Thập Niên 60 Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh

Chương 230 -

Chương 230 -Chương 230 -
Chương 230 -
Vụ mùa này ba người bọn họ kiếm được tổng cộng hai mươi ba đồng bốn hào tiên, Cố Đình Chu nhận tiền rồi đưa thẳng cho Lý Thanh Vận, cha Cố còn hỏi anh có muốn đổi thành lương thực không, anh từ chối nói lương thực trong nhà tạm thời vẫn đủ ăn.
Lý Thanh Vận đưa tám đồng trong ấy thuộc về Thanh Hoan cho cô ấy, dù sao thì đây cũng là thành quả mà cô ấy đã cố gắng lao động trong khoảng thời gian này.
"Chị cả, em không cần đâu, ngày nào em cũng ăn ở trong nhà chị, chỗ nào cũng là tiền, chị không những không quan tâm đến em đòi tiền, trước đây khi chị vê còn đưa tiên mình dành dụm được cho em, nếu không em cũng không lấy đâu ra tiền để thuê Xuân Sinh giúp đỡ, chị mau cầm lấy đi." Thanh Hoan thật lòng thật dạ nói. "Vậy được rồi, nếu em cần thì bảo chị nhé."
Em gái mình giúp đỡ là một người nhớ ơn biết báo đáp như vậy, Lý Thanh Vận cũng vô cùng vui mừng, thấy cô ấy không cần thì cũng nhận lấy, dù sao thì sau này Thanh Hoan gả đi, cô cũng cần phải chuẩn bị đồ cưới cho cô ấy, vẫn còn nhiều chỗ phải tiêu tiên lắm.
Bên này đã chia xong lương thực, ngày hôm sau cha Cố đi cùng Cố Đình Chu đến thôn Hàn Gia một chuyến, bí thư chi bộ và đội trưởng của thôn Hàn Gia cũng quen biết với cha Cố, sau một hồi bắt tay nói chuyện, cuối cùng đòi được phần lương thực một năm của Thanh Hoan về.
Công điểm gì đó, theo chuyện người nhà họ Hàn bị bắt???, phía bên đó cũng không chịu thừa nhận, có thể đòi được phần lương thực về cũng đã tốt lắm rồi, mọi người cũng rất hài lòng.
Mang về tổng cộng một trăm cân hạt thóc, năm mươi cân lúa mì, năm mươi cân hạt ngô, sáu mươi cân khoai lang, một trăm cân khoai tây.
Thanh Hoan còn gửi năm cân hạt thóc cho cha Cố, cảm ơn ông ấy đã đi chuyến này, dù sao thì nếu như không có ông ấy qua đó, thì khả năng cao là bên phía thôn Hàn Gia sẽ không trả, dù sao thì cô ấy cũng chỉ là người có địa vị thấp, không có tiếng nói.
Lý Thanh Vận thấy hiện tại cô ấy làm việc cũng đã có chút ra dáng, hiểu việc đối nhân xử thế, cũng thấy vui mừng, còn dạy cô ấy không ít đạo lý đối nhân xử thế.
Buổi chiêu cùng ngày hôm đó, sau khi cha Cố mang lương thực về, hồ cá trong thôn cũng chuẩn bị thu hoạch cá, mấy hôm trước hồ cá lớn này đã xả nước, trước mắt chỉ còn lại xâm xấp nước, vừa vặn có thể xuống mò cá.
Đúng lúc hôm nay là cuối tuần, Đại Bảo không đi học, ăn xong cơm trưa bèn đi theo Mao Đâu đi xem đánh cá, Lý Thanh Vận không yên tâm, đành phải đi theo sau hai đứa bé, sợ nhiều người bọn trẻ sẽ bị chen vào trong hồ cá, chỉ để lại Thanh Hoan ở nhà trông Nhị Bảo.
Tiếng ra lệnh của cha Cố vừa dứt, đàn ông trong thôn cầm nhiều loại công cụ khác nhau, xắn ống quần lên, xuống hồ mò cá, niêm vui được ăn cá khiến bọn họ tạm thời quên đi cái lạnh trong hồ nước, khí thế sục sôi ngất trời.
Từng con cá lớn được ném vào hồ nước tạm thời được đào lên ở bên bờ, đám cá bơi lội hoạt bát ở trong đó, cảm nhận khoảng thời gian cuối đời.
Mặc dù chân bị thương của Cố Đình Chu đã không còn vấn đề gì nữa, nhưng nước trong hồ lạnh lão, Lý Thanh Vận sợ sẽ làm tổn thương đến vết thương của anh, không cho anh xuống, hai người ở trên bờ, hứng thú quan sát cảnh tượng vui vẻ hiếm có.
Một người là mấy chục năm rồi chưa được nhìn thấy, một người là chưa được nhìn thấy bao giờ.
Bờ hồ có một đám trẻ con đang vây quanh, chỉ chỉ trỏ trỏ bình luận xem ai mò được con cá to, con cá nào nặng, con cá nào nhẹ, vô cùng náo nhiệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận