Thập Niên 60 Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh

Chương 278 -

Chương 278 -Chương 278 -
Chương 278 -
Thấy bộ dạng của bọn họ đều không có vẻ khách khí, Lý Thanh Vận cũng dứt khoát không câu nệ lễ tiết, mấy người cùng đi xuống phòng bếp, Trình Hoài Sơn nhóm lửa, Thanh Hoan xắt rau, Lý Thanh Vận làm đầu bếp, Thu Cúc hấp bánh bao không nhân, mỗi người một việc.
Mấy người vừa nói chuyện phiếm, vừa làm việc, tốc độ rất nhanh.
Sau khi Thanh Hoan cắt rau xong, Nhị Bảo cũng tỉnh dậy, ê ê a a hét lên, cô ấy vội vàng ôm cậu bé vào trong ngực dỗ dành, Nhị Bảo cứ nhìn chằm chằm vào cô ấy, cái dì này mấy ngày nay không thấy đâu, sao đột nhiên lại tới nữa rồi?
Nhưng mà cậu bé đã tương đối quen thuộc với Thanh Hoan, hơn nữa cũng không sợ người lạ, ngoan ngoãn để cho cô ấy ôm, nhìn mẹ làm việc. Trình Hoài Sơn thấy bộ dạng bụ bẫm của cậu bé, rất thú vị, cũng tới chọc chơi với cậu bé, nhóc con vừa mới rời giường có chút không vui, trực tiếp quay mặt đi không để ý tới anh ta.
Chọc cho Trình Hoài Sơn trong lòng ngứa ngáy, trước kia cũng không cảm thấy trẻ con có cái gì thú vị, hiện tại sau khi kết hôn với Thanh Hoan, nhìn thấy em bé, trong lòng anh ta lại mềm nhữn, rất muốn có một đứa con riêng của anh †a và Thanh Hoan.
Lý Thanh Vận nhanh chóng dọn ra một bàn đồ ăn, mùi hương thơm nức mũi khiến người ta thèm nhỏ dãi.
Số lượng làm nhiều, bốn người bọn họ chắc chắn ăn không hết, mỗi một món ăn Lý Thành Vận đều để lại hai phần.
Một phần đợi lát nữa để chị dâu Thu Cúc mang vê cho Trình Kiệt và Mao Đầu ăn vào buổi tối. Một phần để dành cho Đại Bảo nhà mình, bữa cơm trong nhà hôm nay cũng không phải ngày nào cũng nấu, giữa trưa đi học mỗi ngày thằng nhóc đều phải gặp bánh bao không nhân lạnh ngắt hoặc là ăn bánh kếp, chỉ có bữa cơm tối lúc về nhà mới có thể ăn được một chút.eb o o k sh o p . vn - e b o o k t r u y ệ n d ị c h g i á rẻ
Đưa cho Nhị Bảo một cái bánh bao không nhân, đặt cậu bé vào ghế trẻ con để cậu bé tự mình gặp, bên này bọn họ liên ăn cơm.
Thu Cúc và Thanh Hoan thì không sao, các cô ấy cũng không phải lần đầu tiên ăn cơm nhà do cô nấu, nhưng Trình Hoài Sơn lại là lân đầu tiên ăn, nếm mấy miếng, anh ta ngạc nhiên khen: "Thảo nào Thanh Hoan nói tay nghề của chị cả tốt, đây quả thực quá ngon rồi."
"Không khoa trương đến vậy đâu, thích ăn thì ăn thêm nhiều một chút." Lý Thanh Vận cười nói. Ăn cơm xong, Trình Hoài Sơn chủ động muốn giúp đỡ dọn dẹp phòng bếp, để Lý Thanh Vận và Lý Thanh Hoan có thể có thời gian nói chuyện riêng với nhau, buổi chiều bọn họ phải trở về rồi.
Chị dâu Thu Cúc cũng thức thời nói lời tạm biệt, chừa lại không gian cho hai chị em.
Lý Thanh Vận lấy một cân thịt dê từ không gian ra đưa cho cô ấy, lại dùng cái chén lớn giống hệt chén đặt biệt để lại đồ ăn giữa trưa, tự mình tiễn cô ấy ra đến cửa mới trở vê.
"Trông có vẻ như Trình Hoài Sơn đối xử với em không tệ nhỉ?" Lý Thanh Vận thử hỏi.
Lý Thanh Hoan lập tức đỏ mặt: "Anh ấy khá tốt, chuyện gì cũng sẽ giúp và làm cùng em, không xem mọi việc trong nhà như việc của một mình em. Còn đưa tất cả tiền trong nhà cho em bảo quản." "Vậy là tốt rồi, trông có vẻ như là một người chu đáo, chỉ cân em sống tốt, chị liền an tâm rồi.
Nếu cậu ấy đã đối xử tốt với em, em cũng phải đối xử tận tâm với cậu ấy, chăm sóc lẫn nhau, nhường nhịn lẫn nhau thì cuộc sống này mới có thể càng ngày càng tốt, đừng để ý đến cái nhìn của người khác, chỉ cân các em có thể sống tốt, nó tốt hơn bất cứ thứ gì."
Lý Thanh Vận lo lắng cô ấy sẽ bị ảnh hưởng bởi lời bàn tán nhàn rỗi của người khác, dù sao thì bọn họ đều đã kết hôn lần thứ hai.
"Em biết rồi, thưa chị" Cô ấu cũng không còn là cô bé nữa, được mài giữa trong khoảng thời gian này, nội tâm của cô ấy đã vô cùng kiên cường, những lời nói bình thường, đã không thể đả kích được cô ấy.
"Có phải cậu ấy chưa từng nhắc đến trọng điểm về con không? Ánh mắt cậu ấy nhìn Nhị Bảo đều đang tỏa ánh sáng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận