Thập Niên 60 Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh

Chương 479: Phiên ngoại của Trình Hàng Chỉ và Tam Tam

Sau đám cưới của Đại Bảo, lần đầu tiên nhìn thấy Tam Tam, Trình Hàng Chi đã bắt đầu chú ý đến cô gái xinh đẹp này.
Trước đây cha Trình mẹ Trình từng nói đùa, muốn mang Tam Tam về nhà làm vợ anh.
Anh vốn chỉ coi đó là một câu nói đùa.
Nhưng sau khi hiểu biết nhiêu về cô gái này, anh lại bắt đầu coi đó là thật.
Tam Tam được cha nuôi và mẹ nuôi bảo vệ rất tốt, là một cô gái tràn đầy khát vọng và nhiệt huyết với cuộc sống.
Đôi mắt của cô sạch sẽ như một dòng suối mát lành, giọng nói ngọt ngào giống như kẹo đường, hoàn toàn là một cô gái lớn lên trong sự nuông chiều.
Tay bị một vết thương nhỏ thôi, cũng sẽ khóc rấm rút.
Nhưng khi cô đứng trên bục huấn luyện, lại kiên cường không thể lay chuyển.
Mỗi lần luyện tập, cho dù bị thương cũng sẽ không kêu khổ kêu mệt.
Anh nghĩ, sao lại có một cô gái mâu thuẫn như thế nhỉ?
Có lẽ lần đầu tiên gặp được một cô gái ranh mãnh như thế, nên anh đã không thể kiềm chế được mà yêu cô.
Chỉ là muốn dùng sự bảo vệ của mình để che giấu cô mới là mục đích thật sự.
Ánh mắt Giang Thao khi nhìn cô, khiến anh cảm thấy không vui.
Lúc đó anh cho rằng mình chỉ muốn bảo vệ em gái của mình, chỉ có như thế mà thôi.
Mãi đến sau này khi Giang Thao dày công chuẩn bị muốn tỏ tình với cô, nhìn một màn kia từ phía xa xa, trong lòng Trình Hàng Chi đau nhức nhi.
Cuối cùng anh mới nhận ra, mình đã thích cô bé này, cho nên ghét những ai thích cô, tiếp cận cô.
May mà Giang Thao tỏ tình cô đã từ chối, Tam Tam vẫn chưa hiểu thế nào là yêu thích.
Từ ngày đó trở đi, anh đã quyết tâm, nhất định phải mang được cô gái này về nhà.
Có lẽ con đường này rất dài, vô cùng dài, từ cô gái của mình, còn cả sự cản trở từ gia đình cô, mọi thứ đều không dễ dàng.
Nhưng anh đã chuẩn bị đầy đủ hết rồi, cho dù là chờ đợi mười năm hay hai mươi năm, anh chỉ có một mình Cố Tam Tam, sẽ không lùi bước.
Vì thế từ đó trở đi, trong cuộc sống của anh trừ bận rộn công việc thì là đuổi theo Cố Tam Tam ở trời nam đất bắc.
Làm nhà tài trợ của cô, giúp cô tất cả những chuyện lặt vặt.
Bảo vệ cô, để cô không phải gặp cảnh bị đối xử bất công, còn cả sự phiền nhiễu từ bên ngoài.
Cho cô một môi trường hoàn toàn trong lành, sạch sẽ, chỉ cần chú ý luyện tập và tranh giải, hoàn toàn không bị quấy nhiễu.
Người sáng suốt đều nhìn ra ý đồ của anh, nhưng đều mong chuyện này thành công nên còn hỗ trợ anh không ít.
Chỉ có cô gái ngốc Cố Tam Tam, chỉ coi anh là anh trai.
Mãi đến lần đó, anh uống say, ôm Cố Tam Tam nói ra rất nhiều lời mơ hồ. "Tam Tam, anh thích em, em có biết không?
Tam Tam, bao giờ anh mới có thể quang minh chính đại đứng ở bên cạnh em, em cho anh một cái kỳ hạn đi, một năm hai năm, ba năm, hay là mười năm?
Anh khó chịu quá, anh cũng sợ hãi nữa.
Cố Tam Tam chăm sóc anh một đêm, ngày hôm sau không từ mà biệt.
Sau đó anh nhớ lại cũng cảm thấy lúng túng, một thời gian dài không dám đến tìm Tam Tam, sợ cô sẽ từ chối anh.
Anh không có cách nào để thừa nhận chuyện cô sẽ từ chối anh giống như Giang Thao, giáng cho mình một đòn đau đớn như thế.
Vì vậy anh bắt đầu bận rộn làm việc cả ngày, khiến bản thân mình tê liệt.
Cố Tam Tam cũng lo lắng tập luyện, chuẩn bị cho Olympic, đây là ước muốn của cô, tất cả mọi chuyện đều phải xê sang một bên.
Khoảng hơn bốn tháng rồi hai người chưa gặp mặt.
Lần gặp lại nhau là ở trên sân thi đấu.
Cho dù thế nào, Trình Hàng Chi cũng phải đi cổ vũ cho cô gái mà mình yêu mến.
Anh cầm theo một ống kính máy ảnh to bự, ghi lại từng khoảnh khắc tuyệt vời của cô.
Anh không biết, Cố Tam Tam đứng trên đài thi đấu mười mét, lúc nhìn thấy hình bóng quen thuộc kia, lòng cô đang rộn ràng, bỗng nhiên cũng bình tĩnh trở lại, hoàn thành bài thi một cách hoàn hảo.
Đương nhiên là giành được hạng nhất.
Nhiều năm nỗ lực cuối cùng cũng gặt được thành quả. Trình Hàng Chi lấy hết dũng khí ôm hoa tươi tỏ tình với cô gái mà mình yêu mến ở tiệc ăn mừng, bất ngờ lại đạt được câu trả lời như ý.
Những ngày không gặp nhau, Cố Tam Tam cũng hiểu ra mình không chỉ coi anh là anh trai.
Có thể là thói quen, nhưng thói quen cũng là một kiểu yêu thích.
Lúc mới biết được anh có ý đồ với mình, cô có hơi xấu hổ, nhiều hơn nữa là ngượng ngùng, không biết sau này phải đối mặt như thế nào.
Thế nhưng người cả ngày ở bên cạnh hỏi han ân cần, đột nhiên lại không theo trước theo sau, dán lấy mình nữa, cô lại cảm thấy có hơi mất mát.
Cô từng hỏi mẹ, mẹ nói, nếu như thích một người, thì lúc nào cũng sẽ nhớ đến người đó, hi vọng người đó luôn tốt đẹp.
Có thể cô có chút thích anh Hàng Chi rồi.
Nhưng có lẽ thái độ trước đây của cô đã làm tổn thương anh, đã lâu lắm rồi anh chưa tới gặp mình.
Mãi đến khi thi đấu mới gặp lại, cô đã xác định được tình cảm của mình.
Cho nên Trình Hàng Chi tỏ tình, cô không hề do dự mà đồng ý.
Cố Tam Tam không phải là người cong cong vòng vòng, thích thì cứ vui vẻ ở bên nhau, không thích thì nên nói cho rõ ràng.
Sau nhiêu năm chạy đường dài, cuối cùng hai người cũng kết hôn sinh con, hạnh phúc cả đời bên nhau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận