Thập Niên 60 Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh

Chương 250 -

Chương 250 -Chương 250 -
Chương 250 -
Trân Nghị vội vàng gọi mẹ cậu bé đến. Vốn dĩ Điền Mỹ Tuyết đã bên bờ vực tuyệt vọng, vào núi mấy ngày nhưng vẫn không tìm được nhân sâm mười năm trở lên, cơ thể và sức lực của hai mẹ con đều kiệt quệ, bây giờ lại còn lạc đường.
Cô ta nhìn gốc cây mà con trai chỉ, một giây sau bèn trợn to mắt, vậy mà lại là một cây nhân sâm già, nhìn có vẻ đã mấy chục năm, hai mẹ con ôm nhau mừng đến phát khóc.
Rốt cuộc cũng tìm được nhân sâm, chuyến này không uổng công.
Điên Mỹ Tuyết cẩn thận từng li từng tí đào nhân sâm hoàn chỉnh ra, lấy vải bố bọc lại, bỏ vào bên trong cái sọt phía sau bản thân.
Có củ nhân sâm này, cô ta cũng không định sẽ ở trong núi sâu nữa, người gặp việc vui tinh thân sẽ thoải mái, hai người nhanh chóng tìm được ký hiệu trước đó, tốn hai ngày để rời khỏi núi sâu.
Trân Nghị đi đến mức chân đã phồng rộp vì cọ xát, Điền Mỹ Tuyết cõng cậu bé trên lưng mình, hai người quân áo lam lũ, mặt mày xanh lét, trông chẳng khác gì những người lang thang xin ăn.
Về đến nhà thì đã là buổi tối, nghỉ ngơi một đêm. Trời chưa sáng Điền Mỹ Tuyết đã thức dậy, để Trân Nghị ở nhà đợi, cô ta không thể chờ đợi được nữa nên đã mang theo nhân sâm còn tươi đi tới thị trấn.
Vốn dĩ cô ta muốn tìm trạm thu mua của thị trấn, xem thử có thể trả giá cao hay không, chắc chắn bên phía công xã không bằng giá khởi điểm của thị trấn.
Không ngờ rằng được một người đàn ông trung niên bắt chuyện, hai người tới chợ đêm giao dịch. Người kia nhìn có vẻ cũng là người thạo nghà, liếc nhìn một cái bèn nói là nhân sâm dại trong núi hơn bốn mươi năm tuổi, là món đồ tốt, ông ta ra giá bốn trăm đồng.
Điền Mỹ Tuyết đè nén cổ họng, kì kèo mặc cả, nói nhà mình khó khăn như thế nào, đang đợi rao bán sâm lấy tiền cứu mạng, cuối cùng, vì người kia thật sự đang muốn nên đã trả năm trăm đồng để lấy sâm đi.
Thật ra người này là con buôn phi pháp nổi tiếng của chợ đêm, chỉ cần liếc mắt một cái là ông ta đã nhìn ra trên người Điền Mỹ Tuyết có món đồ tốt nên ra sức đến gần cô ta. Quả nhiên, củ nhân sâm núi này có thể giúp ông ta kiếm được ít nhất là hai trăm đồng trở lên, nói không chừng nếu gặp được khách hàng cần mua thì còn nhiều hơn, nhưng mà người phụ nữ này bán cho ông ta cũng cao hơn nhiều so với bán cho trạm thu mua.
Điên Mỹ Tuyết đắc ý đi trên đường lớn, ôm chặt ví tiên một cách hơi không tự nhiên, trên người đang có khoản tiền kếch sù, sao cô ta không căng thẳng chứ.
Vừa rồi ở chợ đêm, lo sợ bị lừa gạt may mà không gặp nguy hiểm, thế nhưng cô ta cũng không phải là trẻ con miệng còn hôi sữa, cũng không phải lần đầu tiên đi chợ đêm. Lúc đến, cô ta cũng đã cân nhắc đến việc nếu như giá cả của trạm thu mua không ổn thì cô ta sẽ lên chợ đêm rao bán, không dễ gì mới kiếm được nhân sâm nên chắc chắn phải bán với giá cả hài lòng, vậy nên cô ta đã để một con dao phay trong trong giỏ, nếu có người dám đến lừa lọc, cô ta sẽ liêu mạng với kẻ đó.
Không dễ gì mới đến thị trấn một lần, lại đã có tiền, vừa nãy cô ta đã đổi một vài phiếu định mức ở chợ đêm, muốn đến cung tiêu xã huyện mua một ít đồ đạc mà trong nhà cần gấp.
Không ngờ tới sẽ gặp được Cố Đình Chu đang dẫn theo vợ con anh, ba người đang ởđi ra từ tiệm chụp ảnh, vừa nói vừa cười.
Bây giờ cô ta thấy Cố Đình Chu thì luôn có một kiểu ảo giác rằng bị người khác cướp đi hạnh phúc của chính mình, muốn xé rách khuôn mặt tươi cười của bọn họ.
Cô ta suy nghĩ một chút, đi lên: “Anh cả Cố, thật trùng hợp."
Còn mấy ngày nữa là Cố Đình Chu phải đi rồi, nghĩ đến khi trở về quân đội thì lân gặp mặt kế tiếp là sau ăn tết, cũng không biết có thể vê ăn tết hay không, thế nên anh đã đưa cả nhà đến thị trấn chụp ảnh, lưu làm kỷ niệm.
Bọn họ đã chụp ảnh gia đình, anh và vợ chụp ảnh đôi, hai đứa bé chụp ảnh đôi, còn có ảnh đơn của vợ nữa, anh muốn tự mình cất giữ ảnh đơn này.
Cả nhà chụp ảnh xong, đang chuẩn bị đi tới quán ăn, không ngờ rằng lại đụng phải người không muốn gặp. Cố Đình Chu cũng không phải kẻ ngốc, anh đã sớm nhớ lại việc đời trước bản thân bị người phụ nữ này lừa gạt, đời kia anh không biết gì cả, sau khi cô ta trùng sinh, vì thấy người sang bắt quàng làm họ, muốn sống thật tốt nên mới lựa chọn gả cho anh, anh lại giống như một gã khờ, đã bị cô ta lừa gạt,
Vì vậy, làm sao vẻ mặt còn vui vẻ khi nhìn thấy cô ta, không mắng đã là tốt lắm rồi.
Đời này anh trùng sinh trước cô ta, ngược lại anh muốn xem thử lân này cô ta vẫn có thể bày ra chiêu trò gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận