìm Lý Thanh Vận, đúng lúc nhìn thấy mấy người nâng Lý Thanh Vận lên chuẩn bị đưa tới bệnh viện.
Cô ấy nói: "Để xuống, tôi tới."
Mọi người còn tưởng cô ấy nói đùa, không ngờ sức lực cô nàng này rất lớn, mọi mình cống Lý Thanh Vận lên rồi chạy tới bệnh viện, nhanh đến mức người phía sau cũng không đuổi kịp. Lúc Lý Thanh vận tỉnh lại lân nữa thì chóp mũi đầy mùi thuốc sát trùng.
Cô chật vật mở to mắt thì thấy một đôi mắt đỏ bừng không chớp mắt nhìn mình chằm chăm, bàn tay to lớn thô ráp kia còn siết chặt tay mình.
Chính là Cố Đình Chu đã rời nhà từ lâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận