Thập Niên 60 Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh

Chương 425 -

Chương 425 -Chương 425 -
Chương 425 -
Hai chị em ở chung một phòng, Thanh Hoan ở một phòng. May mắn là căn nhà này đủ lớn nên có đủ chỗ ở cho mọi người.
Đúng lúc là ba người còn có thể giúp đỡ trông nom phân xưởng gia công. Lỡ đâu có người có âm mưu tới ăn cắp thì sẽ xong đời.
Dù sao thì sau này bọn họ vẫn luôn làm việc ở đây.
Nếu người trong nhà người đều được thu xếp chỗ ở trong nhà của mình thì cũng không phù hợp.
Vì vậy, ngay từ đầu phải phân rõ một việc: công việc là công việc và tình cảm gia đình là tình cảm gia đình.
Mẹ Cố tạm thời ở nhà của Lý Thanh Vận, trưởng bối lại không giống nhau.
Trước khi chính thức làm việc, Lý Thanh Vận đã cố ý huấn luyện trước cho hai cô gái.
"Sau này, vê mặt công việc, tôi là lãnh đạo của hai cô, hãy gọi tôi là giám đốc Lý. Ở nhà, tôi mới là thím hai. Trong đời sống riêng tư, tôi là thím hai của hai người. Nếu hai người gặp phải chuyện gì khó khăn thì cả hai đều có thể tìm tôi để giải quyết. Nếu hai người có tâm sự gì thì cũng có thể nói hết với tôi. Tuy nhiên, ở trên phương diện công việc, tôi là một người công chính liêm minh, trong mắt tôi không thể chấp nhận được dù chỉ là một hạt cát. Nếu hai người quyết định ở lại đây làm việc cho tôi bởi vì kiếm tiền, vậy thì hai người phải tuân thủ quy tắc của tôi. Lúc đi làm, cần phải toàn tâm toàn ý để làm việc, làm tốt sẽ có khen thưởng, làm sai sẽ bị trừng phạt. Ở đây, mọi người đều được đối xử bình đẳng."
"Giám đốc Lý, chúng tôi biết rồi ạ."
Hai cô gái nhỏ đều thành thật đồng ý. Thật ra trong lòng hai người đã biết rõ chuyện này rồi.
Lý Thanh Vận bắt đầu đào tạo trước khi làm cho hai người, đầu tiên là cô dạy cho hai người cách vận hành máy may.
Hai người bọn họ đều biết may quần áo. Dù sao thì mẹ cũng đã đi sớm, trong nhà chỉ có cha và em trai.
Mấy năm nay, hai chị em đã gánh vác không ít việc lớn việc nhỏ ở trong nhà, cả hai đều có một đôi bàn tay trông có vẻ rất thô ráp.
Hai người đã có sẵn nền tảng, cộng thêm sự hướng dẫn của Lý Thanh Vận, cả hai nhanh chóng bắt đầu làm việc.
Điều khiến Lý Thanh Vận cực kỳ bất ngờ chính là mẹ Cố.
Trong suốt quá trình, bà ấy không hề xen vào, mà chỉ ở bên cạnh nhìn chằm chằm vào Lý Thanh Vận đang chỉ dạy cho hai cô cháu gái.
Cuối cùng, bà ấy còn yêu cầu cũng muốn thử làm xem sao. Không ngờ rằng bà ấy lại mang tới cho mọi người một sự bất ngờ đáng mừng như thế.
Mẹ Cố làm rất tốt, thậm chí bà ấy còn làm tốt hơn cả Đại Ni và Nhị Ni nữa. Suy cho cùng, đây cũng là kỹ năng tích lũy suốt cả đời của bà ấy mà.
Ngay cả Lý Thanh Vận cũng nói: "Mẹ, tay nghê của mẹ mà không làm thợ may thì thật đáng tiếc. Nếu không thì mẹ cũng tới đây làm đi, con sẽ trả tiên lương cho mẹ nhé."
Đôi mắt của mẹ Cố sáng lên, hỏi: "Mẹ cũng có thể tới đây để làm sao?”
Vốn dĩ bà ấy muốn đưa hai cô cháu gái tới đây, thuận tiện nhìn một cái rồi quay về nhà.
Không ngờ rằng hình như bà ấy cũng có thể làm được công việc này. Hơn nữa, đây chính là công việc kiếm được năm mươi đồng một tháng đó.
Mẹ Giang ở một bên buồn cười nói: “Tại sao lại không được chứ? Người già như chúng ta không còn hứng thú vào nghề làm việc lại hay sao? Bà xem không phải là tôi cũng ở đây làm công cho con dâu của bà hay sao? Có cái gì mà không thể đâu chứ."
"Đúng vậy, dì Giang nói rất đúng. Ở đây có năm cái máy may. Hiện tại, con còn có thể hỗ trợ cùng nhau làm. Sau này, con còn phải thiết kế quần áo nên sẽ không có nhiều thời gian để gia công quần áo nữa. Nếu mẹ không tới đây làm, sau này khi có quá nhiều việc làm không xuể con cũng sẽ tìm một người khác tới đây để làm việc." Lý Thanh Vận cũng muốn mẹ Cố ở lại.
Một mặt, tay nghề của bà ấy thật sự rất giỏi. Mặt khác, bà ấy có thể giúp cô quản lý hai người Đại Ni và Nhị Ni.
Dù sao thì mỗi ngày cô đều rất bận, không có nhiều thời gian đi quản lý hai người kia.
Mẹ Cố cảm thấy dường như bản thân đã mở ra cánh cửa để bước tới thế giới mới.
Bà ấy không ngờ rằng bản thân ở độ tuổi này rồi mà còn có thể kiếm được nhiều tiên như thế.
Bà ấy không ngừng đồng ý.
"Mẹ ở đây làm việc!"
Vì thế, hôm sau Lý Thanh Vận dẫn mẹ Cố gửi một bức điện tín cho cha Cố trình bày về tình huống hiện tại.
Tiếp theo, bọn họ viết một bức thư kể lại tình huống cụ thể rồi gửi về quê, đồng thời yêu cầu cha Cố gửi quần áo và nhu yếu phẩm hằng ngày của mẹ Cố gửi lên đây.
Cha Cố không ngờ vợ của mình đưa cháu gái đi mà cũng đồng thời đóng gói bản thân lên đó luôn, ông ấy nhất thời dở khóc dở cười.
Anh cả Cố biết mẹ của mình cũng ở lại, trong lòng anh ta cũng yên tâm hơn không ít. Dù sao thì có mẹ của anh ta ở đó, hai đứa con gái của mình không chịu khổ là được.
Tuy nhiên, chỉ có hai người đàn ông ở quê chăm sóc cho Cố Minh Thành thì hơi quá sức. Mỗi ngày, đứa nhỏ này đều quấy phá đòi đi tìm bà nội.
Cùng ngày, mẹ Cố về nhà thu dọn đơn giản hành lý của mình rồi cũng dọn tới phân xưởng gia công bên kia ở.
Dù Lý Thanh Vận có nói như thế nào thì bà ấy cũng nhất quyết dọn qua đó ở.
Nghĩ đến việc đi làm và nghỉ ngơi tại chỗ sẽ tiện hơn, Lý Thanh Vận đồng ý.
Tiên lương của ba người bọn họ giống như mức lương của Thanh Hoan, đều là năm mươi đồng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận