Thập Niên 60 Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh

Chương 467 -

Chương 467 -Chương 467 -
Chương 467 -
Thanh Duyệt vê nhà cãi nhau to với ông ấy một trận, Dư Quý kể lại những lời mẹ mình nói.
"Có phải bây giờ cô... Chê bai tôi rồi, tôi... Một là không có bản lĩnh... Hai là không có tiên, không... không phải là người chung đường với cô. .
'Lý Thanh Duyệt tôi đây là người như nào chẳng lẽ anh không rõ ư? Lúc đầu đến Kinh Thị, đã nói với nhau có việc sẽ cùng cố gắng làm, nỗ lực kiếm tiền mong cả nhà có cuộc sống tốt hơn, hiện giờ có tiên rồi, anh ngược lại thì hay rồi, cứ như một kẻ ngáng chân tôi, hùa theo mẹ anh dày vò tôi, các người có phải vẫn muốn quay về sống những ngày tháng vất vải"
Lý Thanh Duyệt thiếu điều bị chồng mình chọc đến nổi điên.
"Tôi rất muốn... Quay vê." Dư Quý lắp bắp nói.
Ông ấy thà rằng mình chưa từng rời khỏi thôn quê, thà rằng chảy qua những ngày tháng làm lụm vất vả.
Lúc đó Lý Thanh Duyệt chỉ là một cô gái quê mùa, rất xứng đôi với ông ấy, hai người luôn có những chuyện nói không hết với nhau.
Còn Lý Thanh Duyệt của hiện tại, mặc trên mình quân áo cắt xén hợp dáng vóc, mỗi ngày một phong cách không giống nhau, gặp người cũng đều là người có chút địa vị.
Lý Thanh Duyệt giống như hoa lan trong cốc vàng, lúc mọc ở ruộng thì trông không đẹp, còn khi được người khác cấm lên từ đường thì lại đẹp đến chói mắt người nhìn, từ trong ra ngoài tỏa ra khí chất cao sang.
Lòng tự trọng người đàn ông trong Dư Quý bị tổn thương rất lớn. [ d o c f u L L . v n - k h o t r u y ệ n d ị c h m i ễ n p h í ]
Ông ấy thấy mình như vậy không xứng với vợ, sợ có một ngày Lý Thanh Duyệt sẽ rời bỏ mình, rời bỏ cái gia đình này.
Sự hiểu làm của Dư Quý cũng khiến cho Thanh Duyệt ý thức được vấn đề của bọn họ rất nghiêm trọng, nhất định phải xử lý ngay.
Bà ấy chỉ đành cầu cứu chị gái Lý Thanh Vận.
Lý Thanh Vận từ sớm đã nhắc khéo bà ấy, ngoài trừ công việc ra, còn cần chú ý đến gia đình.
Giờ câu này ứng nghiệm rôi.
Lý Thanh Vận cũng không nặng bên này nhẹ bên kia, đã gợi ý cho Trình Hoài Sơn, nhất định cũng sẽ cho Dư Quý đường lui.
Bà kiến nghị Dư Quý tự mình mở công ty gia đình.
Hiện giờ Kinh Thị người có tiền không ít, công ty gia đình là một ngành nghề không tôi, sớm khởi nghiệp, chịu khó làm sau này nhất định sẽ kiếm được rất nhiều tiền.
Hơn nữa công ty gia đình cái gì cũng không cần, chỉ cần một người, một đôi tay chịu làm.
Tìm một số bà thím ở nhà rảnh rỗi, đào tạo vài ngày là có thể làm việc rồi.
Lý Thanh Vận không vòng vo với ông ấy mà chỉ thẳng Dư Quý, bà chỉ sợ đối phương không hiểu.
Kết quả lúc làm việc vẫn xảy ra rất nhiều vấn đề.
Lý Thanh Duyệt đều chủ động đi giải quyết, cắn răng giúp đỡ công ty gia đình của Dư Quý phát triển.
Vốn Lý Thanh Vận muốn buông tay cho Thanh Duyệt cùng Dư Quý tự chèo lái công ty gia đình, để mình Dư Quý thì sợ ông ấy sơ suất nên Thanh Duyệt không đồng ý, bà ấy lấy 2% cổ phần của xưởng tương ớt, mỗi năm được chia không ít tiên, sao có thể không làm gì chứ!
Thế là Lý Thanh Duyệt chỉ có thể kiếm tiền cả hai bên.
Cùng Dư Quý vực dậy công ty gia đình.
Dư Quý là người chịu thương chịu khó, tuy nói chuyện không lưu loát, nhưng làm việc rất tỉ mỉ, ông ấy cũng đặt ra yêu cầu rất nghiêm với cấp dưới.
Cho nên những khách hàng được phục vụ qua đều rất hài lòng, khách quay lại cũng rất nhiều.
Từ từ công ty gia đình kiếm được tiên, Dư Quý cũng mở mày mở mặt.
Lý Thanh Duyệt còn cho là gia đình cuối cùng cũng trở lại được vẻ bình yên.
Thế là bà ấy dồn hết tâm huyết vào xưởng tương ớt, muốn làm một vụ lớn, năm nay xưởng tương ớt ra sản phẩm mới, bán rất được.
Không ngờ trong nhà lại xảy ra chuyện, người đã đến tuổi trung niên nhưng vẫn gặp phải tình cảnh khó coi như thế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận