Thập Niên 60 Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh

Chương 427 -

Chương 427 -Chương 427 -
Chương 427 -
Những kẻ gây rối đã nhanh chóng khai ra kẻ chủ mưu chính là chủ cửa hàng quần áo Hồng Phúc ở phía đối diện. Ông chủ bị bắt đi, cửa hàng nhanh chóng bị đóng cửa.
Sau sự việc này, cửa hàng quần áo Thanh Ngọc được xem như đã đứng vững gót chân ở trong ngành.
Việc buôn bán ở trong cửa hàng càng ngày càng tốt, còn có khách hàng nghe tiếng mà từ xa tới đây để mua sắm quần áo. Điều này làm cho Lý Thanh Vận nghĩ tới chuyện khai trương thêm chi nhánh để chiếm lĩnh thị trường.
Sau khi bàn bạc với Bạch Ngọc, bọn họ quyết định mở rộng quy mô, thành lập một công ty quân áo, thành lập một nhà máy gia công chính quy và tạo dựng nên thương hiệu thời trang của riêng mình. Tự sản xuất và tự buôn bán.
Vì thế, Bạch Ngọc đã tìm người quen cũ của mình tới cửa hàng xem qua.
Hai người bắt đầu bàn bạc về vấn đề chi nhánh.
Mẹ Giang vẫn hỗ trợ về việc gia công quân áo.
Bà ta làm lâu rồi cũng yêu thích công việc này, cũng như đã tìm được giá trị của bản thân. Hơn nữa, đây cũng được xem như là sự nghiệp của con dâu nên bà ta cũng nên giúp đỡ cô ấy.
Mở thêm một chỉ nhánh cũng có nghĩa là cân phải tăng cường đầu tư, chọn địa điểm và trang trí, đồng thời cũng phải tăng thêm người làm công việc gia công mới có thể hoạt động được, trong cửa hàng cũng phải tìm thêm nhân viên bán hàng phù hợp.
Trong nửa năm qua, cuối mỗi tháng Lý Thanh Vận và Bạch Ngọc đều sẽ chia chác tiên bạc với nhau. Không ngờ rằng doanh thu của cửa hàng đã lên tới con số đáng kinh ngạc là ba trăm tám mươi ngàn đồng.[ d o c f uL L . v n - k h o t r u y ệ n d ị c h m i ễ n p hí ]
Sau khi trừ đi các chi phí như nguyên vật liệu và nhân công, bọn họ vẫn thu được lợi nhuận ba trăm ngàn đồng
Hai người cũng chưa từng nghĩ đến chuyện chỉ dựa vào bản thân mà cũng có thể kiếm được nhiều tiên như thế và cả hai đang rất hào hứng.
Trong số tiên ba trăm ngàn đồng này, Lý Thanh Vận và Bạch Ngọc chia nhau mỗi người một trăm ngàn đồng. Hiện tại, trong khoản tiền chung vẫn còn một trăm ngàn đồng làm vốn lưu động.
Trong tay có tiên, trong lòng không hoảng hốt, làm việc cũng tự tin hơn.
Nếu đã quyết định làm ăn lớn thì phải sẵn sàng bỏ vốn ra để đầu tư.
Hai người phân công hợp tác.
Bạch Ngọc chịu trách nhiệm ởi tìm nơi mở cửa hàng và trang trí. Lần này, bọn họ quyết định trực tiếp đi mua nhà để mở cửa hàng.
Bạch Ngọc có mối quan hệ rộng rãi nên nhanh chóng đã mua được mấy căn nhà ở những nơi sâm uất trong Kinh Thị.
Cửa hàng đã nhanh chóng được trang trí xong.
Tuy rằng căn nhà tọa lạc ở vị trí tốt nhưng vẫn không chịu nổi được nhà ở thời đại này rất rẻ, năm căn nhà tổng cộng cũng chỉ tốn có hai mươi ngàn đồng thôi. Đây là cái giá mà cô chưa mở miệng mặc cả.
Căn nhà của cửa hàng đầu tiên cũng bị bọn họ thu mua, người bán nhà còn cố tình nâng giá lên. Để tránh phiền phức sau này, Lý Thanh Vận cũng đồng ý và sẵn sàng đưa tiền.
Lúc Bạch Ngọc trang trí cửa hàng xong, Lý Thanh Vận cũng không có rảnh rỗi. Đầu tiên là cô quay lại khu nhà lớn để tìm mấy người nhà đáng tin cậy và có tài ăn nói, cô chuẩn bị đào tạo bọn họ và sắp xếp bọn họ đến làm nhân viên bán hàng trong các cửa hàng khác nhau.
Những người nhà nghe thấy mức lương bốn mươi đồng một tháng mà cô đưa ra, ai nấy cũng đều sôi nổi bày tỏ bản thân đồng ý làm công việc này.
Về khâu gia công, cô quyết định dựa theo mô hình công ty ở thế hệ sau.
Từ tiền lương cố định biến thành tiên lương trả theo sản phẩm, làm nhiều thì lương nhiều, làm ít thì lương ít.
Ký kết hợp đồng bồi thường có giá trị cao để ràng buộc công nhân.
Phân xưởng gia công tạm thời vẫn ở sân thứ hai.
Đầu tiên là Lý Thanh Vận tuyển dụng một nhóm các cô gái trẻ học nghề sẵn sàng học may vá. Sau khi đào tạo được ba ngày, căn cứ vào biểu hiện trong quá trình đào tạo, cuối cùng chọn lựa ra được mười lãm người.
Mẹ Giang quản lý mọi người, từ một người làm gia công biến thành quản lý, tiên lương của bà ta từ một trăm đồng tăng lên thành hai trăm đồng.
Bà ta có trách nhiệm hợp tác với Lý Thanh Vận thiết kế ra kiểu dáng mới và mua sắm nguyên vật liệu, tiến độ gia công và một ít việc vặt vãnh khác.
Ba người Thanh Hoan, Đại Ni và Nhị Ni là tổ trưởng, mỗi người quản lý một tổ gôm năm người. Tiên lương của bọn họ từ năm mươi đồng tăng lên thành một trăm đồng một tháng.
Nhưng đồng thời trách nhiệm của bọn họ cũng gia tăng, bọn họ cần phải chịu trách nhiệm vê công việc mỗi ngày của năm người dưới quyền mình.
Mẹ Cố đã lớn tuổi nên bà ấy không muốn làm quản lý, bà ấy chỉ muốn làm việc động tay động chân và kiếm được chút tiền.
Hiện tại, Lý Thanh Vận chịu trách nhiệm kiểm soát phương hướng hoạt động chung của công ty.
Bạch Ngọc vẫn là quản lý cửa hàng và toàn bộ nhân viên bán hàng hoàn toàn thuộc sự quản lý của cô ấy.
Nhân viên bán hàng ở trong cửa hàng cũng phải chịu sự quản lý chặt chẽ. Mỗi ngày, bọn họ đều phải kiểm kê số lượng hàng hóa xuất nhập và ghi chép lại, đồng thời phải báo cho cho Bạch Ngọc mỗi ngày.
Tuy rằng công việc không hề thoải mái, nhưng mà tiền lương lại rất cao.
Vài người đều khăng khăng làm việc này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận