Thập Niên 60 Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh

Chương 405 -

Chương 405 -Chương 405 -
Chương 405 -
Hai năm rồi không quay vê, trong nhà cũng không có gì thay đổi.
Công thuộc về cha Cố thường xuyên chạy qua giúp đỡ dọn dẹp.
Chăn đệm trong tủ lấy ra phủ lên giường là có thể nghỉ ngơi.
Hai năm không về, trong thôn náo nhiệt hơn đi rất nhiều.
Cuối năm nay, toàn quốc hưởng ứng thanh niên trí thức.
Cố Gia Lĩnh cũng có mấy thanh niên trí thức.
Bởi vì không có chỗ sắp xếp, trong thôn tự quyết định thuê lại nhà cũ của Lý Thanh Vận.
Làm chỗ ở tạm thời cho mấy thanh niên trí thức.
Cha Cố gửi điện báo nói cho họ biết và đồng thời gửi tiên thuê nhà cho họ luôn.
Sau khi hai vợ chồng thương lượng, quyết định tiên thuê nhà cũ sẽ đưa cho cha Cố giữ, xem như tiền dưỡng già.
Dù sao chút tiên đó đối với hai vợ chồng họ mà nói cũng không bao nhiêu, xem như một chút tâm ý, hai năm nay mẹ Cố giúp họ chăm sóc mấy đứa nhỏ, cha Cố một mình cũng rất vất vả, việc trong việc ngoài một mình lo hất.
Thanh niên trí thức của thôn bên cạnh mới về, tấm chiếu mới trải chưa hiểu sự đời, một tấm lòng nhiệt huyết hướng về đảng, muốn làm một cây đỉnh cách mạng, nơi nào cần đến thì tới nơi đó.
Đã trễ như vậy rôi còn nghe âm thanh vừa múa vừa hát ở kế bên.
Không khí văn nghệ thanh niên ập đến.
Lý Thanh Vận rất muốn đi xem, nhưng cũng chỉ là muốn xem thôi.
Nhị Bảo và Tam Tam đang ngủ, Lý Thanh Vận và Đại Bảo thu dọn đồ đạc trong nhà.
Cố Đình Chu đi đốt lửa trong giường lò, nếu không buổi tối sẽ không thể ngủ được.
Củi trong lêu còn dư của năm ngoái vẫn rất nhiều, đủ cho họ dùng rồi.
Bởi vì quá lạnh, cho nên không chia ra ngủ, cả nhà năm người đều ngủ trên một chiếc lò giường.
Chen chúc một chút càng ấm.
Sau khi cả gia đình dọn dẹp xong, cũng là mười giờ đêm rồi, mệt đến mức nằm xuống ngủ thẳng cẳng.
Ngày thứ hai.
Đại Bảo ở nhà coi chừng hai đứa em.
Cố Đình Chu dậy rất sớm, xách theo dụng cụ săn bắn của mình, đeo cái gùi lén lén đi lên sau núi. Thịt rừng trong nhà ngoài trừ trong không gian của Lý Thanh Vận ra, thì cũng không còn thịt nào nữa rồi.
Song trong hâm đất cha Cố đã chừa cho họ không ít rau.
Không ngờ anh vừa mới ra sau núi, đã đụng phải Nhị Ngưu cũng đang lên núi.
Sau lưng cậu ta còn có một cái đuôi đi theo, Hứa Cảnh Hồng.
Sau lưng Hứa Cảnh Hồng lại có hai nhân viên mặc thường phục theo sau.
Nhị Ngưu đi nhanh như bay, Hứa Cảnh Hồng ở đằng sau thở hổn hển đuổi theo.
Cảm giác vui vẻ khó hiểu này là sao ta?
Cuối cùng mấy người kết nhóm cùng lên núi.
Lý Thanh Vận lấy lương thực đi qua nhà cũ làm bánh bao nhân đậu và thịt viên chiên.
Thấy đã sắp tết rôi, trong nhà còn chưa chuẩn bị gì hết.
Đến nhà cũ Lý Thanh Vận gặp được Cố Đình Hoa đã lâu rồi chưa gặp.
Cô theo bản năng sững người.
Không ngờ lần này Cố Đình Hoa không ra vẻ, thân thiết nhiệt tình chào hỏi cô: "Chị dâu hai đến rồi? Bọn nhỏ không qua đây ạ?”
Giơ tay không đánh người đang cười, Lý Thanh Vận cũng nở nụ cười nhẹ.
"Đại Bảo ở nhà trông em."
"Nghe mẹ nói Tam Tam nhà chị xinh như tiên nữ, rảnh bế cháu qua ngắm tí, Nguyệt Nguyệt đến đây, đây là thím hai của con, nhanh chào người lớn." Cố Đình Hoa kéo bé gái đang núp sau lưng mình.
Cô gái nhỏ mặc bộ quần áo sạch sẽ, rụt rè nhìn Lý Thanh Vận, cũng không nói chuyện.
Cô gái nhỏ rất đáng yêu, chỉ là trông hơi gây.
"Chào người lớn nhanh!" Cố Đình Hoa có chút giận, lớn tiếng quát.
Lý Thanh Vận đang định nói không cân ép trẻ con.
Lúc này, mẹ Cố từ trong bếp đi ra.
"Lý Thanh Vận đến rồi ư?' Ở bên ngoài hai năm được mở mang tâm mắt, hiện giờ mẹ Cố đã không giống những bà thím trong thôn nữa, bà ấy giống dân thành phố hơn.
Trước đây lúc nào cũng gọi nhà lão đại nhà lão nhị, hiện giờ thì gọi thành tên họ.
Nói chuyện với con gái của Cố Đình Hoa cũng rất dịu dàng, khiến Cố Đình Hoa có chút không quen.
Ở nhà cũ làm xong mấy món tết như bánh bao nhân đậu và thịt viên chiên, Lý Thanh Vận đã đi thẳng về nhà. Cố Đình Hoa rất lâu chưa gặp mẹ Cố, cũng cần không gian riêng tâm sự.
Bạn cần đăng nhập để bình luận