Thập Niên 60 Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh

Chương 322 -

Chương 322 -Chương 322 -
Chương 322 -
Làm mẹ, động tác của Thanh Duyệt tuy rằng không thành thạo, thế nhưng lại dỗ dành đứa bé rất tốt, nhìn bộ dáng uống sữa đầy thỏa mãn của đứa bé, mọi người đều nở một nụ cười.
"Đúng rồi, chị cả, cha thằng bé đã đặt một cái nhũ danh cho bảo bảo rồi, gọi là Lạc Lạc, tên chính thì em muốn nhờ chị nghĩ giúp một chút, chị nhất định có thể đặt một cái tên nghe hay."
Thanh Duyệt không nghĩ đến câu nói của chị cả lại đúng, thực sự sinh ra một đứa con trai, cuối cùng cô ấy cũng có thể nở mày nở mặt ở trong nhà rồi.
Trước đó mẹ chồng vẫn rất hay quái gở nói những lời rất khó nghe.
Hơn nữa chị cả lại biết đặt tên, những cái tên lúc trước đặt cho ba chị em nghe rất hay.
Mẹ chồng của Thanh Duyệt cũng không ngăn cản cô ấy, bọn họ bên này cũng rất chú ý đến việc đặt cho hậu bối một cái tên may mắn, người chị cả của Thanh Duyệt này, vừa nhìn là một người có phúc khí, lấy chồng tốt, điều kiện gia đình cũng tốt, liên tục sinh được hai đứa con trai, không phải là người được ban phước saol
Chỉ cần đặt tên cho đứa cháu của bà ta là quá đủ rồi.
Mọi người đều nhìn Lý Thanh Vận, cô cũng không từ chối, cúi đầu suy nghĩ một phen.
"Nếu như nhũ danh của bảo bảo là Lạc Lạc, vậy không bằng tên chính gọi là Dư Trường Lạc đi? Hạnh phúc vui sướng lâu dài, vĩnh viễn không buồn không lo toan.”
"Cái tên này nghe rất hay! Dư Trường Lạc, em rất thích." Thanh Duyệt lẩm bẩm cái tên, vui vẻ nói.
"Chị cả của cô thật sự là một người có tri thức đấy, lấy một cái tên dễ nghe như vậy.'
Ba chị em đều sững sờ, nơi này làm gì có người có tri thức chứ, các cô chưa từng đọc qua sách, những từ mà mấy người bọn họ biết được chính là những từ đã học được trong lớp xóa mù chữ của đội sản xuất.
Lý Thanh Vận sửng sốt một giây, lúng túng nói: "Nào có tri thức gì chứ, không thể đặt trên mặt bàn được."
"Chị cả, sau này em có con, chị cũng đặt tên giúp em nhé, chị tùy tiện chọn một cái tên cũng có thể nghe rất hay." Thanh Hoan nói.
Mọi người đều nở nụ cười, trêu ghẹo cô ấy có phải là muốn làm mẹ rồi không, nhanh nhanh cùng Trình Hoài Sơn sinh một đứa con.
Buổi trưa nhất định phải lưu lại dùng cơm, bọn họ muốn rời đi, người nhà họ Dư lại không cho đi, thật là một gia đình hiền hậu.
Mẹ Dư đưa hết mấy thứ của đứa trẻ cho Thanh Duyệt tiếp nhận, bà ta thì mang theo đồ ăn đi xuống phòng bếp, chuẩn bị bữa trưa.
Thanh Hoan xung phong nhận việc đi hỗ trợ.
Lý Thanh Vận ở lại trong phòng, cùng với Thanh Duyệt nói một số điều cần chú ý, mặc dù cô cũng không biết rõ ràng cụ thể lắm, thế nhưng có kinh nghiệm của nguyên thân, còn có một số kiến thức cơ bản của thế hệ sau, cũng có thể biết rõ phải làm gì.
"Để Dư Quý cùng mẹ chồng của em nấu thêm nhiều món bổ dưỡng cho em, cơ thể em tốt rồi thì đứa bé cũng sẽ tốt. Khi sữa bị căng thì nhớ xoa xoa, để sữa được khai thông ra ngoài, nếu không để lâu ngày sẽ kết thành cục cứng rồi mưng mủ, lúc đó chỉ có em chịu khổ thôi. Vào lúc cho bú nhớ chú ý đến tình trạng của đứa bé, đừng để bị nghẹn, đứa bé bị nghẹn rất dễ xảy ra những vấn đề nghiêm trọng, đặc biệt là lúc ngủ, nếu như bị trào ngược dạ dày, sẽ dẫn đến việc hít thở không thông. Còn có ban ngày nên để đứa bé dưới ánh nắng, nhớ đem đứa bé đi phơi nắng một chút, phơi vào buổi sáng, tình trạng vàng da của trẻ sơ sinh cũng sẽ được giảm bớt. Buổi tối đi ngủ nhớ phải cảnh giác, em và Dư Quý thay phiên nhau canh chừng, ngàn vạn lần không thể ngủ đè lên đứa nhỏ, trọng lượng của một người lớn đè xuống, đứa nhỏ nhỏ như vậy sẽ không chịu nổi đâu."
"Chị cả, em nhớ rồi." Thanh Duyệt ghi lại lời cô nói vào trong lòng, chị cả chắc chắn sẽ không hại cô ấy, chị đã nuôi hai đứa con trai, còn nuôi tốt như vậy nữa.
Lý Thanh Vận cố ý gọi Dư Quý vào trong phòng.
"Dư Quý, hiện tại Thanh Duyệt vẫn còn đang ở trong tháng, em khoan dung một chút, chăm sóc em ấy cho tốt. Bây giờ là tháng giêng, ở trong nhà cũng không có việc gì, em giúp đỡ chăm sóc đứa bé, để em ấy nghỉ ngơi nhiều một chút. Em ấy có cần gì, em chịu khó chạy giúp em ấy, nếu như em ấy nổi giận, em cũng chăm sóc em ấy nhiều một chút, phụ nữ sau khi sinh con một tháng đều rất yếu ớt, dễ ủy khuất, nhớ tới cái gì đó cũng đều muốn khóc." Lý Thanh Vận giải thích.
"Được, chị cả, em biết rồi."
"Chị cả, chị yên tâm đi, Dư Quý và mẹ đều rất tốt với em."
"Vậy là tốt rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận