Thập Niên 60 Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh

Chương 74-

Chương 74-Chương 74-
Chương 74 -
Cả nhà họ đều đi ra ngoài cửa, Đại Bảo dẫn đầu mở cửa ra, muốn xem rốt cuộc có chuyện gì.
Cửa lớn mở ra, âm thanh đỉnh tai nhức óc, một đám người nhảy đến, Đại Bảo sợ hãi trốn sau lưng mẹ, Nhị Bảo lại như không có việc gì, nhìn chằm chằm bọn họ.
Có hai người đứng hai bên cửa, một người gõ chiêng, một người đánh trống, khoảng đất trống trước cửa chật ních già trẻ lớn bé đến xem náo nhiệt.
Một người đàn ông ăn mặc giản dị nhưng cũng rất nho nhã nắm tay một cậu bé đi đến.
Người phụ nữ phía sau cũng đuổi kịp, ba người đến đây thì quỳ bịch xuống trước mặt Lý Thanh Vận.
Đầu tiên Lý Thanh Vận sửng sốt, sau đó cô lập tức phản ứng lại muốn đỡ ba người họ dậy.
Người đàn ông chính là Trình Kiệt, anh ấy nghiêm mặt nói: "Em dâu, Đình Chu, mạo muội đến cửa, hôm nay vợ chồng anh mang đứa bé đến đây, để cảm ơn đại ân đại đức của hai người, ân cứu mạng, không thể đền đáp được, từ nay vê sau hai người chính là ân nhân cứu mạng của Tiểu Mao Đầu. Tiểu Mao Đầu, dập đầu."
Người đàn ông vừa dứt lời, cậu bé khỏe mạnh kháu khỉnh lập tức dập đầu, liên tiếp ba cái, khi ngẩng đầu lên, cái trán cậu bé đỏ rực, người đàn ông và vợ cũng cúi đầu hành lễ.
"Anh Trình, không được, hai người mau đứng lên, sao có thể làm vậy được, đó chỉ là chuyện tiện tay, hai người không cần để trong lòng."
Lý Thanh Vận vội vàng đỡ ba người họ dậy.
Lúc này, vài người nhà họ Cố cũng đi vào, mỗi người đều nói vài câu động viên.
Ý chung chung là, vợ Cố Đình Chu là người kính già yêu trẻ, cần cù lương thiện, thông minh hiền lành, lễ phép, là người phụ nữ có dũng có mưu, tất cả mọi người nên học tập cô.
Nói thật, Lý Thanh Vận không ngờ, bản thân chỉ tiện tay làm một chuyện nhỏ như vậy, lại được người ta để trong lòng, còn mời những người già trong họ và người trong thôn đến cảm ơn trịnh trọng như vậy, trong lòng cô vô cùng ấm áp.
Không thể không nói, Trình Kiệt rất biết cách cảm ơn người khác, không hổ là người có tiêm lực đứng đầu giới xã hội đen.
Đối với Lý Thanh Vận mà nói, lời cảm ơn này sẽ giúp cô có được danh tiếng tốt.
Cô vẫn luôn đau đầu không biết giải quyết vấn đề này thế nào, không ngờ, vô tình cắm liễu, liễu thành xanh.
Những người già có tiếng trong thôn cũng khen thừa nhận cô, sau này cho dù người trong thôn âm thầm nói luyên thuyên thế nào, cũng không dám đắc tội cô ở ngoài sáng.
Từ khi cha Cố làm trưởng thôn đứng ra nói chuyện, khen ngợi hành động của cô, cổ vũ mọi người giúp đỡ đồng chí khác giống cô, nhiệt tình yêu thương tập thể.
Đội sản xuất trong thôn cũng phát giấy khen cho cô.
Đừng xem thường tờ giấy khen này, thời đại này thiếu hụt vê vật chất, nên bọn họ chạy theo vấn đề tinh thần rất nhiệt tình, trao giải tập thể, cho dù là giấy khen cũng là thứ quý báu khó có được.
Nó đại diện cho sự tán thưởng của tập thể với một cá nhân, nói ra cũng có mặt mũi.
Tất cả mọi người thấy giấy khen trong tay cô mà thèm.
Mẹ Cố ở trong đám người vui vẻ hớn hở, trước đó bà ấy rất nhọc lòng về vợ của thằng hai, thế nhưng cũng có ngày này, thật sự là Bồ Tát hiển linh.
Như vậy xem có ai còn dám nói thằng hai nhà họ cưới cô vợ vớ vẩn, phá hoại gia đình.
Vốn tưởng rằng như vậy là xong, kết quả mấy người trong thôn lại bê một cái đầu dê chậm rãi đi tới, ở phía sau còn có mấy người cầm gà, vịt, thịt bò, quả thật còn phong phú hơn năm mới.
Rất lâu rồi nhà họ Cố chưa được nhìn thấy cảnh tượng long trọng như vậy, đây cũng là cách nhà Trình Kiệt nói cảm ơn, nguyện ý làm vẻ vang ân nhân cứu mạng.
Nhớ lại lúc trước Cố Đình Chu cứu Lý Chiêu Đệ nhưng bị lừa gạt. Cái gì đúng, cái gì sai là vấn đề về quan điểm.
Mọi người không thấy cảnh bưng lễ dê rất nhiều năm rồi, đây là phong tục đặc biệt của nơi này, dùng cho nghi thức long trọng hoặc cảm ơn chân thành, rất nhiêu người già đều đỏ mắt.
Mặc dù nó không hào nhoáng như trước kia, nhưng bây giờ có thể làm đến như vậy, cũng rất không dễ dàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận