Thập Niên 60 Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh

Chương 288 -

Chương 288 -Chương 288 -
Chương 283 -
"Dựa vào cái gì chỉ với hai câu nói mà phải chia một nửa căn nhà cho nó, tôi không đồng ý." Mẹ Trần còn quật cường không chịu đồng ý.
"Được, bà không đồng ý, chúng tôi chính là công xã, nếu đem chuyện này phân xử thật kỹ, để xem đến lúc đó bà còn lại bao nhiêu tiền. Vừa rồi là tôi đã nói nhâm, Trân Dũng có một đứa con trai, theo lý thuyết thì căn nhà này sẽ được chia thành ba phần cho ba người là: bà, Trần Nghị và Điền Mỹ Tuyết, mỗi người một phần. Hiện tại, Điền Mỹ Tuyết nhân nghĩa nên chỉ cần một nửa là đủ. Nếu để công xã xử lý, nói không chừng bà sẽ được chia ít hơn nữa kìa. Bí thư chi bộ lớn tiếng quát lớn.
Nhìn chung ở nông thôn, những việc trong nhà rất ít khi được trình báo lên công an, đều là đi tìm thôn bí thư chi bộ phân, hòa giải và xử lý theo quy định. Thật ra, bí thư chi bộ cũng không hiểu pháp luật gì đó đâu. Dù sao thì ở thời đại này, pháp luật cũng chưa hoàn thiện và nhận thức vê pháp luật của mọi người cũng rất thờ ơ.
Ông ta chỉ phân tích vấn đề một cách lý tính theo góc độ công bằng mà thôi. Trước kia, cũng có một ít ví dụ và cách xử lý đại khái cũng được phân xử như vậy. Khi người đàn ông ở trong nhà mất, cha mẹ, vợ và con cái đều được kế thừa một lượng tài sản nhất định, tài sản sẽ được phân chia thành ba phần, mỗi người một phần.
Mẹ Trân nghe xong những lời này, bà ta suy nghĩ tại sao càng chia lại càng ít đi. Bà ta cũng không quật cường nữa mà lập tức nói: "Một nửa thì một nửa."
Điên Mỹ Tuyết cũng thả lỏng hơn, có thể được chia một nửa cũng được, cô ta mới không muốn để cho bọn họ được hời đâu.
Dưới sự chứng kiến của bí thư chỉ bộ, bọn họ đã lập ra một tờ chứng từ quyết định quyền sở hữu căn nhà, mỗi người một nửa. Điền Mỹ Tuyết còn yêu cầu bí thư chi bộ viết lên đó là sau khi phân chia tài sản xong, Điền Mỹ Tuyết và Trân Nghị không còn bất kỳ nghĩa vụ nào đối với hai người lớn tuổi nhà họ Trân, lúc sống không nuôi, lúc chết không an táng và không còn bất kỳ liên quan nào cả.
Hiện tại, cô ta cũng được xem như người đã có tài sản, cô ta sợ sau này mẹ Trần sẽ ăn vạ mình khi thấy cuộc sống của cô ta tốt hơn.
Mẹ Trần khịt mũi coi thường, bà ta cũng đồng ý. Rốt cuộc hiện tại Điền Mỹ Tuyết như vậy, không biết ngày nào đó cô ta không có cơm ăn mà mò tới cửa nhà, dựa vào mối quan hệ mà bòn rút bọn họ thì sao.
Hai người trong lòng từng người đều có tính toán, không muốn có bất kỳ liên quan nào tới đối phương, cho nên chuyện này được giải quyết một cách thuận lợi.
Điền Mỹ Tuyết yêu cầu trong vòng ba ngày cô ta sắp dọn đi, mẹ Trần cần phải đưa cho cô ta một nửa số tiền bán nhà. Nếu trong vòng một tháng mà căn nhà còn chưa bán được thì dựa theo giá cả ước lượng mà giảm giá 80 đồng cho cô ta.
Xuất phát từ lòng tốt và cũng kiếm thêm tiền cho thôn, bí thư chi bộ còn cung cấp thêm một ý tưởng cho Điền Mỹ Tuyất.
Trước kia, ở trong thôn còn ăn chung nồi, có rất nhiêu căn nhà bằng gạch nung. Hiện tại, chúng đang bị bỏ trống và tương đối cũ nát, nhưng nếu xây một cái giường đất, thay mái nhà và xây lại hàng rào bằng tường ở trước sân. Nếu không muốn trì hoãn việc tìm chỗ ở thì cô ta có thể bỏ tiền ra mua hai căn nhà. Trong thôn có thể tính mức giá tổ cho cô ta, dù sao đó cũng là nhà bằng gạch nung và cũ nát.
Điên Mỹ Tuyết nhất thời cũng không thể suy nghĩ được cách nào càng tốt hơn nữa, cho nên cô ta đồng ý.
Quả nhiên là bí thư chi bộ đã cho cô ta một cái giá rất phù hợp, hai mươi đồng cho hai căn nhà tồi tàn, rất rẻ nhưng thật sự cũng rất cũ nát.
Điên Mỹ Tuyết cẩn thận xem xét những căn nhà bằng gạch nung, cuối cùng cô ta chọn lựa hai căn nhà tương đối chắc chắn ở bên cạnh.
Sau đó, ba ngày này cô ta đã làm việc không ngừng nghỉ, tìm người hỗ trợ xây giường đất, bếp lò, đổi nóc nhà, chặt những thân cây làm cọc làm hàng rào xung quanh căn nhà, quét tước tu sửa trong phòng.
Ngày thứ tư, rốt cuộc cô ta đã có thể dọn vào nhà mới của bản thân. Tuy rằng căn nhà này rất cũ nát nhưng nó lại là căn nhà thuộc về bản thân. Mấy ngày nay, cô ta cũng nhận đủ mọi ánh mắt xem thường và cười nhạo của mọi người. Hóa ra, việc trở thành quả phụ cũng không phải là tốt đẹp như cô ta đã nghĩ. Cô ta muốn tìm người làm việc cho mình như xây giường đất hay thay nóc nhà, những người đàn ông trẻ tuổi cường tráng đều không muốn tới, phụ nữ ở trong nhà đều không đồng ý, bọn họ cũng sợ bị gièm pha.
Bạn cần đăng nhập để bình luận