Thập Niên 60 Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh

Chương 133 -

Chương 133 -Chương 133 -
Chương 133 -
Tất cả đều là do đứa con gái phản nghịch kia, đã lấy đi hơn phân nửa số tiên tiết kiệm của họ, ban đầu họ có hơn bốn trăm đồng tiền tiết kiệm, nhưng Lý Thanh Vận đã lấy đi hai trăm năm mươi đồng, hiện tại trong túi họ chỉ còn lại một trăm năm mươi đồng.
Số tiền đó, ban đầu định để mua nhà cho con trai cưới vợ, còn có cho hai vợ chồng dưỡng già.
Điền Tiểu Lệ bên kia không đưa tiền là không thể, hiện tại chỉ có thể dùng một trăm năm mươi đồng để giải quyết chuyện này.
Nếu như ba cô con gái lợi dụng chuyện này, sau này nhất định sẽ không chịu cho bọn họ tiền bạc hay đồ ăn, sau này bọn họ sẽ sống như thế nào?
Cuối cùng bàn luận là mẹ Lý sẽ đứng ra đàm phán với Điền Tiểu Lệ. Khi hai người gặp nhau, đầu tiên bà †a mắng cô ta bằng những lời lẽ tục tu.
"Đồ đĩ không có ai dạy dỗ, có chồng rồi còn ra ngoài săn mồi, ngày thường không thấy xuất hiện, Điền Tiểu Lệ, cô đúng là một con điếm, câu dẫn đứa con trai ngây thơ của tôi, còn dám đem thứ tạp chủng trong bụng cô mà dính vào con trai tôi, cô có tin tôi đem cô ngâm trong chuồng lợn, để coi người đàn bà hư hỏng cô còn có mặt mũi không.”
"Thím, thím nói chuyện phải đưa ra bằng chứng, Lý Đắc Bảo và cháu tâm đầu ý hợp, thím đừng nói lời khó nghe như vậy." Điền Tiểu Lệ nhìn thấy thái độ của mẹ Lý, trong lòng lộp bộp.
Lý Đắc Bảo luôn nói anh ta sẽ làm tốt công tác người trong nhà, sau đó nở mày nở mặt cưới cô ta về, đây là công tác mà anh ta làm trong khoảng thời gian này sao?
'Sợ người khác nói khó nghe, thì đừng làm chuyện xấu như vậy, ngàn người ngủ vạn người cưỡi, còn dám trêu chọc con trai tôi. Hôm nay tôi nói như vậy, chỉ cần tôi ở đây, cô đừng mơ bước vào cửa nhà họ Lý, chúng tôi cũng sẽ không nhận thứ tạp chủng trong bụng cô, cô dám sinh, tôi lập tức bóp chết nó." Mẹ Lý hung dữ nói, sắc mặt vặn vẹo như một ác ma bò ra từ địa ngục.
Điền Tiểu Lệ trong lòng tuyệt vọng, nhưng cô ta không phải là cô gái nhỏ chưa trải sự đời, trái lại, cô ta có đầu óc tỉnh táo, cũng hiểu rằng lúc này cô ta chỉ có thể phấn đấu vì lợi ích tốt nhất cho bản thân.
Lý Đắc Bảo muốn cắt đứt quan hệ với cô ta, cũng không chịu nói thật với cô ta, còn khiến mẹ anh ta đến sỉ nhục cô ta, cô ta chắc chắn sẽ không buông tha anh ta dễ dàng như vậy.
Nếu bọn họ không thừa nhận đứa nhỏ này thì cô ta không thể giữ lại được nữa, nhưng cô ta không phải là người có thể tùy ý bắt nạt, sớm hay muộn cũng có một ngày, cô ta sẽ cho bọn họ biết, kết cục của ức hiếp người khác.
"Nói tới nói lui, thím cũng chỉ muốn bịt miệng tôi thôi, tôi có chuyện gì, con trai thím cũng sẽ xong đời. Tôi nói này, Điền Tiểu Lệ tôi cũng không phải dễ chọc, nếu người nhà họ Lý các người không cho tôi một lời giải thích vừa lòng, vậy thì cá chết rách lưới đi, để xem ai sốt ruột hơn, dù sao thì tôi cũng thối rữa rồi, nên không còn gì hy vọng nữa." Điền Tiểu Lệ không thua kém cay nghiệt nói.
"Con đĩ này, cô đừng nghĩ đến việc uy hiếp tôi, con trai tôi có quan hệ gì với cô, nó chỉ bị cô dụ dỗ mà thôi, cô muốn dựa vào nó, cô có bằng chứng gì, cái thứ hoang dã trong bụng cô, cũng không biết là con của thằng nào đâu!"
"Bằng chứng, ha ha, thím Lý, con trai thím làm mất một chiếc quần lót màu xanh biếc, thím biết mà phải không? Bây giờ chiếc quần này đang ở trong tay tôi, thím nghĩ xem, nếu tôi lấy ra thì người khác có cho rằng anh ta vô tội không?”
Điền Tiểu Lệ cực kỳ may mắn, mấy tháng trước, khi họ vụng trộm ân ái trong rừng hoang, gặp một nhóm trẻ con đang tìm trái cây trên núi để ăn, suýt chút nữa đã bị phát hiện.
Lúc đó, Lý Đắc Bảo nhặt quần, ở trân bỏ chạy, quên lấy quân lót trên mặt đất, nhưng cô ta đã nhặt lên cất đi.
Sau này Lý Đắc Bảo cũng không lấy lại được nữa.
Cô ta không ngờ chiếc quần cô ta lấy đi sẽ trở thành bằng chứng hùng hồn nhất để cô ta đối phó với nhà họ Lý.
Mẹ Lý giận sôi máu, con trai bà ta quả thực đã đánh mất một chiếc quần lót màu xanh biếc.
Anh ta nói bị tiêu chảy, vô tình dây vào quần nên vứt đi, thậm chí bà ta còn mắng anh ta không giữ lại, tại sao lại làm mất chiếc quân tốt như vậy, giặt xong không phải vẫn mặc được sao?
Không ngờ lại có chuyện như vậy.
Trong lúc nhất thời bà ta không thể biết mình muốn bóp chết con trai mình hay con điếm vô liêm sỉ này.
Điền Tiểu Lệ thấy bà ta hung hăng trừng mắt nhìn mình không nói lời nào, cô ta biết thắng lợi ngay trước mắt.
Cô ta cũng biết, cóc ba chân khó tìm, đàn ông hai chân khắp nơi, Lý Đắc Bảo đáng chết này dám lừa cô ta, nếu không đào hết của nhà anh ta, cô ta sẽ không gọi là Điên Tiểu Lệ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận