Thập Niên 60 Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh

Chương 384 -

Chương 384 -Chương 384 -
Chương 384 -
Hai người đến bệnh viện, sau khi được bác sĩ trực ban kiểm tra thì phát hiện đã mở ba ngón tay rồi.
Vội vàng đẩy Lý Thanh Vận vào phòng sinh để chờ sinh.
Tử cung co rút càng ngày càng thường xuyên, cơn đau xuất hiện càng lúc càng dày đặc, cảm giác đau cũng càng lúc càng mãnh liệt.
Từ mười phút đau một lần đến ba phút, hai phút đau một lần.
Từng đợt từng đợt đau đớn quặn lên.
Cảm giác đau đớn thấu tim gan khiến Lý Thanh Vận không thở nổi, cắn chặt mu bàn tay mình, cuộn tròn người lại, ngón chân co quắp dán chặt lên ga giường trên giường sinh.
Trong miệng phát ra tiếng rên rỉ nhỏ nhặt. Cố Đình Chu không được cho phép vào trong phòng sinh cùng cô, lo lắng đi tới đi lui trước cửa phòng sinh.
Bởi vì cô đã từng sinh hai đứa trẻ, nên sinh nở cũng rất nhanh, nhưng cũng cơn đau đớn cũng ngày càng nhiều.
Vào trong khoảng nửa tiếng, khi bác sĩ kiểm tra một lần nữa, đã mở được mười ngón tay rồi.
Điều này có nghĩa là đứa bé có thể ra ngoài rồi.
Mặc dù đã vô cùng mệt mỏi, Lý Thanh Vận vẫn cố gắng ra sức dưới sự chỉ huy của bác sĩ.
Bỗng nhiên cô cảm thấy cơ thể mình trống rỗng.
Sau đó là một tiếng khóc của trẻ sơ sinh vang lên.
Giờ phút này Lý Thanh Vận vô cùng tỉnh táo, đau đớn trên cơ thể dường như đã mất sạch, trái tim cũng dân dần hạ xuống.
Cả người trống rỗng, ngẩng đầu lên ngơ ngác nhìn đèn trên trân nhà.
Lúc này cô chẳng nghĩ gì nữa, chỉ cảm thấy cuối cùng cũng đã qua, có thể ngủ một giấc thật ngon rồi.
Y tá làm sạch miệng mũi cho em bé xong, bế đến chỗ cô nói: "Chúc mừng cô, là một bé gái."
Nói xong thì để em bé lại gân để cô có thể nhìn rõ giới tính của em bé.
Sau khi Lý Thanh Vận gật đầu, y tá mới lấy tã quấn cho em bé, để bên cạnh Lý Thanh Vận.
Bác sĩ đang giúp Lý Thanh Vận xử lý vết thương lúc đẻ, cô không nói tiếng nào, chỉ lẳng lặng nhìn đứa trẻ ở bên cạnh mình.
Có một niềm hạnh phúc và chua xót không nói thành lời vọt lên trong lòng cô. Đây là con gái mà cô mong chờ đã lâu.
Là đứa bé mà trong tương lai cô sẽ dùng cả tính mạng mình để che chở.
Em bé sưng phù lên do ngâm trong nước ối, không nhìn ra là giống ai, chỉ có đôi mắt to và mí mắt cực kì giống cô.
Dường như bé cũng biết mẹ đã vô cùng khổ sở để sinh bé ra, không khóc không ầm ï nhìn mẹ mình.
Trái tim Lý Thanh Vận mêm nhữn, chỉ mong sao có thể yêu thương cưng chiều bé thật nhiều.
Cố Đình Chu ở ngoài phòng sinh cũng nhận được thông báo của bác sĩ: "Mẹ và con gái đều bình an."
Viết được Lý Thanh Vận bình an anh cũng yên tâm, giây tiếp theo, khi để ý đến giới tính của con, anh vui mừng tới nỗi chỉ muốn nhảy cẵng lên, đó là cô con gái mà anh mong muốn, thật là tốt. Đời này, cuối cùng anh cũng có một cô con gái rồi.
"Thằng hai này, vợ con đã sinh chưa?" Lúc này mẹ Cố dẫn theo hai đứa trẻ, vội vàng chạy tới.
Bà ấy dẫn hai đứa bé đi xem văn nghệ, ban đầu vui mừng hào hứng lắm, lúc xem được một nửa, Nhị Bảo khóc âm lên đòi về nhà, không thể làm gì được, bà ấy chỉ có thể dẫn hai đứa bé trở vê.
Không ngờ trong nhà không có ai, Đại Bảo đọc tờ giấy mà cha để lại, mới biết mẹ sắp sinh rôi.
Mẹ Cố vốn bảo thăng bé ở nhà trông em trai, nhưng thằng bé muốn được đi cùng để thăm mẹ, cuối cùng mẹ Cố không thể lay chuyển được, đành phải dẫn theo hai đứa cháu đi đến bệnh viện.
Lúc này mới đến nơi.
"Mẹ, đã sinh rồi, sinh rồi, mẹ và bé đều ổn hết." Cố Đình Chu vui mừng nói.
"Sinh trai hay gái?” Mẹ Cố khẩn trương hỏi.
"Có phải em gái không ạ?" Đại Bảo cũng nhìn về phía cha mình.
"Là con gái, là em gái mà Đại Bảo mong ước đó.' Cố Đình Chu vui mừng võ vỗ đầu con trai.
Đại Bảo nhảy cẵng lên ngay tại chỗ.
"Con đã nói là em gái mà? Con đã có em gái thật rồi, haha."
Mẹ Cố cũng vui mừng vỗ bốp vào đùi: "Đẻ được con gái là quá mừng rồi, ngày mai mẹ sẽ gửi điện báo cho cha con.'
Y tá đứng ở bên cạnh nhìn cả nhà vui mừng cũng thấy vui lây, không nhịn được mà nở một nụ cười.
Những năm này phụ nữ sinh con gái, phần lớn chồng và mẹ chồng đều không vui, thậm chí có người còn mặc kệ cả sản phụ và em bé, bỏ đó rồi đi, các cô ấy cũng đã từng thấy rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận