Thập Niên 60 Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh

Chương 402 -

Chương 402 -Chương 402 -
Chương 402 -
Mấy năm này ông ấy luôn mượn việc nghiên cứu để làm tê liệt bản thân.
Cha mẹ và vợ lần lượt rời xa ông ấy, đứa con trai vợ liều chết bảo vệ vẫn luôn không tìm lại được.
Có trời mới biết ông ấy đã gắng vượt qua như nào.
Cuối cùng trời cao có mắt, cho ông ấy tìm lại được.
Trên đường đi, Lý Thanh Vận cũng nói sơ qua về tình hình của Nhị Ngưu cho Hứa Cảnh Hồng hay.
Không cố ý che giấu sự khổ cực mà Nhị Ngưu phải chịu trong mấy năm qua.
Sau khi Hứa Cảnh Hồng nghe cảnh ngộ cậu ta gặp phải khi cha nuôi qua đời, vẻ mặt vô cùng đau lòng.
Đều là lỗi tại ông ấy, cậu ta vốn nên là đứa bé được cưng chiều hết mực.
Nếu như không phải vì một ý nghĩ sai lâm nhất thời của ông ấy, thì đã không xảy ra chuyện như vậy rồi.
Nhưng ai có thể dự đoán trước được, lúc ấy ông ấy đã đi vào đường cùng, khi đối phó với những kẻ đang đuổi bắt ông ấy hoàn toàn không có chút phần thắng nào.
Là một người cha, ông ấy chỉ muốn cho con mình một còn đường sống, dù rằng chỉ là con của nghệ nhân bán đồ sứ, chỉ cần có thể bình an lớn lên là tốt rồi.
Trời xui đất khiến, khiến cậu ta chịu khổ nhiều năm như vậy.
Ngày thứ hai lúc chạng vạng.
Hứa Cảnh Hồng và cả nhà Cố Đình Chu đã đến công xã.
Càng gần với con trai, ông ấy càng căng thẳng, lúc thì chỉnh đốn lại quần áo, lúc lại xoa xoa tóc tai. Suốt dọc đường đi luôn có hai người mặc thường phục đi theo sau họ, khoảng cách không xa, nếu như không phải Hứa Cảnh Hồng nói với họ từ trước, mấy người bọn họ thật sự sẽ không để ý đến.
Lý Thanh Vận biết, những người đó rất có thể là đi theo bảo vệ Hứa Cảnh Hồng, dù không nói rõ kết quả nghiên cứu và lĩnh vực nghiên cứu cụ thể của mình là gì nhưng ông ấy chắc chắn là một nhà khoa học xuất sắc.
Chỉ dựa vào việc ông ấy sẵn sàng vứt bỏ cuộc sống thoải mái ở nước ngoài, dứt khoát kiên quyết quay về báo quốc, ông ấy đã rất đáng được toàn thể người dân Hoa Hạ tôn trọng.
Bởi vì đã gọi điện báo tin trước rồi, cho nên cha Cố đặc biệt mượn xe bò trong thôn đón họ ở công xã
Hôm nay lúc cha Cố đi ra khỏi cửa, hiếm khi ông ấy mặc lên người bộ quần áo bình thường không nỡ mặc, còn chỉnh trang cho bản thân thật tươm tất, mấy năm rồi không gặp mấy đứa cháu, cũng không biết tụi nhỏ còn nhận ra ông ấy hay không.
Tam Tam là lần đầu tiên gặp ông nội, lại chẳng hề bài xích, không những cho ông ấy ẩm, còn to gan chợp lấy râu của ông ấy.
Cô gái nhỏ trắng trẻo mềm mại, trên người mặc một chiếc đâm liên nhỏ màu vàng, đội nón tai mèo lông vàng, xinh xắn như búp bê trong phim ảnh.
Cô bé thừa hưởng gen xinh đẹp từ mẹ, còn nhỏ vậy đã có thể thấy được tương lai sẽ là một thiếu nữ xinh đẹp lay động lòng người.
Làm cho cha Cố vui vẻ cười ha ha.
Sau khi chào hỏi với cháu nội xong Xu.
Cha Cố dẫn theo cả xe bò, hành lý và người quay về Cố Gia Lĩnh.
Hứa Cảnh Hồng ngôi trên xe vô cùng thoải mái, mấy năm nay vì tìm con, ông ấy dường như đã chạy khắp ngõ ngách Hoa Hạ, hoàn cảnh vất vả như nào ông ấy đều đã đi qua, hoàn cảnh làm thí nghiệm cũng rất gian khổ, song, ông ấy cũng có thể thản nhiên như không.
Người như ông ấy, sớm đã không bị những vật chất bên ngoài ảnh hưởng, bất kể lúc nào tâm thái đều rất thản nhiên đối mặt.
Trên đường đi, Cố Đình Chu cũng kể sơ chuyện cha ruột của Nhị Ngưu tình cờ gặp cha nuôi của Nhị Ngưu với cha Cố.
Hứa Cảnh Hồng thân thiện bắt tay cha Cố.
"Ông anh, vất vả rồi."
"Không sao cả, đứa trẻ Nhị Ngưu này mệnh thật khổ mài Cha con hai người có thể nhìn nhận nhau thật là quá tốt, cậu ta không cân lẻ loi hiu quạnh một mình nữa. Đứa nhỏ này rất chịu khó, hai năm nay đã làm đủ công điểm rồi, săn bắn cũng giỏi, chuyến đi săn mùa đông năm nay một mình cậu ta hạ được hai heo rừng, được chia không ít thịt. Các đồng chí trong thôn mở lớp phổ cập, giúp đỡ mọi người bổ túc văn hóa, tôi thấy cậu ta rất tích cực, mỗi lần đều ngồi hàng ghế đầu."
Cha Cố nhìn ra được người đàn ông trung niên này không phải loại người đơn giản, giơ tay nhấc chân đều tỏa ra khí chất phi thường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận