Thập Niên 60 Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh

Chương 267 -

Chương 267 -Chương 267 -
Chương 267 -
Sau khi Lý Thanh Vận tới đây thì đã thu dọn giặt giũ chúng sạch sẽ, nhưng cô không muốn dùng, thấy nó bẩn thỉu.
Tuy rằng cô không muốn dùng, nhưng dù sao đây vẫn là chăn tốt, đặc biệt là chiếc ruột chăn dày hơn kia, mặc dù không nặng đến bảy tám cân, nhưng cũng phải đến năm sáu cân, mùa đông đắp trên giường đất cũng đủ ấm.
Chiếc chăn hơi mỏng hơn cũng nặng ba bốn cân, nhìn có vẻ hơi bẩn, nước tiểu trước kia cũng khó xử lý, nhưng cũng không còn mùi gì lạ nữa, trải lên giường cũng không nhìn ra gì.
Cô chắc chắn sẽ không đắp hai chiếc chăn này, trong nhà cũng đã đổi chăn mới mà cô có trong không gian của mình, hiện giờ Đại Bảo đã không còn đái dâm nữa, buổi tối Nhị Bảo có tiểu cũng sẽ không ướt, ban ngày chơi trên giường đất cũng sẽ không làm ướt chăn, nhiều lắm là dọn dẹp giường thôi.
Ngẫm nghĩ một lúc, cô quyết định đưa chiếc chăn dày hơn cho cha mẹ chồng đắp, cả đời này bọn họ đều vì con cái, bản thân lại tiết kiệm, có lẽ chăn cũng đã sử dụng rất nhiều năm rồi.
Mặc dù cái chăn này là đồ đào thải, nhưng thật ra vẫn dùng tốt, đây là chăn nguyên thân mới dùng mấy năm, thoải mái hơn những cái chăn cũ trong thôn đã đắp mười mấy năm nhiều.
Mặc dù không có tình cảm yêu mến gì với cha Cố mẹ Cố, nhưng dù sao thì nếu như muốn sống hạnh phúc cùng Cố Đình Chu, trong khả năng của mình, những đồ nên đưa cho cha mẹ anh vẫn phải đưa, nên hiếu thuận thì vẫn phải hiếu thuận, cô vẫn có chừng mực.
Bao gồm cả cha mẹ của nguyên thân, khi Lý Thanh Vận vừa mới tới đây, mặc dù không ưa bọn họ, nhưng cũng không định mặc kệ bọn họ, chỉ cân bọn họ đối xử tốt với ba chị em họ tốt một chút, thì cô sẽ phụng dưỡng bọn họ đến cuối đời, bảo đảm cuộc sống của bọn họ trong khả năng cho phép.
Nhưng hết lần này đến lần khác, bọn họ thách thức lòng kiên nhẫn của Lý Thanh Vận, ép bản thân đến đường cùng, tóm lại, bậc cha mẹ ác độc như thế, cô sẽ không quan tâm nữa.
Chiếc chăn mỏng hơn còn lại thì đưa cho Nhị Ngưu, mấy hôm trước Đại Bảo và Nhị Bảo đến nhà cậu ta chơi, về nói là nhà Nhị Ngưu không có chăn mùa đông, lấy tất cả quần áo của mình để đắp cho ấm, may mà còn có giường đất, có thể sưởi ấm, thật sự không biết trước đây đứa trẻ này sống như thế nào.
Nghĩ đến là thấy đau lòng, có người sinh ra đã ngậm thìa vàng, có người sinh ra đã thấp kém như hạt bụi.
Còn có dạng người đáng thương nhất, chính là kiểu như Nhị Ngưu, rõ ràng sinh ra đã ngậm thìa vàng, nhưng lại rơi vào cát bụi, nhận lấy những giày vò vốn không thuộc về mình.
Như Cố Đình Chu đã nói, xuất thân của Nhị Ngưu không đơn giản, nhưng bởi vì thời gian đã quá lâu, lại thêm đời trước anh cũng không cố gắng tìm hiểu, cho nên cũng không biết rõ tình hình cụ thể của gia đình đã sinh ra Nhị Ngưu.
Chỉ là sau này thỉnh thoảng có nghe người khác nhắc tới, nói Nhị Ngưu được cha mẹ ruột tìm thấy rồi đón đi, sống một cuộc sống tốt đẹp.
Lúc đó Cố Đình Chu cũng chỉ là vui mừng cho đứa trẻ đáng thương này, cũng không hỏi nhiều, cho nên hiện tại muốn tìm lại cha mẹ ruột cho cậu ta trước, cũng là điều không thể, chỉ có thể chăm sóc cậu ta nhiều hơn mà thôi.
Con người ai cũng có lòng riêng, một mặt Lý Thanh Vận muốn tạo nên một mối quan hệ tốt đẹp trước, dệt hoa trên gấm, giúp đỡ người khác lúc họ gặp khó khăn.
Một mặt cũng là thật lòng thương cậu ta bơ vơ không nơi nương tựa, giống như bản thân mình năm đó, nhưng dù gì thì bản thân còn có thể ăn no, mặc ấm. Cậu ta sinh sống trong thời đại này, ngay cả sống thôi cũng phải cố gắng hết sức mình.
Nghĩ đến đây, Lý Thanh Vận lại tìm mấy bộ quần áo trước đây Cố Đình Chu đã mặt chật, và một cái áo bông dày có rất nhiều chỗ chắp vá, dù sao những bộ quân áo này anh cũng không mặc nữa, năm sau bọn họ tòng quân cũng sẽ không mang theo, không bằng cho Nhị Ngưu luôn.
Bảo cô làm cái mới thì chắc chắn là không thể, không cân phải nịnh bợ như thế, vì một tương lai không xác định, mà lại uốn mình theo người, đó không phải là phong cách của cô, trên đời này có biết bao nhiêu người khổ cực, cô cũng không thể giúp hết, chỉ có thể làm hết sức mình thôi. Nhân lúc con đang ngủ, Lý Thanh Vận mang chăn dày đến nhà tổ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận