Thập Niên 60 Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh

Chương 336 -

Chương 336 -Chương 336 -
Chương 336 -
Người phụ nữ nhanh chóng mang một bát mì vê, cô ta đứng ở hành lang ăn sạch bát mì.
Sắc trời đã hoàn toàn tối sầm lại.
Trong xe có bật đèn, nhưng lại cực kỳ tối tăm, chỉ có một tia ánh sáng lờ mờ, miễn cưỡng có thể trông thấy rõ gương mặt của người khác thôi.
Ăn cơm xong, Lý Thanh Vận chủ động đi rửa sạch hộp cơm rồi đi loanh quanh.
Cô đã ngủ suốt một buổi trưa, hiện tại tỉnh thân của cô rất tốt và không cảm thấy buồn ngủ. Cô bảo Cố Đình Chu tranh thủ đi ngủ, tối qua anh cũng không ngủ đủ giấc, buổi trưa anh lại không ngủ trưa.
Cố Đình Chu nghĩ buổi tối mình còn phải gác đêm nên cũng biết nghe lời mà nằm xuống ngủ. Chưa đầy một phút, anh đã ngủ rồi.
Thật đúng là... Nhanh mà.
Lý Thanh Vận và hai đứa nhỏ chơi ở trên giường, nói chuyện cũng nhỏ tiếng sợ làm ồn Cố Đình Chu.
Người đàn ông trung niên ở giường trên đối diện cũng xuống giường đi tới phía trước mua cơm ăn.
Người phụ nữ ở giường trên gần như thở phào nhẹ nhõm một hơi, cô ta ghé sát ở ngoài mép giường rồi nhỏ giọng nói với Lý Thanh Vận: "Đồng chí, cảm ơn cô đã nói chuyện thay tôi. Tôi tên là Trân Quế Chi, chồng của tôi đi lính. Lần này, tôi dắt theo con đi theo quân đội, chồng của tôi không có thời gian quay về nhà đón chúng tôi. Con cái còn quá nhỏ, dọc theo đường đi cũng không có ai giúp đỡ cả. May mắn là tôi gặp được người tốt như cô giúp đỡ."
Lý Thanh Vận thâm nghĩ thảo nào như thế. Cô liên nói người phụ nữ này trông không giống như người có tiền có quyền mà cũng có thể mua được vé giường nằm.
Có thân phận là người nhà của quân nhân thì vẫn có cách có thể mua được vé này.
Người phụ nữ này có thể đi theo quân đội thì ít nhất là chông của cô ta cũng là một phó tiểu đoàn trưởng. Tuổi tác của cô ta có vẻ không còn nhỏ, nhưng con cái lại còn nhỏ như vậy, cũng không biết tình huống của cô ta như thế nào. Tuy nhiên, cô cũng không muốn quản những việc này của người khác.
"Không sao đâu, chúng ta đều là người có con nhỏ mà." Cô nói một câu cho có lệ.
Người phụ nữ thấy cô không muốn nhiều lời, cũng không nói thêm gì nữa.
Đèn ở trong xe không biết khi nào đã tắt rồi.
Mọi người ở trong khoang xe đều đã chìm vào mộng đẹp, em bé ở giường trên cũng không khóc nữa.
Lý Thanh Vận muốn cho Cố Đình Chu ngủ thêm một lát nữa nên cô ru hai đứa nhỏ ngủ, còn bản thân nằm ở mép giường chợp mắt.
Trong lòng cô đang tính toán tới đó rồi sẽ mua gì, cũng không biết khu mua sắm ở quân khu có tiện mua đồ hay không nữa.
ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ.
Bỗng nhiên, Lý Thanh Vận ngửi được một mùi hương gay mũi, cô thâm nghĩ không ổn nên lập tức nín thở.
Cũng không biết mùi hương này ngửi vào người có gây tác dụng phụ gì hay không nên cô theo bản năng ôm theo hai đứa nhỏ trốn vào trong không gian.
Ở bên kia giường, Cố Đình Chu cũng cảm nhận được điều gì đó mà mở to hai mắt, anh cũng nín thở, hít sâu một hơi rồi lẳng lặng chờ đợi màn biểu diễn tiếp theo.
Lý Thanh Vận cảm nhận được Cố Đình Chu ở giường đối diện hơi động đậy, cô biết anh cũng đã tỉnh lại nên trong lòng cô lập tức cảm thấy yên tâm hơn.
Giá trị vũ lực của người đàn ông này khiến cô yên tâm.
Qua vài phút.
Cửa khoang xe của bọn họ bị người ở bên ngoài mở ra.
Một bóng người tiến vào trong.
Có lẽ anh ta rất tin tưởng vào thuốc mê của mình, trong tay anh ta còn cầm một cái đèn pin chĩa thẳng vào bốn cái giường để quan sát một phen.
Khi phát hiện chỉ có một em bé, anh ta còn hơi kinh ngạc, chẳng lẽ tình báo bị nhâm hay sao? Mặc kệ đi, ôm đứa bé đi trước rồi nói sau Vậy.
Lý Thanh Vận dùng khóe mắt quan sát người nọ, đây là một thanh niên trẻ có vẻ ngoài đáng khinh.
Thấy anh ta ôm đứa bé sắp rời đi, Lý Thanh Vận hơi sốt ruột, tại sao Cố Đình Chu lại không có phản ứng? Không nên mài! Chẳng lẽ là anh muốn thả dây dài để câu cá lớn hay sao?
Người đàn ông lặng yên không một tiếng động rời khỏi khoang xe.
Lý Thanh Vận lập tức từ trên giường xoay người ngồi dậy, tính toán đuổi theo anh ta, nói không chừng là cô còn có thể bắt được một con cá lớn.
Cố Đình Chu đi tới, anh vỗ nhẹ lên tay cô ngụ ý rằng anh sẽ xử lý, không cần phải lo lắng.
Sau đó, anh nhanh chóng đuổi theo người đó ra ngoài.
Lý Thanh Vận chỉ đành phải ở yên tại chỗ và chờ đợi tin tức.
Cô mở cửa chờ cho mùi hương ở trong xe tản đi hết, cô mới thả hai đứa nhỏ từ trong không gian ra rồi cho bọn nhỏ ngủ tiếp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận