Thập Niên 60 Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh

Chương 211-

Chương 211-Chương 211-
Chương 211 -
Cố Đình Chu đưa cô trở vê nhà, còn bản thân thì quay trở về ruộng đồng, tiếp tục nhổ đậu nành.
Lý Thanh Vận thay bộ quần áo sạch sẽ khác, sau khi tắm rửa xong thì bắt đầu nấu bữa tối.
Nhị Bảo đã ngủ, Đại Bảo vừa báo cáo cho cô tình hình trong nhà ngày hôm nay, vừa giúp cô nhóm lửa, rất là ngoan ngoãn.
Trong nhà không có ai trông Nhị Bảo nên chỉ có thể bảo Đại Bảo ở nhà trông em, rất làm khó Đại Bảo, những đồng bọn khác đều chạy nhảy chơi đùa ở hai bên bờ ruộng, còn thằng bé chỉ có thể ở yên trong nhà.
Đấn lúc thu hoạch vụ thu, hầu hết các gia đình đều là người lớn mang theo con nhỏ ra ngoài, người lớn bận rộn thu hoạch để kiếm công điểm, trong khi trẻ nhỏ ngồi xổm trên bãi đất đã thu hoạch xong, nhặt một ít lương thực để sót, những gì bọn nhỏ nhặt được có thể mang về nhà.
Đám trẻ con kết bè kết đội, tại cánh đầy bọn họ đã thu hoạch đậu nành xong, chúng nhặt những hạt đậu nành tạc nứt rơi xuống đất do phát triển sớm.
Bọn nhỏ sẵn sàng bỏ ra thời gian và công sức, nếu thuận lợi trong một ngày cũng có thể nhặt được một hai cân đậu nành, đều mặc định có thể mang về nhà của mình.
Những hạt đậu nành đó sau khi phơi khô rồi cất đi, đến lúc chiêu đãi khách có thể xay làm đậu phụ ăn, còn có thể uống sữa đậu nành, bánh bã đậu cũng là một thứ ngon khó có được.
Hôm nay Đại Ni, Nhị Ni, Mao Đầu và mấy đứa nhóc con lại xách theo một cái sọt nhỏ đi tìm đậu nành khắp nơi. Nghĩ đến chỉ có một mình Đại Bảo phải ở nhà chăm sóc em, Lý Thanh Vận ít nhiều cũng có chút hụt hãng, một cậu bé lớn như vậy, đang trong thời kỳ bướng bỉnh, bắt thằng bé ở nhà thật sự khó cho thằng bé.
Thu hoạch vụ thu quá mức mệt mỏi, chắc chắn phải làm chút gì đó ăn ngon bổ dưỡng.
Lý Thanh Vận lấy máu gà còn giữ lại khi giết gà rừng trước đó từ trong không gian ra, đổ đầu một chậu lớn, cô chuẩn bị làm món tiết canh đơn giản.
Trong nhà hiện không có giá đỗ, chẳng qua thêm một chút rau khác ăn cũng không tôi.
Trước kia sống ở phương nam, nghe bà ngoại ở bên kia đó, ăn nhiều tiết động vật, có thể loại bỏ bụi bẩn độc tố ra khỏi cơ thể con người, không biết có phải sự thật hay không, dù sao thà rằng tin nó có, nếu không giữ số huyết này cũng vô dụng, lấy ra làm ăn còn hơn. Nghĩ nghĩ, cô lại cắt một miếng thịt bò nhỏ khác ra, cắt thành từng lát mỏng, ướp với ớt khô và dầu, thứ này cũng có thể cho vào trong tiết canh.
Sau khi chưng cơm tẻ, lại gói mấy thứ rau dưa lót nền, xem thời gian hẳn bọn họ cũng sắp trở về tới nơi rồi, liền bắt đầu bắt bếp nấu cơm.
Lúc mùi hương vừa mới truyền ra, Thanh Hoan vừa về trước, cô ấy nói rằng anh rể ở ngay phía sau, lát nữa sẽ đến, phỏng chừng là vì tránh tị hiềm nên cô ấy cố tình đi phía trước.
Sau khi tắm rửa đơn giản thì nhanh chóng chạy tới phụ giúp dọn cơm.
Trước khi rắc ớt cay lên, Lý Thanh Vận còn cố ý múc cho Đại Bảo một chén tiết canh vị thanh đạm, sau đó mới múc tiết canh vào trong nồi lớn, rồi mới rải ớt cay hoa tiêu lên, rưới dầu nóng vào kích thích mùi thơm.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ trong nhà tràn đây mùi thơm cay nồng, bá đạo xộc thẳng vào xoang mũi của mọi người.
"Vợ, em nấu cái gì ngon thế, thơm quá." Cố Đình Chu vừa vặn bước vào cửa.
Trước đó anh trở vê ruộng cày thêm hai mảnh ruộng đậu nành, thu về cho cô vợ nhà mình thêm bảy công điểm, cộng thêm tám công điểm của cô em vợ, còn có mười công điểm của anh, cả nhà mình hôm nay tổng cộng kiếm được 25 công điểm, thời buổi này, nông dân muốn kiếm tiền sống qua ngày thật quá khó khăn.
"Mau rửa tay, thu dọn rồi ăn cơm trước.' Lý Thanh Vận thò đầu ra từ trong phòng bếp chào đón.
Nhị Bảo lúc này cũng tới tham gia vào cuộc vui, gào một tiếng khóc vang dội, Lý Thanh Vận nhanh chóng cởi tạp dề ra, đi đến bế cậu bé dỗ dành cậu bé. Đại Bảo nhanh tay nhanh chân chạy đi pha sữa cho em trai rồi đưa qua, vừa ngậm lấy bình sữa, Nhị Bảo lập tức ngừng khóc thút thít, một giây cũng không thừa, vừa nhìn lại, trên mặt đã không còn dù chỉ một giọt nước mắt, nhóc con này, gân đây càng ngày càng thông minh, khiến mọi người bật cười.
Bạn cần đăng nhập để bình luận